DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hệt Như Hàn Quang Gặp Nắng Gắt
Chương 493: Nếu tôi chết

Editor: Như Ý

Beta: Hyna Nguyễn + Windy

————————————-

“Cho nên, tôi tới gánh vác.”

Lúc tiếng nói rơi xuống, sau mấy giây yên lặng, toàn bộ bên trong đại sảnh một mảnh xôn xao.

Tư Dạ Hàn ý này là… Đồng ý với ý kiến của cô gái này, không làm giải phẫu sao?

Trong lúc nhất thời, sắc mặt tất cả tộc lão đều đại biến, nóng nảy không dứt…

“Gia chủ… Chuyện này… Không thể! Tuyệt đối không thể a!”

“Quá không được a! Làm sao có thể không tin lời nói của Tôn thần y, ngược lại đi tin tưởng cô gái này cái gì cũng không biết như vậy được?”

“Gia chủ, chuyện thân thể của ngài có liên quan đến sự hưng vong cả gia tộc chúng ta, làm sao có thể qua loa như vậy!”

Sắc mặt của Tư Minh Vinh trong nháy mắt cũng trở nên dị thường âm trầm, vốn dĩ hắn đang nhìn sắc mặt của gia chủ cùng lão phu nhân, cho nên hắn mới để cho cô gái này mấy phần mặt mũi, thầm chấp nhận chuyện cô ấy tham gia đại hội gia tộc, nhưng nữ nhân này có phần cũng làm quá. Chuyện này liên quan đến tính mạng gia chủ, Tư Minh Vinh không thể nhịn được nữa, lúc này chống gậy đứng lên: “Gia chủ…”

Kết quả, không đợi Tư Minh Vinh mở miệng nói chuyện, ánh mắt của Tư Dạ Hàn liền đem lời hắn muốn nói cắt đứt: “Ba tháng sau, nếu như việc điều trị thất bại, liền sắp xếp giải phẫu… Nếu tôi chết rồi…”

Chết rồi… Tất cả mọi người vẻ mặt đều sợ hãi hướng về Tư Dạ Hàn nhìn lại.

Tư Dạ Hàn phảng phất như thiên thần, trên gương mặt tuấn tú một mảnh hờ hững, tiếp tục mở miệng nói: “Hết thảy công việc của Tư gia dựa theo di chúc của tôi mà hành sự.”

Nghe được hai chữ “Di chúc”, trên mặt của lão phu nhân một mảnh bi thương, khuôn mặt muốn nói lại thôi, nguyên bản muốn nói điều gì, có thể cuối cùng vẫn không có mở miệng.

Bà mặc dù bất mãn việc Diệp Oản Oản tự tiện chủ trương, nhưng lời nói của Diệp Oản Oản lại làm cho bà quá động tâm. Nếu như thân thể của tiểu Cửu thật có thể điều dưỡng được, có thể sống lâu như người bình thường mà nói thì tốt biết bao.

Bà làm sao có thể nhẫn tâm để cho tiểu Cửu bị ốm đau cùng phẫu thuật hành hạ để chỉ đổi lại mấy năm tuổi thọ thôi chứ.

Nhưng một khi thất bại… Tiểu Cửu lúc nào cũng có thể chết đột ngột…

Tâm của Diệp Oản Oản một trận hoảng hốt, Tư Dạ Hàn thậm chí ngay cả di chúc đều đã viết xong…

Việc gia chủ đã quyết định, nhất định không có khả năng sửa đổi, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, ánh mắt đều hận không thể dùng thiên đao vạn quả mà xé xác cô ra thành trăm mảnh.

Phùng Nghĩa Bình đứng dậy rời đi, trên mặt tràn đầy vẻ vô cùng đau đớn, lắc đầu thở dài nói: “Tôi đã sớm nói rồi, gia chủ sớm muộn cũng có một ngày sẽ chết ở trong tay của cô gái này! Nếu như ứng cử viên chủ mẫu là Nhược Hi, làm sao sẽ biến thành như vậy được…”

“Gia chủ cố ý tin tưởng nữ nhân kia, chúng ta hiện tại nói cái gì cũng vô ích!”…

Nhìn phản ứng của những tộc lão khác, thời điểm Tư Minh Lễ đi ngang qua Diệp Oản Oản, đáy mắt tràn đầy vẻ cười trên nổi đau của người khác.

Ha ha, nữ nhân ngu xuẩn, lại dám phản đối ý kiến của tất cả các tộc lão, ngăn cản chuyện Tư Dạ Hàn phẫu thuật, thật là không biết sống chết mà.

Nếu Tư Dạ Hàn xảy ra chuyện, người thứ nhất xui xẻo chính là cô ta, đỡ cho hắn phải ra tay động thủ.

Thật không nghĩ đến, Tư Dạ Hàn thông minh một đời, cuối cùng lại có thể sẽ tàn ở trong tay một nữ nhân. Xem ra, kế hoạch của bọn họ, lập tức liền có thể tiến hành rồi… Nghĩ như vậy, thật đúng là phải cảm tạ cô ta rồi…

Cuối hành lang không người.

Hứa Thường Khôn khuôn mặt vẻ lo âu: “Chuyện ngày hôm nay, Diệp tiểu thư vẫn là quá xúc động rồi…”

Hứa Dịch sắc mặt cũng đầy là ngưng trọng: “Từ khi Diệp tiểu thư bắt đầu giúp đỡ Cửu gia điều chỉnh thân thể cho tới nay, thân thể cùng trạng thái của Cửu gia đúng là đã bắt đầu có sự chuyển biến tốt, nếu không phải là Diệp tiểu thư, tình hình Cửu gia vào lúc này sợ rằng sẽ bết bát hơn!”

“Vậy, Diệp tiểu thư có nắm chắc không?” Hứa Thường Khôn khẩn trương truy hỏi.

Hứa Dịch lắc đầu một cái: ”Con cũng không biết…”

Chẳng qua là hắn theo bản năng mà cảm thấy, cô không phải là nhất thời xúc động mới làm như vậy.

Hứa Thường Khôn nóng nảy không dứt: “Này… chuyện này nên làm như thế nào cho phải đây?”

Đọc truyện chữ Full