DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Rể Quý Trời Cho
Chương 740: Anh đừng trở về

Nước M, trên một chiếc xe bus đến sân bay.

Lâm Thanh Diện ngồi ở vị trí gần cửa sổ, trong tay cầm một chiếc túi thơm, túi thơm này là Giang Thu Nguyệt khi cáo biệt tặng cho anh, so với chiếc túi thơm hơn 4 tháng trước Giang Thu Nguyệt tặng Lâm Thanh Diện, thiết kế và độ thủ công của chiếc túi thơm này đều đạt tới trình độ nhất lưu, nhìn ra được Giang Thu Nguyệt đã tốn công như thế nào.

Mặc dù có thể cảm nhận được một vài tình cảm đặc biệt của Giang Thu Nguyệt đối với mình, nhưng Lâm Thanh Diện đã là người đàn ông có vợ, đối với loại chuyện này thật sự không dám nhận.

Kinh nghiệm của Chung Linh Nhi và Lương Cung Nhạn Sương đã nói cho anh biết, những cô gái này, anh sau này tốt nhất có thể không tiếp xúc thì đừng tiếp xúc, nếu không không chừng sẽ gây ra phiền phức gì đó.

Khi đi Giang Trấn còn muốn để Lâm Thanh Diện dẫn theo Giang Thu Nguyệt, cùng về nước ở mấy năm, Lâm Thanh Diện sau khi nghe thấy trực tiếp từ chối, cho dù Giang Thu Nguyệt thật sự có suy nghĩ này, Lâm Thanh Diện cũng không dám tùy tiện dẫn một cô gái quay về.

Cô ta nếu như muốn về nước phát triển, vẫn là tự mình về thì tốt hơn.

Lúc này tên mập và Dư Tùng đều ngồi ở phía sau Lâm Thanh Diện, Dư Tùng dựa vào cửa sổ ngủ khò khò, tên mập mặt mày hiếu kỳ nhìn cảnh sát bên ngoài, ở ngục giam thứ năm mấy năm, mặc kệ nhìn cái gì cũng cảm thấy mới mẻ.

Vốn sau khi Lâm Thanh Diện từ ngục giam thứ năm đi ra thì kêu tên mập tự mình rời đi, nhưng tên mập cảm thấy mình ở trong ngục giam thứ năm lâu như thế, đã thấy xa lạ với xã hội hiện đại, ra ngoài cũng không biết làm gì, còn không bằng đi theo Lâm Thanh Diện.

Khoảng thời gian này anh ta đã biết bối cảnh của Lâm Thanh Diện không đơn giản, cái khác không nói, ít nhất đi theo Lâm Thanh Diện sẽ không đói bụng.

Dư Tùng cũng là sau khi Lâm Thanh Diện lấy ra Ẩn Sát Lệnh, liền quyết tâm sau này đi theo Lâm Thanh Diện, Lâm Thanh Diện đi đâu thì ông ta đi đó, cả Ẩn Sát cũng đã được ông bí mật sắp xếp về nước C rồi, chỉ cần Lâm Thanh Diện cần, người của Ẩn Sát bất cứ lúc nào sẽ vì Lâm Thanh Diện mà bán mạng.

Không lâu sau, Lâm Thanh Diện cất chiếc túi thơm đi, rút điện thoại của mình ra, định gọi video call với Hứa Bích Hoài.

Khi ở ngục giam thứ năm, Lâm Thanh Diện cách một khoảng thời gian sẽ gọi video call một lần với Hứa Bích Hoài, để Hứa Bích Hoài biết mình không có chuyện gì, hơn nữa sống rất nhàn nhã.

Anh thật sự cảm ơn năng lượng điện mặt trời, nếu không, pin của chiếc điện thoại này của anh căn bản không cầm cự được 4 tháng.

Có điều mấy ngày trước, cục pin năng lượng điện mặt trời đó bị hỏng nặng rồi, may mà Lâm Thanh Diện đã ra khỏi ngục giam thứ năm, cho nên không cần lo lắng vấn đề sạc pin nữa.

Bởi vì chuyện gần đây tương đối nhiều, Lâm Thanh Diện đã nửa tháng không có gọi video call với Hứa Bích Hoài, mỗi lần đều gửi tin nhắn báo bình an.

Không lâu sau, video được kết nối, sau khi nhìn thấy hai mẹ con Hứa Bích Hoài, trên mặt Lâm Thanh Diện lộ ra nụ cười dịu dàng.

Hứa Bích Hoài lúc này đang nhức đầu vì đám cao thủ ở trước nhà tổ nhà họ Lâm, cho nên rõ ràng có hơi lo lắng.

“Bà xã, anh rất nhanh sẽ trở về rồi, em sao nhìn trông có chút bất ổn thế, lẽ nào anh sắp về rồi em cũng không vui sao?” Lâm Thanh Diện chú ý đến bộ dạng của Hứa Bích Hoài, mở miệng hỏi một câu.

Trên mặt của Hứa Bích Hoài mang theo một tia do dự, một lúc sau mới mở miệng nói: “Lâm Thanh Diện, hay là anh đừng trở về nữa.”

Lâm Thanh Diện bỗng sững người, vội mở miệng hỏi: “Tại sao?”

Trong nháy mắt, trong đầu của Lâm Thanh Diện xuất hiện vô số suy nghĩ, dựa theo kịch bản phát triển của những bộ phim trên TV mà anh từng xem phụ nữ nói mấy lời này, bình thường đều là vì... ở bên người đàn ông khác rồi.

Lâm Thanh Diện lập tức hoảng rồi, mở miệng hỏi: “Bích Hoài, em có ý gì, có phải vì anh quá lâu không có trở về, có người nhân cơ hội chen vào, mà em lại cảm thấy anh không thể ở bên em, cho nên em đã...”

Hứa Bích Hoài nghe thấy lời này của Lâm Thanh Diện bỗng không biết nên khóc hay nên cười nữa, lườm Lâm Thanh Diện, mở miệng nói: “Anh nói linh tinh vớ vẩn gì đó, em sao có thể là loại người đó.”

“Vậy... vậy em tại sao không muốn để anh trở về?” Lâm Thanh Diện vẫn có hơi không hiểu, thậm chí có một tia ủy khuất.

Hứa Bích Hoài thấy bộ dạng ủy khuất này của Lâm Thanh Diện, không nhịn được mà bật cười, nói với Lâm Nhất Nặc trong lòng: “Nặc Nặc, mau nhìn ba con, vậy mà giống như nàng dâu mới cưới, còn ủy khuất kìa.”

“Anh nghiêm túc đó.” Lâm Thanh Diện nghiêm túc nói.

Hứa Bích Hoài cũng không tiếp tục đùa nữa, biết chuyện này Lâm Thanh Diện cũng có quyền biết, bèn kể lại một lượt tất cả mọi chuyện.

“Bây giờ bên ngoài nhà tổ của nhà họ Lâm có ba người nửa bước tông sư và một tông sư canh chừng, mặc dù em không rõ đây rốt cuộc có ý gì, nhưng nghe thì thấy rất lợi hại, cho nên anh bây giờ vẫn đừng nên trở về, nếu không bọn họ để đổ hết lên đầu của anh.” Hứa Bích Hoài mở miệng nói.

Sau khi Lâm Thanh Diện nghe xong, trong lòng cũng vô cùng kinh ngạc, không ngờ sư phụ của mình vậy mà có nhiều kẻ thù như thế, chỉ vì một cái tên đã dẫn tới một tông sư và ba người nửa bước tông sư rồi.

“Thật ra em cảm thấy chuyện này vẫn phải giao cho sư phụ của anh xử lý, dù sao những người này là đến tìm ông, dựa vào bản thân chúng ta căn bản không ứng phó nổi với những người này, bây giờ trong nhà đồ ăn đã sắp hết rồi, đến lúc đó nếu như chuyện này còn không giải quyết được, Nặc Nặc sợ rằng sắp nhịn đói rồi.” Hứa Bích Hoài bất lực thở dài, thân làm mẹ, cô càng phải suy nghĩ thay cho con.

Lâm Thanh Diện suy nghĩ một lát, mỉm cười nói: “Không cần, chuyện này anh về giải quyết là đủ rồi, anh ngày mai sẽ trở về, đến lúc đó anh sẽ giải quyết những phiền phức này, muốn để Nặc Nặc của chúng ta nhịn đói, tuyệt đối không được.”

Hứa Bích Hoài lập tức trợn to mắt, mở miệng nói: “Lâm Thanh Diện, chuyện này không phải trò đùa, đó là một tông sư, còn cộng thêm ba người nửa bước tông sư, em nghe Lý Tam Thốn nói, khi anh rời đi, cũng mới có thực lực nội kình đại thành, căn bản không phải đối thủ của bọn họ.”

Trên mặt Lâm Thanh Diện lộ ra một tia trêu đùa, nói: “Bà xã, em cảm thấy khoảng thời gian anh sống nơi hoang dã chỉ để trồng khoai tây sao, yên tâm đi, nếu anh đã dám nói lời đó thì tuyệt đối sẽ không có bất cứ vấn đề gì cả.

Trên mặt Hứa Bích Hoài lộ ra một tia nghi ngờ, có điều trong ấn tượng của cô, Lâm Thanh Diện trước nay chưa làm gì mà không chắc chắn, hơn nữa việc đến nước này, cô cũng chỉ có thể tin tưởng Lâm Thanh Diện.

Sau khi tắt video call, ánh mắt của Lâm Thanh Diện trở nên tối sầm lại, khi huyền kình tiểu thành, anh đã có thể đánh trọng thương cao thủ cảnh giới tông sư, hiện nay huyền kình đại thành, cho dù một tông sư và ba nửa bước tông sư, ở trước mặt Lâm Thanh Diện cũng không tính là cái gì cả.

Nhà tổ nhà họ Lâm, Hứa Bích Hoài gọi tất cả mọi người đến phòng khách, tuyên bố: “Những người bên ngoài tạm thời không cần lo lắng nữa, Lâm Thanh Diện ngày mai sẽ trở về, anh ấy sẽ xử lý những rắc rối này.”

Mọi người nghe thấy lời này của Hứa Bích Hoài thì mặt mày đều chấn động.

“Vẫn là đừng kêu Lâm Thanh Diện trở về, đó là một tông sư và ba người nửa bước tông sư, Lâm Thanh Diện trở về thì sẽ như ý nguyện của bọn họ.” Sắc mặt của Mục Tu ngưng trọng nói.

“Lâm Thanh Diện nói anh ấy sẽ giải quyết, chúng ta chỉ cần đợi anh ấy trở về là được rồi.” Hứa Bích Hoài nhấn mạnh một lần.

Mọi người đều thở dài bất lực, cho dù Lâm Thanh Diện có tự tin này, trong lòng bọn họ vẫn không tin, dù sao cảnh giới tông sư, là cảnh giới đỉnh phong trong giới võ học, Lâm Thanh Diện thiên phú quả thật kinh người, nhưng có kinh người hơn nữa, anh chỉ có hơn 20 tuổi thì có thể kháng cự lại với tông sư sao?”

Hiện nay bọn họ cũng chỉ có thể cầu nguyện, Lý Trần Hiên bọn họ đến lúc đó thủ hạ lưu tình một chút.

Đọc truyện chữ Full