DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiên Giới Thiên - Phàm Nhân Tu Tiên 2
Chương 236: Lần đầu luyện Tiên đan

Nửa tháng sau.

Tại khu vực trung tâm dãy núi Chung Minh, có một ngọn núi cô độc với hình dạng hết sức kỳ lạ. Đỉnh núi và chân núi phình tròn to tướng, trong khi sườn núi lại như eo phụ nữ, thắt ở giữa, thoạt nhìn giống như cái hồ lô có hai đầu lớn, ở giữa thì nhỏ.

Cũng chính vì lí do này mà ngọn núi đó được gọi là ngọn Hồ Lô, giống ngọn Ngự Long đều là một trong những nơi trọng yếu nhất của Chúc Long Đạo.

Thế núi Hồ Lô không hiểm, cao chưa đến ngàn trượng, dưới chân núi có một dòng suối linh khí có phẩm chất cực cao, có thể nuôi dưỡng toàn bộ sinh linh trên núi. Thảm thực vật trên ngọn núi quanh năm xanh biếc, bốn mùa lúc nào cũng như mùa xuân.

Bên ngoài ngọn núi này còn bao phủ một đại trận phòng ngự cực kỳ nghiêm mật, được mở ra quanh năm, cho nên tất cả đệ tử trong môn dù nội môn hay ngoại môn, kể cả đã lâu năm nếu muốn tiến vào ngọn núi này, nhất định phải thông qua đại điện truyền tống dưới chân núi.

Ngọn núi này sở dĩ phòng hộ nghiêm mật như thế, chỉ có một nguyên nhân, chính là toàn bộ đan dược ở Chúc Long Đạo hầu như đều từ đỉnh núi này xuất ra. Ngoài ra, các Luyện Đan Sư được đào tạo trong tông cũng cư trú ở ngọn núi này quanh năm.

Ở ngọn núi Hồ Lô, Địa Đan Sư có thể luyện chế đan dược phục vụ cho Tiên Nhân tất nhiên là những người có thân phận và địa vị cao nhất.

Bình thường một tu sĩ Chân Tiên Cảnh sơ kỳ, với tốc độ tu luyện bình thường, ít thì trăm năm, nhiều thì vài vạn năm mới có khả năng đả thông một Tiên khiếu, hơn nữa càng về sau, đả thông Tiên khiếu lại càng khó khăn. Nhưng nếu có đan dược phù hợp với cảnh giới tương trợ thì tất nhiên có thể rút ngắn một lượng lớn thời gian.

Chẳng qua luyện chế loại đan dược này, không chỉ cần linh thảo vài vạn năm làm tài liệu chính, thậm chí ngay cả tài liệu phụ cũng hiếm có và đắt đỏ. Nhiều tài liệu giá trị để luyện chế chung một lò đan dược như vậy nhưng dù là Địa Đan Sư kinh nghiệm phong phú, nếu không qua mấy mươi lần luyện thử, xác xuất thành công cũng thấp đến đáng thương.

Đây cũng là nguyên nhân chỉ có đại tông môn hoặc thế lực lớn, mới có thể bồi dưỡng được Địa Đan sư.

Lúc này, Hàn Lập đang đi ra từ bên trong Lâm Truyền Các bên cạnh ngọn Hồ Lô. Hắn đi tới chân núi, vào một toà đại điện có mái hiên màu vàng kim óng ánh.

Đại điện này có quan hệ chặt chẽ với đại trận bao phủ ngọn Hồ Lô, là nơi ra vào duy nhất của núi này.

Hàn Lập sau khi được nghiệm chứng thân phận của mình thì bước thẳng vào trong một tòa truyền tống trận. Một hồi bạch quang nhoáng lên, hắn liền biến mất tại chỗ không thấy nữa.

Không bao lâu, hắn xuất hiện trong đại điện màu đỏ thắm trên đỉnh núi.

Trong điện bày biện giống với hiệu thuốc ở phố phường, đều là hình thức trước tủ sau ô, chẳng qua là những ô vuông này chứa đan dược Địa giai, có cấm chế rõ ràng.

Trong đại điện có rất ít người, ngoại trừ hai trưởng lão chấp sự, chỉ có mấy người mặc trang phục trưởng lão nội môn đã tới trước để mua đan dược.

Thấy Hàn Lập đến, một trưởng lão chấp sự trung niên, dáng người cao gầy, khuôn mặt hiền lành đi tới, mở miệng hỏi: "Tại hạ Diệp Nam Phong, là chấp sự của Tiên Dược Các này, không biết đạo hữu cần gì?"

"Tại hạ Lệ Phi Vũ, muốn mua chút ít đan dược phụ trợ tu luyện." Hàn Lập chắp tay nói.

"Hóa ra là Lệ đạo hữu. Lệ đạo hữu có cần ta đề xuất vài loại đan dược không?" Diệp Nam Phong cười cười, nói.

"Làm phiền rồi." Hàn Lập gật đầu, đồng ý.

"Với tu vi Lệ đạo hữu hôm nay, đan dược tịnh tiến thích hợp nhất chính là Thống Nguyên Đan. Mỗi bình có mười viên, chỉ cần hai trăm điểm công trạng. Nếu yêu cầu dược hiệu cao hơn thì có Trẫm Linh Đan nhất định sẽ khiến đạo hữu không thất vọng. Chỉ có điều đan dược này có giá hơi cao một chút, một bình cần năm trăm điểm công trạng, đồng dạng cũng là mười viên." Diệp Nam Phong giới thiệu.

Hàn Lập mặc dù sớm đã chuẩn bị tâm lý, nhưng nghe xong giá cả quả thực cũng phải cả kinh.

Hắn lúc trước vừa làm ba nhiệm vụ chấp sự ở cấp thông thường mà trên người chỉ có không đầy năm trăm điểm công trạng. Giá cả những đan dược này thực quá mắc đi.

"Trẫm Linh Đan này quả thực không rẻ." Hàn Lập nghe vậy, cười khổ nói.

"Đó là tất nhiên, Trẫm Linh Đan này thì trong toàn bộ tông môn chỉ có đại sư Hô Ngôn mới có thể luyện được nên số lượng rất có hạn." Diệp Nam Phong cười giải thích.

Hàn Lập vừa nghe đến danh xưng "đại sư Hô Ngôn" thì trong đầu không khỏi hiện lên lão đầu lôi thôi mặc đạo bào xám trắng, cả ngày không rời hồ lô rượu.

Chẳng lẽ lão lại là một Địa Đan sư cấp cao sao?

"Lệ đạo hữu, nếu cả hai loại đó đều không thích hợp, Xuân Lâm Đan này dùng cũng được. Giá cả so với Trẫm Linh Đan thấp hơn một ít, dược hiệu so với Thống Nguyên Đan thì cũng đỡ hơn. Nếu nói về giá thì là tốt nhất." Diệp Nam Phong thấy Hàn Lập có chút xuất thần, lên tiếng hỏi.

"Xin hỏi Diệp trưởng lão, trong Tiên Dược Các còn có bán đan phương không?" Hàn Lập đột nhiên hỏi.

"Cái này... Chẳng lẽ Lệ đạo hữu muốn tự mình luyện đan?" Diệp Nam Phong nghe vậy, sững sờ một chút, vô thức hỏi.

"A, là như thế này. Tại hạ vừa mới biết một người vừa mới tiến cấp Địa Đan sư. Đạo hữu đó đáp ứng ta là chỉ cần có thể cung cấp đủ đan phương và linh tài sẽ nguyện ý giúp ta thử luyện chế đan dược." Hàn Lập nói.

Diệp Nam Phong sau khi nghe xong, trên mặt lộ ra vẻ muốn nói lại thôi.

Hàn Lập thấy vậy, trong lòng biết đối phương hẳn là muốn khuyên nhủ mình. Hắn mua đan phương và linh dược cho người nọ đi thử luyện, không bằng mua đan dược để cho mình dùng thì tốt hơn.

"Đan phương Thống Nguyên Đan và Xuân Lâm Đan đều có bán, chỉ có đan phương Trẫm Linh Đan chưa được đại sư Hô Ngôn cho phép nên không được bán ra." Nguyên nhân là do quan hệ thân hay sơ mà Diệp Nam Phong xoay chuyển lời, nói ra.

"Không biết hai loại đan phương này tốn bao nhiêu điểm công trạng?" Hàn Lập hỏi.

"Đan phương Thống Nguyên Đan cần năm mươi điểm công trạng là được, Xuân Lâm Đan thì cần một trăm năm mươi điểm công trạng." Diệp Nam Phong đáp.

Hàn Lập sau khi nghe xong, mặt lộ vẻ do dự, suy tư xem mua sắm loại đan phương nào có lợi hơn.

"Lệ trưởng lão tốt nhất hãy nhìn qua nguyên liệu sử dụng của hai đan phương này sau đó hãy quyết định chọn mua loại đan phương nào." Diệp Nam Phong thấy thế, cười nhắc nhở.

"Vậy làm phiền rồi." Hàn Lập nhẹ gật đầu.

Diệp Nam Phong khẽ vẫy tay trong hư không một vòng, một quyển sách màu xanh liền hiện ra.

Gã mở ra, tìm kiếm một chút, sau đó đưa sách cho Hàn Lập.

Hàn Lập tiếp lấy nhìn vào thì thấy đúng là trên sách ghi chép danh sách nguyên liệu cần thiết luyện chế Xuân Lâm Đan.

"Một cây Cầu Long Thảo năm vạn tuổi, ba đoá Đoạn Hải Hoa năm nghìn tuổi, một vốc Phong Hố Sa, bảy quả U La ba nghìn năm..." Ngón tay Hàn Lập dò theo những cái tên này, lặng yên đọc lên một lần.

Hắn phát hiện tổng cộng cần tới mười lăm loại linh dược, trong đó cực ít linh dược bình thường, phần lớn đều là cao cấp xa xỉ, hơn nữa năm tuổi ít nhất cũng là ba nghìn năm.

"Diệp trưởng lão, không biết các tài liệu linh dược này bán như thế nào, vẫn là dùng điểm công trạng đổi à?" Hàn Lập suy nghĩ một chút, nhìn Diệp Nam Phong hỏi.

"Cũng không cần. Trừ một vài linh dược đặc biệt quý hiếm có tuổi thọ cao phải sử dụng Tiên Nguyên Thạch để mua, còn các linh dược khác có thể dùng Tiên Nguyên Thạch hoặc linh thạch cực phẩm là có thể mua được." Diệp Nam Phong lắc đầu, nói.

"Nếu muốn mua đủ một bộ dược liệu cho Xuân Lâm Đan này thì cần bao nhiêu linh thạch?" Hàn Lập tiếp tục hỏi.

"Trong đó Cầu Long Thảo với tư cách tài liệu chính cần dùng Tiên Nguyên Thạch chi trả, giá bán bảy miếng Tiên Nguyên Thạch. Số linh dược còn lại cần ước chừng hai nghìn linh thạch cực phẩm. Đương nhiên, cũng có thể sử dụng Tiên Nguyên Thạch để trả." Diệp Nam Phong suy nghĩ một chút, nói.

Hàn Lập nghe vậy, không khỏi âm thầm líu lưỡi. Nếu theo mức giá này mà tính toán thì hắn phải tiêu hết tất cả Tiên Nguyên Thạch và linh thạch cực phẩm trên người cũng không mua được mấy bộ dược liệu cần thiết của Đan này.

Ngón tay hắn vân vê trang sách, muốn lật tiếp thì Diệp Nam Phong mở miệng nhắc nhở:

"Vi trí Thống Nguyên Đan gần phía trước, Lệ trưởng lão lật vài trang về phía trước là có thể nhìn thấy."

Hàn Lập theo lời lật về phía trước hai trang sách quả nhiên thấy được danh sách linh dược cho Thống Nguyên Đan.

Lúc ánh mắt hắn rơi vào hàng đầu tiên trên đan phương "Một cây Chúc Linh Thảo năm vạn tuổi", lông mày khẽ nhướng.

Dược liệu này là tài liệu chính luyện chế Thống Nguyên Đan, mà trong Linh dược viên ở động phủ của hắn lại gieo trồng. Hơn nữa lúc trước cũng đã trồng vài cọng, năm tuổi cũng tương đối, vừa vặn có thể sử dụng.

Hắn nhìn tiếp hơn mười loại linh dược phụ trợ phía sau thì vận khí không tốt như trước. Chúng đều là Linh dược hắn chưa từng gieo trồng qua.

"Ngoại trừ Chúc Linh Thảo, những linh dược còn lại thì cần bao nhiêu linh thạch?" Hàn Lập mở miệng hỏi.

"Nếu trừ đi chủ dược Chúc Linh Thảo, những linh dược còn lại cần một nghìn hai trăm linh thạch cực phẩm." Diệp Nam Phong đáp.

Hàn Lập sau khi nghe xong, trong nội tâm liền so sánh.

Hắn lần này mua đan phương về, coi như là lần đầu thử luyện chế Địa Đan, không biết còn sẽ lãng phí bao nhiêu linh dược. Nếu chọn mua linh dược quý hơn để luyện chế Xuân Lâm Đan, nhất định là không hợp lý.

"Vậy thì đan phương Thống Nguyên Đan vậy." Hàn Lập đã quyết định, mở miệng nói.

"Tốt, mời đạo hữu đưa lệnh bài cho ta." Diệp Nam Phong nói ra.

Hàn Lập lật tay lấy ra lệnh bài trưởng lão đưa tới. Diệp Nam Phong tiếp nhận, khấu trừ năm mươi điểm công trạng, rồi trả lại đan phương và lệnh bài.

"Ngoài ra, ta còn muốn mua tài liệu linh dược cần thiết luyện chế Thống Nguyên Đan, trừ Chúc Linh Thảo ra, các linh dược khác mỗi loại đều mười bộ." Hàn Lập lúc này cầm đan phương, cẩn thận xem xét, rồi chỉ trong chốc lát mở miệng nói.

Với thân gia tích góp trên người hắn bây giờ, mua những linh dược này cũng chỉ còn thừa rất ít.

Giao dịch xong, Hàn Lập liền cáo từ một tiếng, rời khỏi ngọn Hồ Lô, trở về thẳng động phủ.

...

Ba tháng trôi qua nhanh.

Lúc này, Hàn Lập hầu như không làm gì khác trong mật thất, đều một lòng tập trung nghiên cứu đan phương, cẩn thận cân nhắc suy diễn trong đầu từng chi tiết, từng bước luyện chế, diễn luyện việc luyện đan này trăm ngàn lượt trong đầu.

Tuy lúc trước hắn đã có không ít kinh nghiệm luyện đan, nhưng đan dược có thành phần khác nhau thì quá trình luyện chế tồn tại quá nhiều chi tiết khác biệt. Những khác biệt này thường chính là nhân tố trọng yếu dẫn đến việc luyện đan thất bại.

Cho nên, hắn liền muốn triệt để thấu hiểu mấy trang đan phương này, sau đó mới bắt tay vào luyện chế.

Đến hôm nay, cuối cùng hắn mới quyết định bắt đầu thử luyện chế Thống Nguyên Đan này.

Ở trong mật thất, phía sau bồ đoàn có một án kỷ, phía trên để một lư hương, bên trong có đốt một que hương dài màu nâu xanh. Đầu que hương lóe lên một điểm hồng tinh, toát ra khói xanh lượn lờ, tản ra mùi hương làm lòng người yên tĩnh.

Hàn Lập đưa lưng về phía án kỷ, khoanh chân ngồi trên bồ đoàn, nhắm mắt tĩnh tọa. Sau một lúc lâu, hắn chậm rãi mở hai mắt ra, toàn bộ cơ thể và tâm thần hợp nhất, không có nửa điểm tâm tư hỗn tạp.

Trên mặt đất phía trước người có một cái lô đồng màu tím, to hơn một xích, bên trên lô khắc hình những ngọn lửa, đường vân và phù văn theo phong cách cổ xưa. Bên cạnh trải một tấm vải gấm màu xanh, phía trên bày Chúc Linh Thảo và khoảng mười loại linh dược.

Lô đan này là lúc trước hắn lấy được từ trong động phủ Thận Nguyên Thú, tuy mới chỉ nhìn qua phẩm chất nhưng hôm nay luyện chế Thống Nguyên Đan có lẽ cũng được.

Đọc truyện chữ Full