DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hệt Như Hàn Quang Gặp Nắng Gắt
Chương 326: Tới chúc thọ

Convertor: Vovo

Editor: Hyna Nguyễn

“Diệp Thiệu Đình bây giờ ở tại một công ty nhỏ làm công, chỉ việc lo cho chuyện ăn no mặc ấm của mình thôi cũng đã là vấn đề lớn rồi, cô con gái kia của ông ta có thể coi là tiểu thái muội nổi danh, hơn nữa dáng dấp vô cùng xấu xí, chỉ bằng cô ta sao có thể níu kéo Cố Việt Trạch được?  Trừ phi Cố Việt Trạch hay tập đoàn Cố thị mắt bị mù chứ nếu không làm sao có thể để Diệp Oản Oản lọt vào mắt xanh của mình được?”

“Cũng không phải là vậy nha! Tôi còn nghe nói, năm đó là Diệp Thiệu Đình ép buộc Cố Việt Trạch cùng tập đoàn Cố thị thừa nhận mối hôn sự này… Trên thực tế người mà năm đó Cố Việt Trạch yêu thích chính là Diệp Y Y…”

“Mặc dù chỉ là tin đồn nhưng tôi cảm giác không giống như là làm giả, Diệp Oản Oản không chỉ xấu xí, hơn nữa trọng lượng cơ thể còn kinh người quá mập luôn, lấy bộ dạng vừa mập vừa xấu xí kia của Diệp Oản Oản ai lại nguyện ý cưới cô ta chứ nếu không phải là ban đầu ỷ thế hiếp người, dùng thấp hèn thủ đoạn chia rẻ Cố Việt Trạch cùng Diệp Y Y thì vị trí vị hôn thê của Cố Việt Trạch làm sao có thể đến phiên cô ta chiếm giữ chứ.”

Tướng mạo của Diệp Oản Oản những phóng viên này phần lớn cũng chỉ mới nghe nói thôi cũng chưa từng gặp qua lần nào.

Nhưng mọi người đều nhất trí tướng mạo của Diệp Oản Oản vô cùng xấu xí cho nên sẽ không thể nào xuất hiện trong buổi tiệc hôm nay được.

Nghe người khác nói đi nói lại quá nhiều lần rồi, cho nên chuyện dù là giả cũng tự khắc thành thật, người xưa đã từng nói như vậy.

Phóng viên truyền thông ước chừng vây quanh đó được mấy giờ, số lượng nghệ sĩ đi đến không còn nhộn nhịp nữa bọn họ tự hiểu việc đón tiếp khách khứa của Diệp gia rốt cuộc cũng gần kết thúc rồi.

Nhưng phần lớn phóng viên ở đây ai cũng không muốn rời đi, dù sao thì không một ai có cách nào bảo đảm được thọ yến của Diệp lão giữa chừng sẽ có tin tức hay ho gì đó được truyền ra. 

Dù chỉ có thể chụp được hình ảnh nghệ sĩ đang ăn khách say xỉn thì cũng không uổng công bọn họ chờ đợi khổ cực mà.

Lại qua ba mươi phút nữa, những người nên tới chúc mừng Diệp lão có lẽ đãcó mặt toàn bộ, không thấy có thêm người nào khác xuất hiện nữa.

Cho đến lúc chạng vạng tối, một chiếc xe taxi chậm rãi lái vào nơi này, ở giữa một đám xe sang trọng, chiếc xe taxi hơi cũ nát kia tự nhiên lộ ra vẻ đặc biệt chói mắt.

“Chắc là đi nhầm địa chỉ rồi nha…”

Nhìn thấy chiếc xe taxi, mặt mấy vị phóng viên ở đó lộ vẻ nghi ngờ, người tới tham gia thọ yến Diệp gia làm sao có thể thuê xe giá rẻ để đến được?

Bảo an của Diệp gia đang phong tỏa ở bên ngoài, thấy một chiếc taxi đang tiến lại gần liền ngăn lại nói đây là khu vực tư gia cấm chỉ đi lại.

Tài xế thấy xe mình bị chặn lại, hơi không kiên nhẫn xoay người nhìn về một nhà ba người phía chỗ ngồi phía sau.

Người đàn ông trung niên mái tóc có điểm bạc trắng, trên mặt cũng nhuộm đầy phong sương, lên tiếng xin lỗi hướng về phía tài xế cười một tiếng, sau đó trả tiền xe rồi kéo vợ mình cùng nhau xuống xe.

Chỗ cạnh tài xế, một thanh niên tướng mạo anh tuấn cũng theo đó đẩy cửa xe ra.

“Nơi này là khu vực tư nhân những người không có phận sự, mời đi chỗ khác.” Mấy vị bảo an mặt lạnh nhìn về phía một nhà ba người, đáy mắt viết đầy vẻ không khoan nhượng.

Bị bảo an ngăn trở trên trán người thanh niên kia nhất thời đầy vẻ tức giận nói: “Anh có biết chúng tôi là người nào không!”

“Mộ Phàm, đừng xông vào như vậy!” Lương Uyển Quân nhìn thấy con trai lớn nhà mình như vậy nhẹ giọng nhắc nhở.

Diệp Mộ Phàm chau mày, cắn cắn hàm răng, mặc dù không quá tình nguyện nhưng không tiếp tục lên tiếng nữa.

Diệp Thiệu Đình nhìn con trai một cái, trong lòng thở dài một tiếng, ngay sau đó tiến lên mấy bước, thái độ ôn hòa mở miệng nói: “Làm phiền các anh thông báo một chút tôi là Diệp Thiệu Đình tới cho chúc thọ cha.”

“Diệp… Diệp Thiệu Đình!”

Nghe lời nói này, người đứng đầu nhóm nhân viên an ninh nhất thời sửng sốt một chút.

Anh ta tới Diệp gia phụ trách an ninh đã mấy năm rồi, ban đầu chủ tịch của tập đoàn Diệp thị chính là Diệp Thiệu Đình.

Mặc dù cũng chưa từng gặp qua Diệp Thiệu Đình nhưng đối với danh xưng này người nào mà không biết cơ chứ.

“Ông… Ông là Diệp Thiệu Đình, đại thiếu gia Diệp gia sao? “

Bảo an thần sắc hơi có chút cổ quái, ánh mắt nhìn qua một nhà ba người này, ngoại trừ thanh niên ăn mặc hơi có vẻ hợp thời một chút, đôi vợ chồng này lại hết sức bình thường, so với những khách mời trong buổi thọ yến hôm nay thì có thể nói là mặc tương đối mộc mạc.

Đây lại chính là Diệp Thiệu Đình – người từng một thời oai phong một cõi sao?.

“Xin hỏi… Ngài có mang theo thiệp mời của Diệp gia sao?” bảo an chần chờ trong chốc lát rồi lên tiếng hỏi.

“Anh đang nói cái gì rắm gì a?!” Không đợi Diệp Thiệu Đình mở miệng, Diệp Mộ Phàm nhất thời giận dữ nói: “Chúng tôi tới chúc thọ cho ông nội của tôi tại sao lại cần thiệp mời chứ!”

Đọc truyện chữ Full