DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Boss Là Nữ Phụ
Chương 654: Phó bản có độc (15)

Thời Sênh thực sự cũng không để tâm lắm tới thân thể kia.

Ý thức của cô đã cắt đứt liên hệ với thân thể đó. C là một tồn tại độc lập, vì vậy cho dù nam chính có thân thể đó cũng chẳng có tác dụng gì.

Chỉ là nguyện vọng của nguyên chủ là khôi phục thân thể con người nên cô mới phải tìm một vật chứa. Cô không thể tự tạo ra một cơ thể rồi xuất hiện được đúng không?

Thời Sênh tự nhận vẫn chưa lợi hại đến mức độ ấy.

Hơn nữa, bị người khác nắm được một cái nhược điểm vô dụng cũng không thoải mái lắm.

Thời Sênh nhìn bốn chữ Nguyệt Mãn Tây Lầu trên đỉnh đầu nam nhân, một lúc sau mới nói: “Thích giúp thì giúp.”

Ngữ khí này làm người ta vô cùng kinh ngạc.

Nguyệt Mãn Tây Lầu nhìn Thời Sênh, ánh mắt có chút cổ quái.

Đợi hai người ra khỏi Thần Quyết Cung, Một Sợi Nắng mới lên tiếng.

“Anh, chúng ta không giúp cô ấy thật à?”

“Em thấy cô ta có giống người không?”Nguyệt Mãn Tây Lầu hỏi lại.

Một Sợi Nắng: “…”Giống mà, sao mà không giống? Trông cô ta chơi rất vui trên kênh Thế giới.

Nguyệt Mãn Tây Lầu nhìn cậu em ngốc nghếch, không chào câu nào liền offline, biến mất trước mắt Một Sợi Nắng.

[Mật] Nhạc Cẩn: Ngươi online không?

Thời Sênh nhìn dòng chat vừa nhảy ra, chớp chớp mắt, ánh mắt lóe lên một tia mê man.

Cô kết bạn với nữ chính khi nào vậy?

Thời Sênh mở danh sách bạn bè, cô nhớ là chỉ thêm hai người, một là Một Sợi Nắng, hai là Thất Nguyệt của Hoa Mông Mông.

Thêm nữ chính khi nào nhỉ?

Cô thực sự nhìn thấy tên của Nhạc Cẩn trong danh sách bạn bè.

[Mật] Hoa Mông Mông:??

Một lúc sau, Nhạc Cẩn mới trả lời.

[Mật] Nhạc Cẩn: Đại thần bảo ta hỏi cô, có thể gặp mặt không?

Thời Sênh: “…”Lương Bỉnh lại cho nữ chính tới dụ dỗ cô ư?

Cũng không sợ cô dụ dỗ nữ chính chạy mất?

[Mật] Hoa Mông Mông: Tại sao lại gặp ta?

[Mật] Nhạc Cẩn: …Ta cũng không biết, đại thần chỉ bảo ta đi hỏi cô.

Thời Sênh nhếch mép cười, xua tay.

[Mật] Hoa Mông Mông: Hắn muốn giết ta, còn lâu ta mới gặp hắn.

[Mật] Nhạc Cẩn:!!!??

Nhạc Cẩn rõ ràng là đã sợ tới đơ luôn rồi.

[Mật] Hoa Mông Mông: Hắn để ý tới dung mạo của ta, muốn chiếm đoạt ta!

Việc bôi nhọ nam chính, Thời Sênh làm cực kỳ thuận buồm xuôi gió.

[Mật] Nhạc Cẩn: …

[Mật] Nhạc Cẩn: Đại thần… đại thần không phải loại người đó chứ?

[Mật] Hoa Mông Mông: Ngươi hiểu hắn không? Ngươi biết hắn là loại người gì không? Sao ngươi biết được hắn không phải là loại người đó. Người ta vẫn bảo biết người biết mặt khó biết lòng!

Nhạc Cẩn mãi không trả lời, không biết là đi Lương Bỉnh chứng thực hay đang tự mình hỏi mình nữa.

Dù sao, sau đó Nhạc Cẩn không gửi tin nhắn cho cô nữa.

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Có ai muốn đánh nhau không? Chán quá!

Thời Sênh lên kênh Thế giới, trên đó không biết đang thảo luận vấn đề gì, lập tức yên ắng một cách kỳ lạ, dòng chat ấy của cô cứ ở mãi trên đầu, không có ai đáp lại.

[Thế giới] Thất Nguyệt của Hoa Mông Mông: Hoa Mông Mông, ta hỏi cô một chuyện.

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Không hẹn, chưa bao giờ yêu, không bách hợp.

[Thế giới] …

BOSS của ta thật lợi hại, mấy lời thoại này mà ngươi cũng biết.

[Thế giới] Tổ Tông Đừng Làm Ồn: sát thương của BOSS ngươi lợi hại như vậy. Toàn server không ai qua được, ai dám lên cãi nhau với ngươi chứ.

[Thế giới] Bố Mày Đã Online: Ba, thực ra ba cũng là người chơi à? NPC khác không lợi hại bằng ba, ba nhất định là người chơi!

[Thế giới] Thất Nguyệt của Hoa Mông Mông: Ta cũng muốn hỏi vấn đề này.

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Ba là thần, thống trị toàn bộ thế giới này. Những phàm nhân ngu xuẩn không được phép quỳ gối.

Thời Sênh nói một tràng giang đại hải.

[Thế giới] Bản Sắc Đàn Ông: Mẹ kiếp, tuyệt đối là người chơi! Không phải người chơi thì cũng là NPC người thật.

Thằng thiết kế nào thiết kế ra nhân vật bệnh tật như này vậy?

Thần Quyết Cung Hoa Mông Mông được thiết kế là nhân vật bi tình, giờ đã sụp đổ tới mức không thể cứu vãn rồi.

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Tới đây hẹn chiến đi! Thắng ta sẽ nói cho các ngươi!.

[Thế giới] Bố Mày Đã Online: Ba ơi, chúng ta không hẹn.

[Thế giới] Tổ Tông Đừng Làm Ồn: Cô ta không có Nguyệt Ảnh Quyền Trượng.

Câu này vừa nói ra, đám người chơi mới nghĩ ra, Nguyệt Ảnh Quyền Trượng giờ là của Một Sợi Nắng, mỗi lần cô ta cầm Nguyệt Ảnh Quyền Trượng thì bọn họ mới phải một giây quỳ.

Diệt Tuyệt Sư Thái không có Nguyệt Ảnh Quyền Trượng còn có thể biến thái như vậy nữa không?

Hẹn hẹn hẹn!

Thế là đám người chơi hưng phấn hẹn địa điểm rõ ràng, hỏa tốc chạy tới chiến trường.

Nhưng mà đợi bọn họ đến chiến trường thì trên bản đồ đã có ánh sáng của kỹ năng.

Và người đánh nhau với Thời Sênh là đại thần Nhất Thế An Cẩn, bên cạnh còn có một vài người của Tật Ảnh đang đứng xem.

“Mẹ kiếp, đại thần chạy nhanh thế.”

Bọn họ còn đang rít ra ríu rít trên kênh Thế giới thì đại thần đã không gọi câu nào đã chạy tới đánh nhau rồi, thật vô đạo đức!

“Diệt Tuyệt Sư Thái không có Nguyệt Ảnh Quyền Trượng, lực chiến quả nhiên không còn mạnh như trước!”

“Đại thần mạnh quá…”

Đúng lúc câu nói này phát ra thì bọn họ bỗng nhìn thấy Thời Sênh rút ra một cây thiết kiếm, nhìn rất bình thường nhưng không biết thế nào, bọn họ cảm thấy hơi lạnh người.

Không gian và linh hồn của cô trói định với nhau, hiện tại cô đang ở trạng thái linh hồn, có thể rút ra thiết kiếm chẳng có gì lạ.

Thiết kiếm vừa ra, ai dám tranh phong!

Vài phút sau, Nhất Thế An Cẩn đã bị Thời Sênh đánh gục, còn tiện tay vứt ra hai cái Định Thi phù (Phù trói định xác chết), tác dụng là làm người chơi không thể offline, cũng không thể hồi sinh, chỉ có thể làm thi thể nằm bò trên đất.

Người chơi vi quan: “…”

Không phải nói Nguyệt Ảnh Quyền Trượng là lợi hại nhất sao?

Thanh kiếm đó là cái gì vậy??

[Cận] Nhất Thế An Cẩn: Hoa Mông Mông, ngươi là ai?

Nhất Thế An Cẩn không muốn nói chuyện với cô trước mặt nhiều người như vậy, nhưng cô không chủ động xuất hiện nên bọn họ căn bản không còn cách nào khác.

[Cận] Hoa Mông Mông: Hoa Mông Mông!

Nguyên chủ cũng tên là Hoa Mông Mông, có lẽ vì nguyên nhân trùng tên nên khi thực nhiệm phát sinh vấn đề, nguyên chủ mới chạy tới chỗ NPC Hoa Mông Mông.

[Cận] Nhất Thế An Cẩn: Ngươi là cô ta?

Thời Sênh nhìn bốn chữ đó một lúc, rồi ngó sang Nhất Thế An Cẩn đang nằm trên đất. Nhân vật ở trạng thái tử vong không có biểu cảm, Thời Sênh cũng không phân biệt được thần sắc của hắn.

Nghĩ đi nghĩ lại, Thời Sênh mới gõ hai chữ.

[Cận] Hoa Mông Mông: Xem như.

[Cận] Nhất Thế An Cẩn: Ngươi biết bao nhiêu?

[Cận] Hoa Mông Mông: Cái gì nên biết ta đều biết, không nên biết ta cũng biết.

Nam chính chắc chắn đã biết thân phận của cô, nếu không sẽ không tới hỏi cô.

[Cận] Nhất Thế An Cẩn: Chat riêng

[Cận] Hoa Mông Mông: Chúng ta cũng có thể lên kênh Thế giới nói.

Người chơi lân cận nhìn thấy đều ngơ ngác, hai ngươi này đang nói chuyện gì vậy?

Hoàn toàn không hiểu.

Nhất Thế An Cẩn không nói gì nữa, nhưng người của Tật Ảnh đều offline, rất nhanh, người chơi của sever này đều rớt mạng tập thể. Cuối cùng chỉ còn lại Thời Sênh và Nhất Thế An Cẩn.

Game hay thật, muốn bắt ai offline là người đó phải off…

Đọc truyện chữ Full