DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc
Chương 137

Tin tức Doãn Tư Thần và Cố Hề Hề đến thành phố K tức thì truyền đến Vân gia nhanh như một cơn gió. Từ trêи xuống dưới Vân gia đều nhốn nháo muốn gặp gỡ người con gái có khuôn mặt giống Vân Nặc, để xem thực hư ra sao.

Mà lúc này hôn lễ của vị công tử phong lưu trứ danh ở thành phố K, Kiều Kỳ cũng đang rất được chú ý.

Kiều Kỳ là con trai duy nhất của một người có thế lực trong làng giải trí, năm nay anh ba mươi tám tuổi, rốt cuộc đã chịu từ bỏ cuộc sống độc thân mà lấy một phụ nữ xuất thân bình thường, đang là giảng viên âm nhạc.

Kiều Kỳ mang họ Trần, nhưng anh chưa bao giờ tự xưng là Trần Kiều Kỳ, mà chỉ xưng Kiều Kỳ.

Người khác có thể không hiểu lý do, nhưng Doãn Tư Thần thì hiểu.

Năm đó cha của Kiều Kỳ ruồng bỏ vợ con, điên cuồng theo đuổi một ảnh hậu, chuyện này dù ồn ào huyên náo nhưng sau đó họ vẫn chia tay mỗi người mỗi ngả. Tuy tai tiếng tình cảm với ảnh hậu được bưng bít không để truyền thông biết được, nhưng mẹ của Kiều Kỳ vì việc này buồn phiền trong lòng, u uất đến chết. Cái chết của mẹ gây đả kϊƈɦ mạnh đến Kiều Kỳ, khiến anh quyết tâm chia rẽ cha anh và ảnh hậu kia.

Từ sau khi mẹ qua đời, Kiều Kỳ chưa một lần dùng tiền của cha, anh chỉ dựa vào một chút tài sản để lại của mẹ mà tự tạo dựng sự nghiệp, từ từ đạt được vị trí vững chắc trong làng giải trí.

Thậm chí đến giờ anh vẫn đối nghịch lại với cha của mình!

Đây cũng là lý do Kiều Kỳ không tin vào hôn nhân, anh thà làm một kẻ phong lưu. Nhưng một người dị ứng với hôn nhân như Kiều Kỳ, bây giờ lại đồng ý kết hôn.

Cho nên việc này đối với làng giải trí mà nói không phải là chuyện nhỏ. Cả Doãn Tư Thần cũng rất coi trọng hôn lễ này, không ngại gác mọi công việc qua một bên mà tới tham dự hôn lễ của người bạn lâu năm.

Mà sự hiện diện của Doãn Tư Thần cũng cực kỳ quan trọng với Kiều Kỳ. Nghe nói Doãn Tư Thần mang theo phu nhân cùng tới, Kiều Kỳ đã đứng sẵn nơi chuyên cơ sẽ hạ cánh để nghênh đón.

Thời điểm Doãn Tư Thần và Cố Hề Hề vừa bước xuống, đã thấy một người đàn ông có mái tóc xoăn nhẹ màu nâu, dáng người đĩnh bạt, gương mặt mang một vẻ sương gió từng trải, anh ta đứng đó cười chào đón họ.

“Tư Thần, cảm ơn cậu đã nể tình tới đây!” Kiều Kỳ dùng sức ôm Doãn Tư Thần, sau khi buông ra thì nhìn về phía Cố Hề Hề, hơi do dự một chút.

Cố Hề Hề cười, chủ động vươn tay tới, nói: “Chúc mừng anh.”

Kiều Kỳ nhìn bụng Cố Hề Hề, sau đó bắt tay cô: “Ồ, thì ra là em dâu! Có thể khiến Doãn Tư Thần cam tâm tình nguyện cưới em, đúng là không tầm thường mà!”

“Nào có chứ!” Cố Hề Hề cười trả lời: “Nghe nói chị dâu lại càng cao tay hơn!”

Kiều Kỳ tức khắc cười sảng kɧօáϊ, liền quay đầu nói Doãn Tư Thần: “Thằng nhóc này! Có phải cậu đem hết tình sử của anh ra kể sạch không?”

Doãn Tư Thần ung dung cười: “Giữa vợ chồng chúng tôi thì không có gì là bí mật!”

“Được, xem như cậu giỏi!” Kiều Kỳ ha hả cười, duỗi tay quàng vai Doãn Tư Thần, cười gian trá: “Quà tân hôn của anh đâu?”

Doãn Tư Thần phất tay, Tiểu A lập ra lệnh qua tai nghe, rất nhanh ba siêu xe thể thao đã được đem đến.

“Chọn một cái đi. Tôi biết anh thích cả ba chiếc xe này lâu rồi, nhưng hôm nay chỉ được chọn một, còn lại thì chờ anh sinh được con gái đi hẵng tính!” Khoé mắt Doãn Tư Thần không giấu được ý cười.

“Sao lại chờ sinh con gái?” Kiều Kỳ khó hiểu hỏi lại.

Tầm mắt Doãn Tư Thần dừng ở bụng Cố Hề Hề, đáy mắt anh đầy nhu tình.

Kiều Kỳ tức thì liền hiểu, duỗi tay hung hăng đấm vào ngực Doãn Tư Thần: “Thằng nhóc này cậu giỏi thật đó!”

Cố Hề Hề cũng nở nụ cười, đây không phải đang tìm con dâu tương lai sao?

Ha hả.. Loại cảm giác này cũng thật kỳ diệu.

Ba người đang nói đùa vui vẻ, đột nhiên có người bước đến bên cạnh, thấp giọng nói nhỏ bên tai Kiều Kỳ. Sau đó Kiều Kỳ liền quay đầu nhìn Doãn Tư Thần, biểu tình trêи mặt trở nên nghiêm túc: “Tin tức truyền đi nhanh thật, có người bên ngoài muốn gặp cậu.”

Doãn Tư Thần thuận miệng hỏi: “Ai?”

“Là một vài thương nhân ở thành phố này.” Kiều Kỳ vẻ không quan tâm nói: “Xem ra, họ đang theo dõi việc hợp tác của cậu và Mặc Tử Hân về hạng mục khai thác nguồn năng lượng.”

Doãn Tư Thần ung dung trả lời: “Người muốn nhúng tay vào nguồn năng lượng thì nhiều lắm, bọn họ chưa đủ tư cách đâu.”

“Vì vậy.. cậu nên chuẩn bị sẵn sàng đi, ở chỗ này bao nhiêu ngày là đảm bảo sẽ có bấy nhiêu ngày cậu bị làm phiền liên tục.” Kiều Kỳ cười cười nói với Doãn Tư Thần: “Bất quá anh có ý này, có muốn nghe không?”

“Không cần! Miệng chó không mọc được ngà voi, ý tưởng của anh là tôi biết không có gì tốt đẹp rồi!” Doãn Tư Thần không khách khí nói xéo người bạn lâu năm của mình. Anh nhìn Cố Hề Hề vẫy tay gọi cô, sau đó kéo tay cô đi, hướng về Kiều Kỳ nói: “Đi thôi, hiện tại Hề Hề đang mang thai nên sức khoẻ hạn chế, cô ấy không nên đứng quá lâu.”

“Được.” Tầm mắt Kiều Kỳ dừng ở bàn tay Doãn Tư Thần đang nắm chặt tay Cố Hề Hề, đáy mắt thoáng qua chút suy tư.

Quả nhiên bên ngoài sân bay đã đông nghẹt người đang chờ. Nếu các siêu sao điện ảnh thì thường sẽ là người hâm mộ vây quanh, còn Doãn Tư Thần bây giờ là đại diện của các công ty lớn nhỏ ở thành phố K này vây quanh.

Nhìn trong số đó có những người đáng tuổi cha chú mình, lại đang đứng đây chờ Doãn Tư Thần, Cố Hề Hề liền có cảm giác khôi hài.

Doãn Tư Thần khẽ cau mày, anh cũng không nghĩ sẽ nhiều người tới như vậy.

“Điểm mở đầu khai thác hạng mục sẽ bắt đầu từ thành phố K, nên nhiều người dòm ngó như vậy là điều dễ hiểu.” Kiều Kỳ thấy ánh mắt Cố Hề Hề mờ mịt, nhịn không được giải thích: “Vị trí thành phố K có thể nói là rất phù hợp để đưa vào xây dựng cho hạng mục này, không những có thể tránh được đụng chạm với việc khai thác nguồn năng lượng khác, còn tiết kiệm thời gian và nhân lực. Tập đoàn Doãn thị có khả năng kiểm soát các nguồn lực, nên nhiều công ty rất muốn tạo mối quan hệ để dựa dẫm sau này.”

Cố Hề Hề lúc này mới chợt hiểu.

Cho nên những người này tập trung ở đây là để cố gắng tiếp cận Doãn Tư Thần sao?

“Chúng ta đến bên kia đi.” Kiều Kỳ cười, dẫn Doãn Tư Thần và Cố Hề Hề theo lối đi nhỏ bên hông rời khỏi, bỏ qua đám đông đang đứng chờ.

Một chiếc xe sang trọng của Kiều Kỳ đã để sẵn ở đây, Cố Hề Hề vừa lên xe liền được đưa đến nghỉ ngơi thoải mái trêи ghế sofa.

Kiều Kỳ kéo Doãn Tư Thần đến vị trí quầy bar, duỗi tay nhận lấy ly rượu của nhân viên pha chế rồi đưa cho Doãn Tư Thần, thấp giọng nói: “Tư Thần, anh nói với cậu chuyện này, cậu nên chuẩn bị tâm lý trước.”

“Chuyện gì mà nghiêm túc vậy?” Doãn Tư Thần vẻ mặt không quan tâm: “Đừng nói với tôi là anh mời cả hội bạn gái cũ của anh tới dự hôn lễ?”

“Không phải của anh, mà là của cậu!” Kiều Kỳ trịnh trọng nói: “Anh cũng không ngờ cô ấy lại quen với Điệp Y, lần này còn là phù dâu của Điệp Y.”

“Ai cơ?” Biểu tình của Doãn Tư Thần vẫn là vẻ mặt không để ý, đưa tay lên uống ly cocktail.

“Tư Thần, Nhiễm Tịch Vi đã trở lại!” Kiều Kỳ nói xong câu đó, lập tức im lặng.

Quả nhiên vẻ mặt vô tâm của Doãn Tư Thần, khoé miệng tươi cười nháy mắt cứng đờ! Đôi mắt mang theo ý cười khi nãy lại bị thay thế bằng sắc mặt phức tạp.

Tịch Vi đã trở lại..

Câu này hoàn toàn chiếm trọn toàn bộ suy nghĩ trong đầu Doãn Tư Thần.

Tịch Vi..

Ánh mắt Kiều Kỳ như đồng tình với Doãn Tư Thần, duỗi tay vỗ vỗ bả vai anh: “Thật xin lỗi, anh không biết cô ấy sẽ đến. Anh không nghĩ Điệp Y gửi thiệp mời riêng cô ấy, lại không ngờ hai người họ quen biết nhau..”

Điệp Y là vợ sắp cưới của Kiều Kỳ, là một giảng viên âm nhạc ở một trường cao đẳng.

Doãn Tư Thần rất nhanh đã điều chỉnh tư thế, nhưng cảm xúc trong đáy mắt anh thì không thể che giấu được.

“Nếu cậu vẫn chưa quên cô ấy..” Kiều Kỳ do dự một chút, nói: “Tịch Vi bây giờ thay đổi không ít, chuyện năm đó..”

“Chuyện đã qua sẽ không thể quay lại được.” Câu nói cứng rắn của Doãn Tư Thần ngắt lời Kiều Kỳ, lạnh lùng nói: “Tôi đã kết hôn, cũng sắp trở thành cha. Quá khứ đã qua không cần nhắc lại!”

“Được, mặc kệ cậu quyết định thế nào, anh đều ủng hộ cậu!” Kiều Kỳ vỗ vỗ bả vai Doãn Tư Thần: “Vậy chuyện này cậu không tính giải thích với vợ cậu một chút sao?”

“Hoàn toàn không cần thiết.” Doãn Tư Thần nhàn nhạt đáp: “Chuyện này vốn đâu có gì.”

Cố Hề Hề ở bên đây được tiếp đãi cẩn thận, cô kinh ngạc bởi sự xa hoa bên trong siêu xe này. Doãn Tư Thần cũng có loại xe tương tự, nhưng nội thất bên trong, sự thiết kế tinh xảo cũng chưa đạt được mức độ này!

Đúng là mắt thẩm mỹ của Kiều Kỳ và Doãn Tư Thần khác nhau. Kiều Kỳ chắc chỉ hận không thể đem vàng dát hết lên xe để phô bày sự giàu có, nếu so với Kiều Kỳ thì sự phô trương của Doãn Tư Thần vẫn còn kém xa!

Những sinh hoạt thường nhật của Doãn Tư Thần như ăn, mặc, ở, đi lại đều mang hơi hướng ưu nhã, dù bên ngoài có thể không chói lóa, nhưng vẫn luôn mang vẻ quý tộc.

Còn Kiều Kỳ! Anh ta phô bày cho cả thế giới thấy sự xa hoa trong mọi thứ của mình!

Cho nên khi Cố Hề Hề nhìn đến ly kem được làm bằng vàng trước mặt cô, cô thật ăn không vô! Người có tiền đúng là chịu chơi, vàng mà cũng dùng làm ly tách!

Mà cô bây giờ còn vì bé yêu trong bụng nữa, không biết dùng vàng để đựng đồ ăn thế này có sao không, tốt nhất không nên ăn lung tung!

Cố Hề Hề vẻ áy náy nói với người phục vụ: “Xin lỗi, tôi không dùng đồ lạnh, có thể cho tôi một ly sữa được không?”

Người phục vụ nhanh nhẹn nói: “Thật xin lỗi, chúng tôi không biết.. Xin hỏi phu nhân muốn dùng sữa hiệu gì?”

“Hiệu gì cũng được.” Cố Hề Hề nói.

Người phục vụ xoay người, sau đó mang lại món uống Cố Hề Hề yêu cầu.

Vừa lúc này, quầy bar bên kia truyền đến giọng nói đứt quãng: “Tư Thần, Nhiễm Tịch Vi đã trở lại!”

Trong lòng Cố Hề Hề bỗng dưng nao nao.. Tịch Vi? Cô ấy là ai? Là bạn của Doãn Tư Thần sao?

Mà thôi, bọn họ là bạn lâu năm, có nhiều chuyện để nói, cô làm tốt bổn phận của mình là được. Những chuyện khác không nên hỏi tới.

Xe đi với tốc độ rất nhanh, một lát sau đã tới nơi.

Vừa xuống xe thì Cố Hề Hề một lần nữa bị Kiều Kiều làm kinh ngạc! Biệt thự của cô cũng không thể khoa trương như biệt thự của Kiều Kỳ!

Biệt thự của cô được thiết kế theo phong cách lấy thiên nhiên làm chủ đạo, sân vườn, cây xanh và hoa chiếm đến một phần ba diện tích biệt thự.

Còn biệt thự của Kiều Kỳ thì được thiết kế như một khu vui chơi giải trí, đủ các thể loại ăn chơi. Khó trách Doãn Tư Thần từng nói, nhà của anh mới là nơi thích hợp để sống. Còn nhà của Kiều Kỳ giống như mỗi ngày đều có một bữa tiệc.

Cố Hề Hề vừa xuống xe, liền nghe được một giọng nói quen thuộc vang lên: “Ôi Hề Hề, cậu rốt cuộc đã tới! Lão đại tôi nói chuẩn thật, cậu quả nhiên tới đây!”

Cố Hề Hề quay đầu lại theo hướng âm thanh vừa rồi, thật hay, rốt cuộc đã có người quen!

Mộc Nhược Na!

Đọc truyện chữ Full