DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng
Chương 586

Tôi vẫn biết, Hạ Lẫm là một cậu thanh niên lạnh lùng, tuy là em ruột của tôi, ở cùng nhau hơn hai năm qua, nhưng tôi chưa từng thấy cậu ấy để mắt đến bất kì cô gái nào.

Nói theo một cụm từ phổ biến trên mạng, Hạ Lẫm chính là một nam thần lạnh lùng, nhưng Hạ Lẫm như vậy cuối cùng cũng bị Ngụy Hâm này dụ dỗ.

Tôi không khỏi tự hỏi, Ngụy Hâm này có thực sự là hóa thân của một vixen nào đó, người đã nghĩ ra cách để câu hồn một người đàn ông hay không?

“Em không biết vừa rồi em đã xảy ra chuyện gì.” Hạ Lẫm ở bên cạnh tôi lúc này mới bình tĩnh lại, khẽ cau mày nói: “Vừa rồi khi nhìn thấy người phụ nữ đó, em cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, em chưa thấy mình như thế bao giờ. “

Nghe Hạ Lẫm nói vậy, lòng tôi càng xao động.

Ngụy Hâm này thật sự không thể nói là xinh đẹp, trang điểm cũng không đẹp lắm, nhưng không biết tại sao, cử chỉ của cô ấy lại có một phong thái khó tả. Tôi không ngờ ngay cả Hạ Lẫm cũng là một chàng trai lạnh lùng cũng bị thu hút bởi cô ấy.

“Em luôn cho rằng cô gái này có gì đó rất lạ.” Hạ Lẫm thì thào nói, ánh mắt vẫn nhìn bóng lưng biến mất ở ngoài cửa.

“Có chuyện gì vậy?” Tôi hỏi.

“Cảm giác vừa rồi cô ấy mang đến cho em không phải là nhịp tim thật, mà là giống như …” Hạ Lẫm hơi dừng lại, dường như đang cân nhắc nên dùng lời nói như thế nào, “Hình như là … gợi tình.”

Nói đến đây, khuôn mặt thanh tú của Hạ Lẫm hơi đỏ lên, lộ ra vẻ xấu hổ.

Tôi đã choáng váng.

Gợi tình, thuốc kích dục?

Cho đến bây giờ, tuy chưa tiếp xúc với cô ấy, nhưng tôi cũng nhận ra rằng Ngụy Hâm này thực sự không phải là một nhân vật đơn giản.

Tôi không nói gì, liền kéo Hạ Lẫm đi về phía phòng thay quần áo bên cạnh.

” Lẫm nhi, đây là món gà xào hạt điều yêu thích chị chuẩn bị cho em. Nó bị nguội mất rồi. Em đi hâm nóng nó lên nhé!”

Khi bước vào phòng thay đồ, tôi đã nghe thấy giọng nói của Tiết Phong, nhẹ nhàng gần như có thể vắt nước ra, hoàn toàn không phải là Tiết phong, một tay ăn chơi trong trí nhớ của tôi.

Hạ Lẫm và tôi bước nhanh vào phòng thay quần áo, nhìn thấy Tiết Phong ngồi bên cạnh cô gái, trên tay cầm một miếng gà, cẩn thận đưa lên miệng cô nói: “Nào, nếm thử đi, vừa miệng không bảo bối?.”

Tôi nhìn thấy Tiết Phong như vậy không quen mắt, thật sự cảm thấy lạnh sống lưng, ngời nổi hết cả da gà, da vịt”.

Ngụy Hâm vừa định há miệng muốn ăn thịt gà, nhưng đột nhiên cảm giác được sự hiện diện của tôi và Hạ Lẫm, cô ấy quay đầu lại, kinh ngạc nói: “Hai người này là bạn của Tiết Phong không phải sao? Bọn họ đến đây cùng anh à? “

Tiết Phong ngẩng đầu nhìn thấy tôi và Hạ Lẫm, sắc mặt đột nhiên có chút khó xử, vừa nói gì đó, tôi giật thót mình nói với Ngụy Hâm: “Ngụy tiểu thư, cô hiểu lầm rồi, tôi không ở đây để tìm Tiết Phong. Chúng tôi đến đây để tìm cô. “

Ngụy Hâm sững người một lúc, còn chưa kịp nói thì Tiết Phong đã ở bên nói.

“An Tố, hai người tìm Ngụy Hâm làm gì? Chuyện của Tiết Xán không liên quan gì đến cô ấy. Nếu có chuyện gì không hài lòng thì cứ việc đến gặp tôi, đừng làm phiền cô ấy.”

“Thật nực cười, anh thật sự nghĩ nhiều quá rồi đó.” Tôi chán nản nói, “Chúng tôi tới gặp Ngụy tiểu thư, chỉ là muốn cô ấy cho một loại thuốc mới của Hạ thị của chúng tôi. Ngụy tiểu thư, không biết cô có hứng thú không?

Ngụy Hâm sững người một hồi, không ngờ rằng chúng tôi lại tìm cô ấy làm người đại diễn nhãn hàng cho tập đoàn Hạ thị. Nghe thấy lời đề nghị của tôi, cô ấy lập tức mừng rỡ ra mặt.

Chúng tôi biết rằng hiện giờ cô ấy nổi tiếng nhưng lại dựa vào scandal, bản thân cũng chưa có gì chứng minh tài năng của mình. Hạ gia chúng tôi cũng là một công ty lớn có tiếng tăm, đương nhiên, nếu được chúng tôi mời làm đại sứ thương hiệu thì còn gì tuyệt hơn đối với nhiều ngôi sao tuổi teen.

“Đương nhiên là có hứng thú!” Cô nóng lòng nói.

Tôi gật đầu, “Được rồi, tôi sẽ cử người của công ty để thương lượng với người quản lý của cô về những chuyện liên quan.”

Tôi chính thức nói thêm một chút, rồi cùng Hạ Lẫm rời đi, sau khi đi ra khỏi phòng thay đồ, Hạ Lẫm nhanh chóng hỏi tôi: “An Tố, chị muốn điều tra người cô gái này sao?”

“Ừ.” Tôi thì thầm nói: “Chị luôn cho rằng cô ta nhất định phải có vấn đề. Nếu không điều tra rõ ràng, chị thực sự cảm thấy không ổn”.

Ngày hôm sau, tôi lập tức sắp xếp người của tập đoàn Hạ thị liên lạc với Ngụy Hâm về chuyện làm đại sứ thương hiệu. Tôi đã thúc giục rất nhiều nên việc này rất nhanh chóng được giải quyết. Ngày hôm sau, tôi điều tra biết Tiết Phong, có một cuộc họp rất quan trọng có thể sẽ không đi cùng Ngụy Hâm, nên tôi đã bảo Ngụy Lâm đi ghi hình làm tư liệu cho công ty chúng tôi.

Sau khi cảnh quay bắt đầu, tôi và Hạ Lẫm đã đích thân đến trường quay.

Ngụy Lâm mặc váy lụa tơ tằm, là kiểu váy đang hot năm nay, nhìn thật quyến rũ và gợi cảm. Vừa bước vào phòng thu, tôi đã thấy tất cả nam nhân trong phòng đều nhìn chằm chằm vào cô ấy, như thể họ bị bắt mắt hồn, hai mắt họ đều dính chặt lên từng cử chỉ của cô ta.

Nói thật là tôi đã từng thấy rất nhiều mỹ nữ quyến rũ, xinh đẹp như Trình Mị Nhi khiến thiên hạ choáng váng rồi, chưa kể đến nhan sắc vô song như Ninh Uyển Uyển. Nhưng có một điều tôi thắc mắc là: ngay cả những mỹ nhân như Ninh Uyển Uyển cũng không thể khiến mọi người đàn ông đều phải mê mẩn nhìn cô ấy, nhưng tại sao Ngụy Hâm này lại có thể làm được như vậy?

Hay là Ngụy Hâm sử dụng tà thuật gì đó?

Tôi không khỏi nheo mắt và cẩn thận cảm nhận hơi thở của Ngụy Hâm, nhưng thật thất vọng, tôi hoàn toàn không cảm nhận được hơi thở của Huyền Thuật, cô ấy thật sự là trời ban cho sức hút thần kì như vậy sao?

Trong suốt quá trình quay phim, tôi đứng lặng lẽ và quan sát Ngụy Hâm rất kỹ, nhưng tôi không thể nhìn thấy điều gì bất thường ở cô ấy. Bản thân việc quay phim chắc sẽ sớm kết thúc, nhưng vì tôi không muốn để Ngụy Hâm đi nên tôi đã bí mật nói với đạo diễn và yêu cầu ông kéo dài quá trình quay phim.

Vì vậy, nó đã bị kéo dài tới tối.

Không biết có phải là ảo giác của mình không,nhưng tôi cứ cảm thấy thời gian trôi qua, Ngụy Hâm có vẻ càng ngày càng lo lắng, cô ấy liên tục nhìn đồng hồ hết lần này đến lần khác. Cuối cùng cô không thể chịu nổi nói: “Đạo diễn ơi! anh quay xong chưa? Tôi muốn về nhà.”

Đạo diễn nghe theo lời tôi, vui vẻ nói: “Sắp xong rồi.”

Ngụy Hâm tái mặt, dù sao cô cũng không thể ra về vì đạo diễn mời lần này là một người có tiếng trong giới, cô không còn cách nào khác đành ngoan ngoãn tiếp tục quay, nhưng vẻ mặt càng ngày càng lúng túng.

Lúc này đã gần 10 giờ tối, tôi đã mất kiên nhẫn chờ đợi rồi, đột nhiên nghe thấy một nhân viên đang thổi quạt cho Ngụy Hâm, nắm chặt mũi mắng: “Cái gì vậy?” vấn đề gì xảy ra thế? bốc mù gì vậy? “

Đọc truyện chữ Full