DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hệt Như Hàn Quang Gặp Nắng Gắt
Chương 2412: Sẽ không một ai ghét mẹ ta

Biên soạn: Đức Uy -

- --

Đường Đường không nhanh không chậm hỏi, "Giúp cái gì?"

A Trung nhìn trái ngó phải một phen, ngay sau đó móc ra từ trong lòng ngực một chiếc hộp gỗ chạm hoa cực đẹp, "Tiểu thiếu gia, vật này, cậu có thể giúp tôi đặt vào trong hộc bàn thư phòng của phu nhân không?"

Đường Đường nhìn chiếc hộp kia một cái, "Tại sao ngươi lại không tự mình làm?"

A Trung thở dài nói: "Tiểu thiếu gia, cậu cũng biết, chưa được phu nhân cho phép, tôi không thể tiến vào thư phòng, cho nên chỉ có thể nhờ cậu hỗ trợ!"

"Trong này là cái gì?" Đường Đường lại hỏi.

A Trung vội vàng trả lời: "Là một món đồ sứ."

Bên trong là một chiếc bình sứ không lớn không nhỏ.

Đường Đường: "Tại sao ngươi lại muốn đặt cái này ở thư phòng của bà nội?"

A Trung cắn răng. Tên oắt con này, suy nghĩ quá nhiều, hỏi hết thứ này đến thứ khác.

Vẻ mặt A Trung buồn thiu, đầy đáng thương nói, "Hic, thật ra thì là như thế này... Lần trước phu nhân sai tôi vào trong sửa sang dọn dẹp thư phòng, kết quả, trong lúc dọn dẹp, do không cẩn thận nên tôi lỡ làm bể món đồ sứ này.

Tôi sợ phu nhân trách phạt, không dám nói với phu nhân, nên mua một món khác tương tự, muốn trả lại trước khi phu nhân phát hiện! Tiểu thiếu gia, xin cậu thương xót, hỗ trợ một chút!"

Thấy Đường Đường không nói lời nào, A Trung ôn hòa hướng dẫn, "Tiểu thiếu gia, cậu chỉ cần thừa dịp lát nữa nhân lúc phu nhân không ở đây, lặng lẽ giúp tôi bỏ đồ vật này vào trong hộc bàn là được, rất đơn giản!"

Đường Đường không đồng ý, cũng không hề cự tuyệt, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra vẻ suy tính.

A Trung thấy có triển vọng, càng thêm ra sức khuyên nhủ, "Tiểu thiếu gia, trước đó mặc dù có nhiều lúc đắc tội, nhưng cũng đều là vì tôi muốn tốt cho cậu! Cậu không biết, ngày thường phu nhân nghiêm khắc đến dường nào! Tôi cũng chỉ là vì sợ cậu làm sai, khiến cho bà ấy tức giận, sợ bà ấy sẽ trách phạt cậu, cho nên mỗi lần mới đều ở bên cạnh nhắc nhở cậu!"

Đường Đường: "Thật sao?"

Đáy mắt A Trung lóe lên một cái, muốn nhân dịp này ly gián một chút, vì vậy mở miệng nói, "Đúng vậy, tiểu thiếu gia! Chẳng lẽ cậu không biết chút gì sao? Thật ra thì quan hệ giữa phu nhân và cha cậu không tốt, làm rất nhiều chuyện quá phận đối với cha cậu, còn đuổi cha cậu ra khỏi nhà. Hơn nữa phu nhân còn rất ghét mẹ cậu..."

A Trung còn chưa dứt lời, Đường Đường mới vừa rồi còn rất có hứng thú nghe hắn nói chuyện lại đột nhiên đổi sắc mặt, ánh mắt sắc lạnh như dao bắn về phía hắn: "Sẽ không một ai ghét mẹ ta!"

"Khục..." A Trung có chút cạn lời, "Nhưng mà tiểu thiếu gia, những gì tôi nói đều là chính xác trăm phần trăm! Không tin cậu có thể tùy tiện đi ra ngoài hỏi thăm một chút, những chuyện này tất cả mọi người đều biết đấy!"

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn mũm mĩm của Đường Đường đầy lạnh lùng không hợp với lứa tuổi, gằn từng chữ một: "Tại sao ta phải đi ra ngoài hỏi thăm? Ta chỉ cần nghe lời mẹ nói là được rồi! Mẹ đã nói, bà nội là người tốt, thì bà nội chính là người tốt! Ngươi nói xấu bà nội, ngươi chính là kẻ xấu!"

A Trung hoàn toàn không ngờ rằng thằng nhóc con này hoàn toàn ra bài không dựa theo nội dung cốt truyện, nhất thời có chút mộng bức.

Vốn định tăng hảo cảm, nói xấu Ân Duyệt Dung một chút, làm sao đột nhiên hắn lại trở thành người xấu rồi?

Không đúng, Ân Duyệt Dung vốn chính là người xấu, nào cần hắn đi bôi đen? Kết quả tên oắt con này làm sao lại ngu xuẩn như vậy, nói cái gì cũng không tin.

A Trung không có cách nào, chỉ có thể dùng biện pháp mềm dẻo, "Tiểu thiếu gia, tôi sai rồi, tôi sai lầm rồi! Nếu như cậu không tin tôi liền coi như xong! Là tôi lắm mồm, không nên nói lung tung, cầu xin cậu giúp tôi một chút, đem vật này bỏ vào hộc bàn! Nếu không cái mạng nhỏ này của tôi khó lòng giữ được rồi!"

Đọc truyện chữ Full