DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hệt Như Hàn Quang Gặp Nắng Gắt
Chương 337: Tranh đoạt học sinh

Convertor: Vovo

Editor: Hyna Nguyễn

——————————————-

“Ha ha ha, Diệp lão đầu, ông chẳng lẽ còn không biết chuyện gì sao?” Giáo sư Lý Nhạc bật cười, giơ ngón tay chỉ vào Diệp Oản Oản rồi nói: “Người cháu gái này của ông thật khó lường nha, vốn là môn văn khoa thi vào trường đại học lần này cực kì khó nhưng trong số tân sinh viên lần này, Oản Oản đứng vị trí số một toàn trường, à quên, thật ra thì trong tất cả các ngành đều không người nào vượt qua được Oản Oản, truyền thông Đế Đô chúng tôi, vì cháu gái ông thiếu chút nữa cùng các trường đại học Đế Đô khác tranh nhau đến bể đầu chảy máu, thật may là Oản Oản cuối cùng lại lựa chọn truyền thông Đế Đô.”

“Trước đây tôi còn nghĩ là nhà nào có phúc lớn như vậy, có thể bồi dưỡng ra một người nổi bật xuất chúng như thế, không nghĩ tới đó lại nhà ông nha!

Tôi nói này Diệp lão đầu, ông thật đúng là đem cháu gái bảo bối này che giấu bảo vệ đủ sâu nha, trước kia chỉ nghe ông nhắc tới Y Y, lại không nghĩ rằng ông lúc không ai để ý còn bồi dưỡng được một người lợi hại như Diệp Oản Oản, tôi thật sự là quá phục ông rồi.”

Giáo sư Lý Nhạc càng nói càng hưng phấn, ánh mắt không ngừng nhìn về phía Diệp Oản Oản, đáy mắt lộ ra vẻ tán thưởng không che giấu chút nào.

“Giáo sư Lý quá khen rồi, cháu chẳng qua là gặp may mà thôi.” Diệp Oản Oản khẽ mỉm cười, tự nhiên hào phóng đáp lại làm cho người nghe cảm thấy rất là khéo léo.

“Oản Oản, năm đó tôi nếu có cái vận khí này của cháu, chỉ sợ hiện tại hết sức vui mừng cùng khoa trương đến mức không biết chính mình họ gì tên gì rồi, cháu nha đầu này, ngược lại giữ được bình tĩnh.” Giáo sư Lý Nhạc cười lắc đầu, càng ngày càng thích cô gái có vẻ trầm tĩnh lạnh lùng nhưng luôn cư xử đúng mực này rồi.

“Oản Oản, việc cháu làm có chỗ không đúng rồi.” Bỗng nhiên, trên bàn chủ tọa một ông lão khác đứng dậy, liếc mắt nhìn Lý Nhạc một cái có chút không vui nói.

Ông lão này mặc âu phục màu trắng, thần thái sáng láng, một thân phú quý.

Ông lão ở trước mắt, mọi người ở đây tất cả không ai xa lạ gì, người này là thành viên ban giám đốc trường đại học lớn nhất Đế Đô – Chu Thanh Cương.

“Oản Oản, ban đầu đại học Đế Đô vì cháu đã cam kết cùng đảm bảo rất nhiều quyền lợi có thể cung cấp cho cháu trong thời gian còn học tại trường, thế mà cuối cùng cháu vẫn là lựa chọn đại học truyền thông Đế Đô, thật là làm tổn thương lòng chúng tôi mà, trường chúng tôi thật tâm thật ý muốn mời cháu nhập học, điều kiện của trường chúng tôi không hề kém một chút nào so với đại học truyền thông Đế Đô nha.”

Chu Thanh Cương ngoại trừ thở dài thì chỉ còn lại sự tiếc nuối, một mầm non tốt như vậy hoàn toàn không thể đoạt lấy được từ trong tay truyền thông Đế Đô. Sớm biết Diệp Oản Oản này là cháu gái của Diệp Hồng Duy, ông nhất định tới đàm phán trước với Diệp lão để cướp người rồi.

“Chu Thanh Cương à nói gì thì nói Oản Oản cũng đã chọn trường của tôi rồi, ông cũng đừng ở đó nói nhiều nữa. Chờ đến khi tựu trường, Oản Oản chính là sinh viên đại học trường truyền thông Đế Đô rồi, ông a… dẹp ngay ý niệm này đi!” Giáo sư Lý Nhạc cười nói.

“Vậy cũng chưa chắc, chuyện này không hoàn toàn xác định được, Oản Oản cũng chỉ là mới có ý định mà thôi, nói không chừng, cuối cùng vẫn sẽ chọn đại học Đế Đô nha.” Chu Thanh Cương không phục, nói xong vẫn không quên nhìn Diệp Oản Oản một cái, tỏ thái độ chính mình luôn coi trọng cô. 

Giờ phút này, hai nhân vật đức cao vọng trọng cấp viện sĩ ở Đế Đô lại giống như đứa nhỏ tranh đoạt Diệp Oản Oản trước mặt bao nhiêu người.

Một màn này, làm cho tất cả khách mời lâm vào yên lặng, phảng phất như cả thế giới chỉ còn lại âm thanh của Chu Thanh Cương cùng Lý Nhạc.

Hai mẹ con Lương Thi Hàm cùng Phương Tú Mẫn lòng bàn chân như mọc rễ vậy, hoàn toàn đờ đẫn đứng yên tại chỗ, trong đầu, một trận nổ vang biến tất cả những ảo tưởng của mình thành trống không.

Diệp Oản Oản trong miệng hai người bọn họ là người không học vấn không nghề nghiệp, sâu mọt của xã hội.

Thế mà cô ta lại được hai nhân vật đức cao vọng trọng từ đại học truyền thông Đế Đô cùng đại học Đế Đô cướp đoạt…

“Trước kia… Lương Thi Hàm cùng Phương Tú Mẫn không phải nói Diệp Oản Oản chưa tốt nghiệp trung học sao, còn bị đuổi nữa đó…”

“Ai nói không phải đâu, tôi cho là hai người họ nói là sự thật nhưng không nghĩ tới a… Chuyện này có chút khó hiểu…”

“Tôi thấy Diệp Oản Oản nãy giờ thậm chí cũng không phản bác qua một câu nào cả, chả lẽ mọi chuyện là đúng sao?”

Đọc truyện chữ Full