DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Chương 564: Đã đến trễ

Ngày hôm sau của trận thi đấu!

Đường Khả Hinh cũng đồng thời được thăng cấp cùng với 20 tuyển thủ tên tuổi khác, sáng sớm ngày thứ 30, tham dự cuộc họp báo được cử hành tại Hoàn Cầu, đồng thời công bố ra bên ngoài thân phận chính thức của các tuyển thủ, cùng với tên phòng ăn mà họ đã dày công sáng lập để đạt được thành công rực rỡ, cùng lúc đó tại trụ sở chính Hoàn Cầu, tuyên bố nội dung đợt thứ hai trong trận thi hầu rượu, vòng thứ nhất thi lịch sử phát triển rượu nho, vòng thứ hai thi quy định khi uống rượu, phương thức sản xuất rượu, nhân tố địa lý, phân bố nơi sản xuất, cùng với các nhân tố tác động bên ngoài như xì gà, trà... Cùng với hiểu biết về những thức uống kèm theo, vòng thứ ba, là vòng thi mù phẩm!

Tất cả các chuyên gia hầu rượu đều tập trung ánh mắt ở vòng thi thứ ba, bởi vì đó mới thể hiện được bản lĩnh thi đấu thực sự!

Đèn flash từng đợt lóe sáng! !

Hai mươi tuyển thủ danh tiếng, mỗi người mặc một bộ đồng phục đen dành cho chuyên gia hầu rượu của trụ sở chính tập đoàn Hoàn Cầu, áo sơ mi trắng, đều đồng loạt, mang bao tay trắng, nhận lấy một hộp nhung xanh do nhân viên của ban tổ chức đưa tới, nhẹ mở ra, bất ngờ nhìn thấy bên trong là một chiếc kim cài áo có hình hai cái lá cây nho bằng bạch kim, phía dưới chiếc lá nhỏ là một quả nho xinh xắn nhẹ rũ xuống như giọt sương mai, dường như chỉ vừa mới trưởng thành...

Đường Khả Hinh nhìn thấy quả nho kia, lập tức vô cùng thích thú cười.

"Chúc mừng các vị đã đạt được chứng nhận của trường WES cùng với hiệp hội tổ chức rượu đỏ Hoàn Cầu, đồng thời được cấp giấy chứng nhận tư cách chuyên gia hầu rượu bậc trung, chiếc kim cài áo hình cây nho bằng bạch kim này, là dấu hiệu sẽ đại diện cho thân phận của các vị, ngoài ra còn có một giấy chứng nhận tư cách!" Laurence mỉm cười giữa ánh đèn flash, vẫy tay để cho nhân viên mang giấy chứng nhận tư cách đến .

Khuôn mặt Vitas lạnh lùng chậm rãi đứng lên, đại diện cho hiệu trưởng WES, nhẹ cài lại nút áo âu phục, đi tới trước mặt tuyển thủ đầu tiên, nhận lấy chứng nhận tư cách từ tay nhân viên, đưa đến tay chuyên gia hầu rượu đầu tiên, nói: "Congraturations! !" (Chúc mừng!)

"Thank-you!" Nam tuyển thủ người Italy mỉm cười nhận lấy giấy chứng nhận!

Vitas lại từng cái từng trao tặng giấy chứng nhận cho các tuyển thủ, cuối cùng đến lượt Giang Tử Thần, ông nhìn hắn một cái, mới cầm giấy chứng nhận đưa lên.

"Thank-you!" Giang Tử Thần đưa hai tay nhận lấy giấy chứng nhận, khẽ gật đầu, tôn kính cảm ơn.

Vitas lấy thêm một giấy chứng nhận của Thiên Thiên, đi tới trước mặt cô gái nhỏ tươi cười sáng sủa động lòng người này, nhàn nhạt nói: " "Congraturations! !"

" Thank-you!" Thiên Thiên mỉm cười vui mừng vươn hai tay nhận lấy giấy chứng nhận, mới xúc động nói: "Có thể được nhận giấy chứng nhận tư cách trong tay của ngài, vẫn luôn là ước muốn của tôi! Hôm nay cuối cùng ước muốn ấy cũng đã trở thành sự thật rồi !"

Vitas lãnh đạm tươi cười, nói: "Đời người quan trọng ở chỗ thách thức chính bản thân mình, chứ không phải vượt qua người khác, cố gắng lên."

"Cảm ơn!" Thiên Thiên lại kích động gật đầu, cảm ơn.

Vitas cầm lấy giấy chứng nhận cuối cùng, lạnh lùng đi tới trước mặt Đường Khả Hinh.

Đường Khả Hinh đã kích động vui vẻ không nói nên lời, ngửa mặt cười rộ lên, nhìn thầy! !

Vitas dường như không vừa ý liếc mắt nhìn cô một cái, cầm lấy giấy chứng nhận màu bạc, nhìn học trò, có chút tức giận nói: "Sau này cô đến phòng làm việc của tôi, có thể gõ cửa trước hay không! ?"

Phốc! ! Phía bên kia có người cúi đầu cười.

Đường Khả Hinh lập tức xấu hổ tươi cười, nhìn thầy, nói: "Được ! Nhất định sẽ gõ cửa!"

Vitas có chút không tin, hai mắt lạnh lùng ngưng đọng, nhìn cô một lúc, mới cầm giấy chứng nhận đưa đến trước mặt cô, nhàn nhạt nói: " "Congraturations! !"

"Thank-you!" Đường Khả Hinh nhận lấy giấy chứng nhận, lớn tiếng đáp lại! !

Vitas bất đắc dĩ nhìn cô một cái, lúc này mới chậm rãi ôn hòa tươi cười, đi về vị trí của mình, ngồi xuống.

Tưởng Thiên Lỗi lúc này, mới từ ghế chủ tịch, dẫn theo Laurence cùng với cả ngàn nhân viên phía ban tổ chức rượu đỏ lên, cùng bắt tay với các chuyên gia hầu rượu, nói: "Chúc mừng..."

"Cảm ơn..." Mọi người sôi nổi bắt tay anh, tôn kính gật đầu bày tỏ sự kính trọng.

Sau khi Tưởng Thiên Lỗi bắt tay cùng với Thiên Thiên và Giang Tử Thần, cuối cùng một mình đi tới trước mặt Đường Khả Hinh.

Đường Khả Hinh ngẩng đầu, nhìn anh, nghĩ hôm qua anh rời khỏi cửa hàng cháo vào lúc nào?

Tưởng Thiên Lỗi dường như ý tứ trong ánh mắt của cô, khẽ vươn tay, lạnh lùng nói: "Tối hôm qua anh ăn xong cháo, liền về nhà."

"... ..." Đường Khả Hinh sững sờ nhìn anh.

Thiên Thiên đứng một bên, đôi mắt chớp lóe, liếc nhìn bọn họ.

"Chúc mừng em" Tưởng Thiên Lỗi lại khẽ nhấc tay đưa về phía cô, mỉm cười nói.

Đường Khả Hinh lúc này mới có chút bừng tỉnh, cũng chậm rãi vươn tay, cười nhạt nói: "Cảm ơn..."

Tưởng Thiên Lỗi thật sâu nhìn cô một cái, mới chầm chậm xoay người, ngồi lại ghế chủ tịch.

Hai mươi chuyên gia hầu rượu danh tiếng, cầm giấy chứng nhận chia thành hai hàng, đứng trước ống kính mỉm cười chụp hình lưu niệm, từng trận đèn flash chớp lóe, hai mươi chuyên gia hầu rượu làm việc trong giới này, lập tức danh tiếng tăng thêm, thậm chí câu chuyện của Đường Khả Hinh, vẫn làm cho giới rượu đỏ xôn xao vui mừng.

Giữa trưa hôm nay, sau khi cuộc họp báo kết thúc, dành một chút thời gian cho chuyên gia hầu rượu và phóng viên giao lưu, sau đó buổi tối sẽ có bữa tiệc do bên phía Hoàn Cầu tổ chức để chúc mừng hai mươi chuyên gia hầu rượu thuận lợi thăng cấp, nghe nói tiệc rượu long trọng lần này, có sự tham dự của toàn bộ những chuyên gia rượu đỏ cấp cao đứng đầu thế giới, thậm chí còn có những nhân vật nổi tiếng trong giới chính trị, Chủ tịch hội nghị, những chủ trang trại rượu nổi tiếng cùng nhóm diễn viên... Cho nên, sau khi kết thúc buổi họp báo lúc giữa trưa, phóng viên lập tức chạy tới phòng tiệc rượu tại khách sạn Á Châu, chuẩn bị làm lấy tư liệu viết bài, còn Đường Khả Hinh cùng các tuyển thủ khác cũng tạm thời thả lỏng tâm trạng khẩn trương của cuộc thi đấu, chuẩn bị tham dự tiệc rượu đêm nay.

Tiêu Đồng cùng Đường Khả Hinh vừa nói vừa cười bước ra khỏi thang máy, đi về phía phòng thư ký, nói về tiệc tối nay, nhất định phải mặc trang phục lộng lẫy đến...

"Trang phục lộng lẫy sao?" Đường Khả Hinh vừa đi về phía trước, vừa cười nói: "Tôi chỉ là một người bình thường, sao lại ăn mặc như vậy được, cũng không có gì đáng để chú ý ."

"Tôi nói cho cô biết!" Tiêu Đồng hết sức nghiêm chỉnh nhìn Đường Khả Hinh, nghiêm khắc nói: "Cô nên biết mấy quý ông người nước ngoài, rất chú trọng những thứ đó trong một tiệc tối, nếu như cô chỉ cần có một chút không được, rất dễ lưu lại ấn tượng không tốt trong lòng bọn họ, dù sao ở nước ngoài, những thứ liên quan tới hình tượng đều rất quan trọng!"

"Nhưng ở trong nước, những thứ liên quan đến hình tượng cũng rất quan trọng mà!" Đường Khả Hinh cười rộ lên nói.

"Vì vậy cho nên! ! Đêm nay cô nhất định phải thật xinh đẹp ! Ngài Johnson kia cũng sẽ tới!" Tiêu Đồng vẫn nhớ ký lúc thi đấu, lão đầu đáng ghét này suýt chút nữa đã chặt đứt tương lai của Đường Khả Hinh.

"Johnson tiên sinh sao?" Đường Khả Hinh kinh ngạc nói.

"Đúng! Hơn nữa ông ấy ở đợt thi đấu thứ hai, là một trong những vị giám khảo quan trọng nhất! Cô cũng nên cẩn thận một chút! Không lấy lòng được, ngàn vạn lần cũng đừng làm ông ấy tức giận, biết không?" Tiêu Đồng nhìn Đường Khả Hinh có chút khẩn trương nói.

"A..." Đường Khả Hinh khẽ gật đầu đáp nhẹ.

"Cho nên nhanh chuẩn bị đi! Nếu như lão đại ở đây, còn có thể cho cô một chút ý kiến! Người này rốt cuộc đi đâu rồi không biết? Thư ký bên Anh cũng không có tin tức gì của anh ấy!" Tiêu Đồng đứng trước cửa phòng làm việc của Trang Hạo Nhiên, xúc động nói.

Đường Khả Hinh cũng nhìn cánh cửa kia, không lên tiếng.

"Tiêu Đồng, có điện thoại!" Phòng thư ký có người gọi.

"Được!" Tiêu Đồng lập tức buông Đường Khả Hinh ra.

Đường Khả Hinh chậm rãi đi tới trước cánh cửa kia, nhớ tới chuyện xảy ra đêm hôm đó, người này chẳng lẽ lại là loại đàn ông xấu xa ăn sạch sẽ rồi sợ phải chịu trách nhiệm nên vội vàng chuồn mất như vậy, chẳng lẽ anh thật sự cho rằng một hộp sữa, một cái bánh mì, gặp mặt mình thì chính là chịu trách nhiệm sao? Hừ! ! Thật là siêu buồn nôn! ! Cô không nói hai lời, ôm giấy chứng nhận, sống chết đạp cánh cửa kia một cước! !

"A..." Đường Khả Hinh lập tức vẻ mặt đau khổ nằm bên cạnh tường, cúi đầu nhìn đôi giày cao gót màu đen của mình, ô ô khóc gọi: "Chân của tôi..."

Phốc! Đồng nghiệp bên phòng hành chính nhao nhao cúi đầu, che miệng cười.

Đường Khả Hinh mặt đỏ bừng liếc mắt nhìn mọi người một cái, mới hung hăng lườm cánh cửa kia, nói: "Đừng để cho em nhìn thấy anh, em nhất định sẽ chọc thủng hai mắt anh! ! Đâm chết anh! !"

Cô nói xong, liền hung dữ căm hận đi, mới đi chưa được mấy bước, khuôn mặt đau khổ kêu nhỏ: "Chân của tôi, Trang Hạo Nhiên chết tiệt!"

Buổi tối, những ngôi sao lấp lánh.

Trước đại sảnh rực rỡ của khách sạn Á Châu, sáng lên ánh đèn chùm thủy tinh màu vàng rực tinh khiết, vô số những chiếc siêu xe nổi tiếng chầm chậm dừng trước thảm đỏ, nhân viên lễ tân lịch sự đỡ tay các vị tiểu thư bước xuống xe, hướng dẫn các vị khách đi đến phòng tiệc lầu hai.

Nhã Tuệ sau ba tháng, đã được thăng chức lên quản lý bộ phận tiệc rượu, cô mặc đồng phục quản lý, đứng trước đại sảnh, tay cầm bộ đàm, hướng về phía khách mời đang đi đến, nhiệt tình chào hỏi, vừa chào hỏi vừa nhìn xem Đường Khả Hinh đã đến chưa? Đa số các vị khách quý đều đã tới, bao gồm các vị nguyên lão trong giới rượu đỏ, Vitas tiên sinh, Laurence tiên sinh, Johnson tiên sinh... Còn có các chuyên gia hầu rượu hạng nhất đến từ các nước trên thế giới, cùng chủ trang trại rượu đỏ, còn bao gồm Bác Dịch tiên sinh – người đã từng đoạt giải vàng thế giới về rượu Cherry, Chủ tịch Tưởng, Tưởng Tuyết Nhi, thậm chí Tưởng Thiên Lỗi đều đã đến...

"Khả Hinh sao giờ vẫn còn chưa đến?" Nhã Tuệ đón gió biển, có chút sốt ruột đi ra bên ngoài đại sảnh, nhìn đoạn đường tối tăm phía trước, rốt cuộc cũng nhìn thấy một chiếc taxi màu đỏ thẫm chầm chậm dừng trước thảm đỏ, cô sửng sốt.

Đường Khả Hinh mặc chiếc váy dự tiệc ren màu trắng cao cổ không tay, tóc búi cao kiểu cổ điển, rũ xuống bên trái, dùng vô số những hạt ngọc trai nho nhỏ đính trên tóc, khuôn mặt được trang điểm nhẹ nhàng, tao nhã, khẽ mỉm cười kéo chiếc váy dài, tay cầm túi xách đính ngọc trai, bước xuống taxi...

Nhã Tuệ nhìn thấy Đường Khả Hinh tối nay tựa như một đóa sen thanh khiết, cách ăn mặc như muốn khéo léo che giấu đi, không chút nào muốn thu hút ánh nhìn của người khác, nhưng lại làm cho người khác phải vô thức để ý đến, cô khổ thở dài cười, nói: "Vì muốn mua xe, cô ăn mặc như vậy, ngồi taxi đến đây sao?"

Chiếc váy dự tiệc này, do Trang Ngải Lâm trước khi đi nước ngoài, đã chọn cho cô .

Ren trên chiếc váy, tất cả đều được thêu hình hạc trắng, váy thật dài buông xuống trên thảm đò, một cơn gió nhẹ nhàng bay tới, mùi hương hoa sen vào sáng tinh mơ, lan tỏa trong không trung.

Rất nhiều khách mời đứng trước sân khấu sôi nổi reo hò tò mò nhìn về phía đại sảnh, ngay cả nhân viên lễ tân cũng nhận ra Đường Khả Hinh, ngây người đứng nhìn cô.

"Sao lại đến trễ như vậy chứ?" Nhã Tuệ nhìn về phía Đường Khả Hinh, có chút lo lắng hỏi.

Đường Khả Hinh cười khổ nhìn cô, làm sao dám nói với cô, rằng hôm nay tự mình đá cửa phòng làm việc của Trang Hạo Nhiên nên chân đau, nên phải kéo dài thêm một chút thời gian.

"Mau lên đi! Rất nhiều vị khách đều đã tới..." Nhã Tuệ nhìn Đường Khả Hinh tối nay xinh đẹp như vậy, cũng có chút sững sờ.

"Uhm!" Đường Khả Hinh cười đáp lại, sau đó khẽ nắm váy dài lên, mềm mại ưu nhã bước lên lầu.

Nhã Tuệ đứng trước đại sảnh, nhìn Đường Khả Hinh mặc váy dài trắng, lúc cầm túi xách ngọc trai bước lên lầu, chiếc váy dài có hình hạc trắng thực sự rất đẹp, nếu như đêm nay cô ấy có thể gặp được chân mệnh thiên tử của đời mình, sau này sống thật

hạnh phúc thì tốt rồi, cứ như vậy mà cử hành hôn lễ... Nhã Tuệ tự nói với chính mình, nhịn không được lại bật cười.

Sảnh chính của tiệc rượu đang rất náo nhiệt, các loại rượu đỏ, giống như thế giới rực rỡ muôn màu, đang hiện ra trước mặt mọi người, các vị khách mời sôi nổi nâng ly nói chuyện vui cười .

Laurence cùng Vitas, còn có Johnson đang câm một ly Khang đế năm 2000 đứng một chỗ nói chuyện phiếm, Tưởng Vĩ Quốc dắt theo con gái mặc váy dự tiệc màu hồng phấn, cùng với một vị bộ trưởng chính trị nào đó nói chuyện, những chuyên gia hầu rượu mới được thăng cấp đang cùng với những chuyên gia hầu rượu đẳng cấp thế giới đang chào hỏi, Tưởng Thiên Lỗi tối nay mặc âu phục màu đen, áo sơ mi trắng hở cổ, cài đóa hoa trắng bằng tơ tằm trước ngực, đang nói chuyện phiếm với một chủ trang trại rượu nào đó, đột nhiên nghe nói Đường Khả Hinh tới, anh liền chậm rãi ngẩng đầu, nhìn thấy Đường Khả Hinh mặc một chiếc váy dự tiệc trắng, tóc búi tao nhã, đứng tại lối vào tiệc, xinh đẹp như một đóa sen thanh khiết, lúc nhìn về phía mọi người, xinh đẹp mộng mơ, đôi mắt anh chớp lóe, hơi bộc lộ sự xúc động tươi cười...

Những người đàn ông trẻ tuổi trong phòng tiệc, tò mò nhìn về phía cô.

Các vị thiên kim tiểu thư cũng sôi nổi nhìn cô.

Đường Khả Hinh khiêm tốn nhận lấy một ly Sâm panh, nói tiếng cảm ơn, liền vô thức muốn bước vào hội trường, sau đó trốn đi...

"Khả Hinh?" Vitas, trước ánh mắt của mọi người, nhìn học trò, kêu nhỏ: "Qua đây..."

Đường Khả Hinh nghe thấy thầy gọi mình, đoán chừng là muốn giới thiệu mình cho những người trong giới biết đến, liền khẽ gật đầu, trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, nhẹ vén chiếc váy dài đi về phía thầy...

Tưởng Thiên Lỗi đứng trong đám người, bộc lộ ý cười, nhìn về phía Đường Khả Hinh, cô tối nay, thực sự rất xinh đẹp...

"Thầy..." Đường Khả Hinh có chút ngượng ngùng bước đến trước mặt Vitas, nhẹ gật đầu.

Vitas liền mặt lạnh nhẹ đỡ hông cô, đi tới trước mặt của một chủ trang trại rượu người Pháp nào đó, mềm giọng giới thiệu: "Vị này chính là Billy tiên sinh, đã từng đoạt giải vàng về rượu Xích Hà Châu năm 1999 ."

"Chào ngài." Đường Khả Hinh nhẹ mỉm cười, tôn kính gật đầu chào hỏi.

Billy tiên sinh nâng ly rượu, biết cô không hiểu tiếng Pháp, chỉ mỉm cười chào hỏi.

Đường Khả Hinh cũng cụng nhẹ ly của ông, uống một ngụm nhỏ, Vitas lại dẫn cô đi chào hỏi mọi người.

Chuyên gia hầu rượu nhìn thấy Vitas yêu quý cô gái Trung Quốc này như vậy, cũng không khỏi hết sức hâm mộ.

Vitas dẫn Đường Khả Hinh chào hỏi mọi người, rồi lại đi tới trước mặt các vị nguyên lão trong giới rượu đỏ, Laurence mới mỉm cười nói: "Khả Hinh, đêm nay là một

đêm vui vẻ như vậy, vốn phải là Tổng giám đốc Trang của các cô dân cô đi chào hỏi các vị khách mời chứ, sao giờ này còn chưa thấy cậu ấy đâu?"

Mấy người bọn Lâm Sở Nhai đứng bên cạnh cũng không dám lên tiếng, cảm giác việc Trang Hạo Nhiên không xuất hiện, thực sự quá mất mặt, tối nay thật sự rất nhiều người đều đang bàn tán về vấn đề này.

Đường Khả Hinh nhìn về phía Laurence cũng bất đắc dĩ cười, nói: "Đúng vậy, không biết anh ấy đã đi đâu rồi?"

Đã chết sao?

Vitas nhàn nhạt cầm ly rượu, uống một ngụm nhỏ, mới nói: "Muốn cậu ta xuất hiện làm gì, bất quá cũng chỉ là một tên nhiều lần tiến vào phòng làm việc của người khác mà không them gõ cửa."

Phốc! Đường Khả Hinh vừa muốn cười rộ lên...

"Ha ha ha..." Bên ngoài phòng tiệc một tràng cười sang sảng truyền đến, nói: "Xin lỗi các vị, tôi đã tới trễ! !"

Tất cả mọi người trong phòng tiệc đều nhao nhao tò mò ngẩng đầu, nhìn bên ngoài phòng tiệc, bao gồm khuôn mặt lạnh lùng của Tưởng Vĩ Quốc, còn có cả Tưởng Thiên Lỗi...

Đường Khả Hinh lập tức sững sờ khẩn trương nhìn bên ngoài phòng tiệc, nắm chặt túi xách trong tay! !

Cuối cùng Trang Hạo Nhiên trước sự mong chờ của tất cả mọi người, mặc âu phục màu trắng, áo sơ mi xanh mở cổ, trước ngực cài một bông hoa tơ tằm màu xanh đậm, phong độ nhẹ nhàng, khí phách hiên ngang bước vào hội trường, lập tức phóng viên nhao nhao giơ máy ảnh lên, nhanh chóng bấm máy, anh từ trong từng đợt lóe sáng của đèn máy ảnh, đôi mắt lóe sáng, giơ tay nhiệt tình tươi cười nhìn về phía mọi người...

Đọc truyện chữ Full