DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vô Tận Đan Điền
Chương 29: Chấp pháp đội tới​

"Vốn cho là cần đến một tuần, không nghĩ vẫn chưa tới ba ngày, Linh Tê Luyện Thể Quyết đã đại thành cảnh giới tầng thứ nhất!"

Gào thét một tiếng, Nhiếp Vân từ trong thùng gỗ nhảy ra ngoài.

Cùng phụ thân trao đổi xong, hắn trở về phòng lợi dụng thuần khiết đan hỏa đem Đế Liên hoa và các loại dược liệu tốt khác đã chuẩn bị luyện chế nước thuốc, bỏ vào thùng gỗ.

Luyện chế đan dược thì vô cùng phức tạp, còn nước thuốc lại rất đơn giản, không đến nửa nén nhang thùng gỗ lớn đã chứa tràn đầy nước thuốc màu xanh, vừa ngửi được mùi thước, đã cảm thấy huyết dịch toàn thân tuần hoàn nhanh hơn, cơ bắp hưng phấn run rẩy.

Tiến vào thùng gỗ vận chuyển Linh Tê Luyện Thể Quyết, nguyên lai tưởng rằng dùng Đế Liên hoa luyện chế nước thuốc ngâm, cần một tuần mới có thể tu luyện tới tầng thứ nhất đại thành, không nghĩ tới vẫn chưa tới ba ngày đã thành công rồi!

Mặc dù đã tu luyện qua một lần, tránh khỏi được rất nhiều đường quanh co, nhưng nhanh như luyện tầng thứ nhất Linh Tê Luyện Thể Quyết đại thành, Nhiếp Vân cảm thấy là có liên quan đến vô danh pháp quyết!

Vô danh pháp quyết không ngờ cũng rèn luyện thân thể, cùng với hiệu quả của Linh Tê Luyện Thể Quyết tầng thứ nhất rất nhiều điểm tương đồng!

"Linh Tê Luyện Thể Quyết đại thành, 【 Cửu Chuyển Niết Bàn Công 】 cũng có tiến bộ, mặc dù còn chưa đạt tới đệ tứ trọng trung kỳ, nhưng thực sự còn không xa!"

Khí Hải tu luyện giả, tiến cấp thật sự rất khó, giống như leo đến đến chín tầng mây, Nhiếp Vân mới tiến vào đệ tứ trọng không đến ba ngày, liền tến gần đến bậc trung kỳ, chuyện này truyền ra ngoài tuyệt đối sẽ hù chết người!

"Cửu Chuyển Niết Bàn Công đạt tới Khí Hải đệ tứ trọng đỉnh phong chỉ sợ tựu muốn tiến hành Niết Bàn lần thứ nhất, thật không biết Niết Bàn lần thứ nhất thực lực về sau sẽ gia tăng bao nhiêu!"

Cửu Chuyển Niết Bàn Công là pháp quyết mình lấy được ở bên trong Thượng Cổ phế tích, pháp quyết cũng không có giới thiệu, thông tin, cấp bậc rõ gàng , về phần cái gọi là "Hoàng tộc thượng phẩm" cũng là mình tùy ý định ra!

Tại sao hắn lại có thể định ra cấp bậc này, bởi vì hắn từng tham khảo không ít Hoàng tộc hạ phẩm công pháp, có thể nói không cái nào so sánh được với Cửu Chuyển Niết Bàn Công!

Bộ công pháp này không phải chỉ để cho tốc độ tu luyện nhanh hơn, mà phần quan trọng hơn là cửu chuyển Niết Bàn!

Cửu chuyển Niết Bàn tên như ý nghĩa, tựu là trong quá trình tu luyện sẽ trải qua chín lần tích luỹ khim nghiệm, sau mỗi lần Niết Bàn giống như lột xác, mỗi một lần lột xác thật giống như nhộng biến thành Hồ Điệp, vô luận thực lực, tinh, khí, đều tăng cao!

Kiếp trước đã từng tu luyện bộ công pháp này nên biết rất rõ ràng, nếu như tiếp tục tu luyện đạt tới Khí Hải đệ tứ trọng Chân Khí cảnh đỉnh phong, sẽ trả qua Niết Bàn lần thứ nhất!

Niết Bàn lột xác mặc dù đối với thực lực tiến bộ rất lớn, nhưng thực sự vô cùng nguy hiểm, chỉ cần không cẩn thận một xíu sẽ bị tẩu hỏa nhập ma ngay, mặc dù lúc trước bản thân mình cũng đã trải qua sáu lần lột xác, nhưng đến lần thứ bảy vẫn không dám trùng kích!

"Mặc dù ngay cả liên tục ba ngày không ăn không ngủ, tinh thần thể lực lại không bị ảnh hưởng gì, tu luyện vừa chấm dứt, vừa vặn đi ra ngoài xem sao!”

Nhớ tới sau khi trọng sinh vẫn chưa một ngày nào ngủ ngon, Nhiếp Vân lắc đầu cười khổ.

Hắn hiện tại đã đạt đến thực lực này, việc ăn việc ngủ vẫn còn cần thiết không bỏ đi được, nhưng chi nhánh hiện tại nguy cơ tứ phía, không nhanh chóng tăng cường thực lực căn bản không được ổn!

"Thiếu gia, đội chấp pháp gia tộc đến tìm ngươi! Muốn gặp ngươi tại phòng khách!"

Vừa thay quần áo xong, ý định đi ra cửa, chợt nghe thanh âm của quản gia Nhiếp Trùng ở bên ngoài vang lên.

“Đội chấp pháp? Tựa hồ hơi sớm hơn so với dự định của ta!"

Nghe được bọn hắn tìm đến mình, Nhiếp Vân cũng không cảm thấy kỳ quái, ngược lại cười nhạt một tiếng.

Đem Nhiếp Siêu đánh đến sinh tử không biết, mặc dù dùng Tử Ngọ Ma Cốt Kình bức bách Nhiếp Triêu Tinh không dám khai mình ra, nhưng chuyện này khẳng định không dấu diếm được bao lâu, nguyên lai tưởng rằng có thể kéo dài mười ngày nửa tháng, không nghĩ tới nhanh như vậy, mới chỉ qua bốn ngày đối phương đã tìm tới tận cửa rồi.

Tại Phòng khách ở trung tâm của chi nhánh, đi theo sau lưng Nhiếp Trùng, chỉ chốc lát đã đi tới đại sảnh.

Tiến vào đại sảnh mới nhìn thoáng qua, Nhiếp Vân lập tức híp mắt…

Giữa đại sãnh, bên trên hai thanh niên ngồi ngay vị trí chủ toạ, bên dưới là là một vài đệ tử trong đội chấp pháp, cưới cùng mới là mẫu thân.

Đây là phòng khách chi nhánh Nhiếp Thiên, chủ toạ là nơi chủ nhân mới có tư cách ngồi, mặc dù lại người có thân phận qua tới bái phỏng, cũng chỉ có thể ngồi ở vị trí của khách, những người này trực tiếp ngồi ở vị trí chủ toạ, lại để cho mẫu thân ngồi ở chổ ngồi của khách, rõ ràng muốn thị uy a.

"Ngươi tựu là Nhiếp Vân? Sự việc Nhiếp Siêu bị thương, cần người nhanh chóng theo chúng ta về điều tra, nếu để chậm trễ coi chừng mạng chó của ngươi!"

Nhiếp Vân vừa bược vào phòng, một thanh niên tựu đứng dậy lên tiếng rống to.

"Chấp pháp đội muốn hành xử cần phải có thủ lệnh của trưởng lão gia tộc, con ta đừng nói không có phạm sai gì, mặc dù phạm sai lầm, thân là người thừa kế Lạc Thủy kim thuẫn, các ngươi cũng không có tư cách nói như vậy!"

Nhiếp Vân còn chưa nói lời nói, mẫu thân Nhiếp Linh ngược lại đã phát hỏa, đứng dậy, hất ống tay áo lên.

Lạc Thủy kim thuẫn không chỉ là biểu tượng vinh dự lại mà còn là bùa hộ mệnh, Nhiếp Vân là người thừa kế duy nhất kim thuẫn, đội chấp pháp cho dù muốn bắt hắn cũng phải cầm trong tay lệnh của trưởng lão, phải có bằng chứng rõ gàng thì mới có thể xin lệnh từ trưởng lão, ở đâu ra vừa thấy mặt đã nói như vậy, cũng quá kiêu ngạo đi à nha!

"Làm càn!" Người thanh niên này lập tức rống lên, hung hăng càn quấy vô cùng: "Đội chấp pháp chúng ta làm việc, không liên quan tới tiện nhân như ngươi nói nhảm? Hừ, ta nhìn ngươi nhất định là người đồng lõa, lát sau cùng mang đến chấp pháp đội, nếu biết khôn nhận tội thì tránh được nổi đâu xác thịt, còn không thì chúng ta có hàng vạn phương pháp bắt người nhận tội, cho ngươi sống không bằng chết!"

"Sống không bằng chết? Ngươi nói để cho ai sống không bằng chết?"

Đối với Nhiếp Vân mà nói gia đình chính là của mối quan tâm nhất của hắn!

Kiếp trước không cách nào bảo hộ thân nhân, cuối cùng tất cả đều ly khai, trở thành việc hối tiếc cả đời, kiếp này trọng sinh, Nhiếp Vân vô cùng quý trọng thân tình, nghe được người thanh niên này rõ ràng nhục mạ mẹ của mình, chỉ hươu bảo ngựa, sắc mặt lập tức âm trầm xuống.

"Nói nhảm đương nhiên là ai người và mẫu thân của người, như thế nào, ngươi chẳng lẽ dám chất vấn quyết định của đội chấp pháp, chống đối mệnh lệnh của gia tộc? Đồ súc sinh không biết sống chết, ngươi cùng tiện nữ kia lập tức quỳ xuống nhận lỗi có lẽ được khoan dung, nếu không chết không có chỗ chôn!"

Thanh niên cười lạnh liên tục, trong mắt hiện lên một đạo ý hung ác.

"Ngươi nói ai là tiện nhân?" Nhiếp Vân xém chút nữa nổ tung cả ngực.

"Đương nhiên là Nhiếp Linh, là mẹ của ngươi..."

Thanh niên chỉ hướng mẫu thân Nhiếp Vân, bất quá lời còn chưa nói hết, lại đột nhiên cảm thấy ngón tay tê rần, "Răng rắc! Răng rắc!" Hai tiếng giòn vang, cả bàn tay và cả ngón tay toàn bộ nát vụn.

"Ah..." Người thanh niên kêu thảm một tiếng, sau đó nhịn không được lên tiếng thì thào "Ngươi dám đối với ta động thủ, quả thực tội ác tày trời, chẳng những ngươi phải chết, toàn bộ ngươi trong chi nhánh đều phải chết..."

"Tội ác tày trời? Đều phải chết? Ha ha, ngươi trước hết lo cho bản thân ngươi đi rồi nói sau!"

Nhiếp Vân không để ý tới hắn nói nhảm, bàn tay hướng phía dưới nhấn một cái, bỗng thanh niên lập tức điên cuồng gào thét, "Lạch cạch" thoáng một phát thân thể mềm nhũng nằm sát mặt đất như là con nhái bị người ta giẫm bẹp.

Yên tĩnh!

Toàn bộ đại sảnh trải một hồi yên tĩnh!

Chấp pháp đệ tử vô luận đi đến chi nhánh nào đều là hung hăng càn quấy tới cực điểm, xem ra đã quen nhìn người khác cúi đầu khom lưng, nhận tội chịu thua, không có nghĩ đến thiếu niên này dám quang minh chính đại động thủ, tất cả mọi người không kịp phản ứng, cảm thấy thế giới điên đảo, nhanh muốn điên rồi.

"Tốt tốt, chuyện vừa rồi ta đã dùng phương pháp đặc thù ghi chép lại, Nhiếp Vân, ngươi dám đối với chấp pháp đệ tử động thủ, cho dù không có sự việc đã thương Nhiếp Siêu kia, hôm nay cũng khó tránh khỏi tội!"

Nhiếp Liêu ngồi bên trên vị trí chủ toạ không thèm nhìn tới thanh niên nằm rạp trên mặt đất chưa biết sinh tử ra sao, ngược lại đứng dậy nhìn về phía Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng.

“Khó tránh khỏi tội? Ha ha, đội phó Nhiếp Liêu nói như vậy ta thật không thích nghe a, đúng rồi ta cũng có việc muốn thỉnh giáo ngươi!"

Trước mắt người này, Nhiếp Vân không tiếp tục giữ bộ dạng hung thần lúc nãy, đột nhiên cười nhạt một tiếng, ngữ khí hòa nhã mà hỏi: “Ả tiện tị nữ nhân mẹ của ngươi, gần đây có còn làm kỹ nữ nữa không, một ngày có thể tiếp được bao nhiêu đàn ông?”

Đọc truyện chữ Full