DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hệt Như Hàn Quang Gặp Nắng Gắt
Chương 609: Bắt vào tay

Convertor: Vovo

Editor: Hyna Nguyễn

————————————————–

Giải trí Tụ Tinh.

Một chiếc màu bạc Ferrari dừng lại ở dưới cửa công ty.

Người đàn ông thân người mặc đồ theo phong cách trào lưu hiện đại, mang kính râm đắt tiền, sửa sang lại vạt áo, từ bên trong xe cất bước xuống.

Vừa bước vào cửa công ty, một đường liền có không ít nghệ sĩ cùng nhân viên làm việc ân cần tiến lên chào hỏi.

“Hà tổng thanh tra được!”

“Hà tổng thanh tra, ngài nói lần trước phải giúp tôi hóa trang, lúc nào có thời gian a, người ta đều chờ người thật lâu rồi a!”

“Hà tổng thanh tra rõ ràng trước đáp ứng tôi rồi đó, ngài không quên chứ?”

Đối với minh tinh mà nói, đoàn thể tạo hình phía sau màn có tầm quan trọng như thế nào thì ai cũng có thể tưởng tượng được, rất nhiều minh tinh đại gia phía sau màn đều có đoàn đội tạo hình đứng đầu thực lực mạnh mẽ, đủ để cho bọn họ như hổ thêm cánh.

Hà Tuấn Thành hôm nay là trong vòng giải trí trở thành thợ trang điểm có quyền thế mạnh, lần trước còn thu được giải thưởng lớn dành cho thợ trang điểm do SN thời thượng hàng năm bầu chọn, được giới thời trang cấp cho danh xưng “Tạo thần thủ”, Trầm Mộng Kỳ cũng được khen là “Thời thượng Giáo chủ”, chỉ cần là hóa trang cho Mộng Kỳ, đều sẽ trong nháy mắt trở thành bạo nổ, được mọi người nhìn mãi không chán, vừa mới xuất đạo liền nhận được không ít tài nguyên cùng đại diện nhiều mặt hàng. 

Hà Tuấn Thành cầm chiếc chìa khóa xe Ferrari, hưởng thụ sự tâng bốc của mọi người, trực tiếp đi đến trong thang máy lầu cuối dành riêng cho mình.

Bên trong phòng vũ đạo tầng chót của công ty cao ốc.

Hà Tuấn Thành lặng lẽ đến gần cô gái đang ở bên trong luyện múa, từ phía sau lưng đem cô gái đó ôm lấy: “Thân ái…”

Trầm Mộng Kỳ đầu tiên là cả kinh, ngay sau đó cười duyên sẳng giọng đáp: “Ở trong công ty đấy, chú ý một chút.”

Hà Tuấn Thành tay không kịp chờ đợi ở trên người cô ta lục lọi: “Không ở công ty liền có thể không chú ý rồi sao? Ừ? Chúng ta đều đã lâu không có…”

Trầm Mộng Kỳ thở nhẹ nói: “Đừng làm rộn, chờ cuối tuần này đi.”

Ánh mắt của Hà Tuấn Thành nhất thời sáng một cái: “Được, anh đây tại chỗ cũ chờ em.”

Hà Tuấn Thành nói xong ở trên ghế sa lon ngồi xuống, đốt điếu thuốc, sắc mặt hơi trầm xuống nói: “Đúng rồi, tiến trình cho buổi đấu giá, sợ rằng không lạc quan cho lắm.”

“Tại sao?” Trầm Mộng Kỳ lập tức hỏi.

“Anh nghe nói lần này Diệp gia cũng tham dự cạnh tranh…” Hà Tuấn Thành mở miệng nói.

“Cái gì?”

Nhắc tới Diệp gia, sắc mặt của Trầm Mộng Kỳ nhất thời liền có chút ít khó coi.

Cha là người giúp việc của Diệp gia điểm này vẫn luôn là điều mà cô ta kiêng kỵ.

Cũng may con người đều là loại động vật chỉ nhìn thấy lợi ích, hai năm gần đây giải trí Tụ Tinh phát triển càng ngày càng tốt, nên thái độ của những người đó đối với cô ta cũng bắt đầu thay đổi.

Trầm Mộng Kỳ cắn răng, ngay sau đó đáy mắt thoáng qua một vệt tinh quang: “Vậy thì thế nào? Chỉ cần biết giá của Diệp gia, hạng mục Hào Quang còn không phải là của chúng ta sao?!”

Hà Tuấn Thành nói: “Loại cơ mật này làm sao có thể tùy tiện biết được? Chẳng lẽ em trong tập đoàn Diệp thị có cài người vào hay?”

Trầm Mộng Kỳ mở miệng yếu ớt đáp lại: “Anh cũng nói là cơ mật, coi như đặt vào người, cũng không khả năng tiếp xúc được loại văn kiện cơ mật trình độ này. Bất quá, anh quên à, hiện tại ở Diệp gia có ai ở tại công ty chúng ta rồi hả?”

“Em nói là… Diệp Mộ Phàm? Cái người chỉ biết ăn nhậu chơi bời, trừ làm ra được chút tạo hình, cái gì cũng như tiểu bạch kiểm, hắn có thể làm cái gì được chứ?” Mặt Hà Tuấn Thành lộ vẻ khinh thường.

“Mặc dù một nhà Diệp Mộ Phàm đều bị đuổi ra khỏi cửa, nhưng hắn dù sao đã từng là đại thiếu gia Diệp gia, nếu để cho hắn lẻn vào đi hỏi thăm chút tin tức nội bộ, cũng không phải là chuyện không thể nào, không phải sao?” Trầm Mộng Kỳ khẽ cười một tiếng.

Sắc mặt của Hà Tuấn Thành không quá chắc chắn mà trầm ngâm nói: “Diệp Mộ Phàm sẽ đi mạo hiểm như vậy sao? Lấy trộm bí mật thương nghiệp, đây chính là phạm pháp…”

Trầm Mộng Kỳ vuốt ve móng tay được tu bổ tinh xảocủa chính mình, thần sắc ngạo nghễ nói, “Vậy thì thế nào? Chỉ cần em mở miệng, hắn dĩ nhiên sẽ đi rồi!”

Đọc truyện chữ Full