DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Boss Là Nữ Phụ
Chương 659: Phó bản có độc (20)

Có lẽ do người trên kênh Thế giới rất nhiều, Tìm Kiếm không nói gì nữa.

Nhưng câu mà cô ta nói lại bị rất nhiều người để ý.

Gián điệp cái gì?

Loạn thế anh hùng là game thực tế ảo đầu tiên, trên thế giới cũng có mấy game tương tự như vậy nhưng kỳ thực độ chân thật thua xa Loạn thế anh hùng.

Vì vậy, kỹ thuật then chốt của Loạn thế anh hùng là bí mật mà các doanh nghiệp muốn đào bới.

Các công ty khác chắc chắn có phái người tới trải nghiệm nhưng chuyện người chơi trở thành NPC, nghĩ đi nghĩ lại thì hoàn toàn không thể có.

Thời Sênh định vị tới chỗ của Tìm Kiếm, xông thắng tới đánh.

Tìm Kiếm đang đánh với BOSS dã ngoại, trên tay cô ta cầm Cẩm Sắt.

Ban đầu do bẫy Nhạc Cẩn mà có được, còn hắt nước bẩn vào nữ chính đại nhân. Nếu không phải khi đó cô đang vây khốn nam chính thì có khi Tìm Kiếm đã bị giết ra tới ngoài trò chơi rồi.

Nhắc mới nhớ, nữ chính đại nhân gần đây làm gì nhỉ?

Thời Sênh lắc lắc đầu, ném một kỹ năng qua, BOSS lập tức ngã xuống đất, vật phẩm rơi đầy đất.

Đồ mà BOSS dã ngoại rơi ra, ai đánh thì người đó mới được nhặt, vì vậy Thời Sênh không nhặt, người khác cũng không có được.

Tìm Kiếm trừng mắt nhìn mấy bộ trang bị trên mặt đất mấy giây mới nộ khí bừng bừng nhìn sang Thời Sênh.

Đối mặt với Thời Sênh, biểu cảm của ả cứng lại.

Lúc này nhanh chóng chạy lại đằng sau nam nhân bên cạnh.

“Hoa Mông Mông ngươi muốn làm gì?” Ả chỉ lộ ra cái đầu, lớn tiếng chất vấn.

“Ta hỏi ngươi, ta gián điệp ngươi cái gì?”

“Ta… chỉ thuận miệng nói ra thôi.” Tìm Kiếm bỗng cao giọng, “Hay là bị ta nói trúng tim đen nên ngươi phát cáu nổi giận định giết người diệt khẩu?”

“Đúng đấy!” Thời Sênh nhăn mặt.

[Thế giới] Tìm Kiếm: Hoa Mông Mông muốn giết ta để diệt khẩu, ả chính là gián điệp! Tọa độ Thiên Âm Cốc [208, 65].

Tìm Kiếm đột nhiên gào lên trên kênh Thế giới.

[Thế giới] Tổ Tông Đừng Làm Ồn: Diệt Tuyệt Sư Thái không có Nguyệt Ảnh Quyền Trượng mà ngươi còn phải lên kênh Thế giới cầu cứu sao?

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Thế nên các ngươi muốn bao vây ta?

[Thế giới] Thất Nguyệt Đại Đại: Gián điệp ngầu như vậy, ta cho 100 điểm.

[Thế giới] Yếu Đuối: Diệt Tuyệt Sư Thái thật sự là gián điệp à?

Thời Sênh ung dung diệt sạch đám người của Tìm Kiếm. Lạnh Lẽo không ở đó, nhưng Tìm Kiếm vừa bị giết, Lạnh Lẽo liền mang người tới đánh.

[Thế giới] Lạnh Lẽo: Tại sao giết vợ ta?

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Giết người trong game cần lý do sao?

Cô đã sớm muốn giết Tìm Kiếm, nhìn không thuận mắt thì cần gì lý do để giết.

Lần này đúng lúc có cơ hội giết ả, không làm thì có lỗi với việc ả nói cô là gián điệp trên kênh Thế giới quá đi.

Lạnh Lẽo dùng đạo cụ loại bỏ hết hiệu quả của Thi Phù, kéo Tìm Kiếm dậy.

“Hoa Mông Mông, ngươi phạm pháp, ta phải tố cáo ngươi!” Tìm Kiếm chỉ vào Thời Sênh hét lớn, “Chồng, anh hãy báo thù cho em. Cô ta cướp BOSS của em còn giết em, giúp em báo thù trước rồi hãy khiếu nại cô ta.”

“Khiếu nại đi!” Bản công nương sợ chắc?

Thời Sênh hung hăng đối mặt với cả đám người.

“Ngươi cứ chờ đấy!” Tìm Kiếm nghiến răng nghiến lợi.

Lạnh Lẽo phóng kỹ năng vào Thời Sênh, cấp của Lạnh Lẽo rất cao, chắc chắn là đánh dai hơn Tìm Kiếm.

Nhưng so với Thời Sênh thì cũng chỉ là tới chịu ngược.

Điểm kỹ năng sát thương của Thời Sênh cao đến giật mình.

Khi đám người đó vẫn đang nằm, người của công ty game đội áo giáp NPC xông tới.

[Cận] Tìm Kiếm: Cô ta là gián điệp, các ngươi mau kiểm tra đi, bắt cô ta lại.

[Cận] Tìm Kiếm: Phần tử cặn bã này nên bị bỏ tù trung thân.

NPC1: “Hoa Mông Mông, ngươi đừng có làm loạn trong game nữa.”

Thời Sênh nhìn bọn họ một lúc, “Không làm loạn trong game, chẳng nhẽ làm loạn ngoài đời thực sao?”

NPC1: “…”

[Mật] NPC2: Hoa Mông Mông, cô bình tĩnh chút. Cô hãy thả Lương tổng ra trước, có gì nói sau.

“Hắn lợi hại như vậy, tự mình cũng có thể ra được.” Nam chính đâu thể chết được.

NPC bực bội, bọn họ mà cứu được Lương Bỉnh ra thì tìm cô ta làm gì.

[Mật] NPC2: Hoa Mông Mông cô làm vậy là phạm pháp đấy.

“Vậy các ngươi dùng cơ thể người thực nghiệm thì không phạm pháp sao?”

Thời Sênh vừa nói ra câu này, ba NPC đều giật mình, nhanh chóng lên tiếng quát mắng, “Hoa Mông Mông, cô đang nói bậy bạ gì thế?”

Ở đây còn có người chơi khác, chuyện này nếu bị người chơi khác biết sẽ truyền ra ngoài, điều đó không thể được.

“Ta nói sai sao?”Thời Sênh vẻ mặt vô tội, “Đã dám làm, sao không dám nhận? Hèn hạ!”

Nói đơn giản vậy, những chuyện như này ai dám nhận? Bọn họ tuy nhận tiền hành sự nhưng quả thực nếu sự thật bị đưa ra trước ánh sáng thì chắc chắn sẽ bị nước bọt con người dìm chết.

NPC2 vội vàng chat riêng với Thời Sênh.

[Mật] NPC2: Hoa Mông Mông, ngươi đừng nói bậy, chúng ta có thể nói chuyện riêng tư.

“Chẳng có gì để nói cả.” Thời Sênh nhún vai

Kết cục sau khi nói chuyện thông thường là bị đối phương thủ tiêu.

Bản cô nương thông minh như thế, sao có thể mắc bẫy các ngươi.

[Mật] NPC2: Cô muốn như thế nào? Chúng tôi có thể can thiệp từ trên xuống nhưng cô không được ở trong game nói bừa.

“…” Thời Sênh chuyển sang bộ mặt lạnh lùng, “Các ngươi chưa đến ta đâu có nói bừa, đừng có xuất hiện trước mặt ta, ta sẽ không nói bừa.”

Ba NPC nhìn nhau một lúc.

Khi nãy lúc họ đến, cô ta chỉ đang đánh người chơi, hình như không nói gì lung tung.

[Mật] NPC1: Giờ phải làm sao?

[Mật] NPC2: Đừng động vào cô ta, rút!

NPC đến rất nhanh, đi cũng rất nhanh, người chơi nằm trên mặt đất có lẽ chỉ nghe hiểu được bốn chữ thực nghiệm cơ thể.

Nhưng thực nghiệm cơ thể gì?

Thời Sênh nhìn mấy thi thể trên mặt đất một lúc. Nhân lúc đội quân xì dầu trên kênh Thế giới chưa kết bè đảng kéo tới liền rời đi.

[Cận] Tìm Kiếm: Chồng, vừa này cô ta với người của công ty game nói cái gì vậy?

[Cận] Lạnh Lẽo: Em không có chuyện gì làm, đi động vào cô ta làm gì?

[Cận] Tìm Kiếm: Thì nhìn không quen mắt thôi.

Một NPC cả ngày lên kênh Thế giới rêu rao, những kẻ thiếu não kia còn chẳng hề nghi ngờ gì.

[Cận] Lạnh Lẽo: Lần sau em mà gây sự nữa, anh sẽ không giúp giải vây đâu.

Tìm Kiếm nghẹn họng, không dám nói gì nữa.

Lạnh Lẽo không giúp ả, với chút năng lực của ả không dám làm gì trong game.

Ba NPC nhanh chóng offline, chạy vào phòng họp báo cáo chuyện vừa xảy ra.

Người trong phòng họp không nhiều, đều là những thành viên nòng cốt tham gia thực nghiệm cơ thể.

“Mạnh tổng, cô ta thực sự là thể thực nghiệm sao?” Thể thực nghiệm số một năm 12 tuổi trở thành người thực vật, sao lại lợi hại như vậy?

“Lương tổng thì sao?” Mạnh Kiệt cũng không rõ, chỉ có thể đổi để tài.

“Người của ta đã truyền tống vào trong nhưng Lương tổng vẫn không thể offline được.”

Mạnh Kiệt trầm ngâm một lúc, “Thời gian kéo dài lâu quá rồi, cơ thể Lương tổng không chống chọi lâu được. Các cậu tranh thủ thời gian, nhất định phải đưa Lương tổng ra.”

“Vâng.” Mấy người lập tức rời khỏi phòng họp.

Mạnh Kiệt chống tay vào trán, nhìn thành phố đang bị sương mù bao phủ bên ngoài.

Lần đầu tiên hắn nghi ngờ, liệu điều hắn làm có đúng không?

Thực nghiệm cơ thể…

Đọc truyện chữ Full