DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Rể Quý Trời Cho
Chương 744: Nhân trung long phượng

Đứng trên lôi đài quan sát trận chiến, ba người Lý Trần Hiên còn chưa kịp ra tay đã nhìn thấy La Liệt bị thương, trên mặt đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

Khi đạt đến cảnh giới của họ, có rất ít chuyện có thể làm cho họ ngạc nhiên, biểu cảm này đã lâu không xuất hiện trên khuôn mặt họ.

Hứa Bích Hoài và những người khác nhìn thấy cảnh này đều thở phào nhẹ nhõm, Mục Tu, Lý Tam Thốn và những người khác lại càng kích động hơn, xem ra Lâm Thanh Diện không lừa họ, anh thực sự có thực lực giết chết các tông sư, La Liệt đã bị thương chỉ trong vài chiêu giao thủ ngắn ngủi.

Lâm Thanh Diện nhìn thấy vết thương của La Liệt, vẻ mặt hài lòng, khi huyền kình đạt tiểu thành thì cần dùng Kinh Lôi Chưởng mới có thể làm bị thương các cao thủ tông sư cảnh, mà bây giờ với huyền kình đại thành, một chiêu Thiên Tinh Chưởng cũng đã khiến La Liệt nôn ra máu.

Điều này cũng để Lâm Thanh Diện cảm thấy huyền kình mạnh hơn nội kình rất nhiều, huyền kình đại thành đủ để xưng vương trước mặt nội kình viên mãn, thật không biết Lâm Thanh Diện sẽ mạnh đến mức nào khi đạt đến huyền kình viên mãn.

La Liệt hít một hơi thật sâu, nhanh chóng điều chỉnh hơi thở của mình về trạng thái ổn định, sau đó quay đầu nhìn ba người Lý Trần Hiên, nói: “Thực lực của tên nhóc này thật quái dị, chúng ta cùng nhau lên, trước tiên hạ gục cậu ta, nếu bị cậu ta phá từng người một thì sẽ gặp rắc rối.”

Cả ba người Lý Trần Hiên đều nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề, sau khi gật đầu với La Liệt, họ nhanh chóng vây lấy Lâm Thanh Diện.

Lâm Thanh Diện liếm môi, La Liệt tông sư cảnh anh cũng không thèm để vào mắt, nửa bước tông sư đương nhiên không phải là đối thủ của anh, cho dù có ba người, anh vẫn không sợ.

Năm người trên võ đài ngay lập tức chiến đấu, La Liệt và bốn người vây chặt lấy Lâm Thanh Diện, cảnh tượng khá sốc, lôi đài được dựng tạm thời căn bản là không thể chịu nổi mức độ chiến đấu của họ, một lúc sau, toàn bộ lôi đài đã bị họ dỡ sạch gần hết.

Năm người trực tiếp di chuyển tới chiến trường, giao chiến ở khoảng không bên cạnh, mọi người xung quanh vội vàng tránh ra, nếu bị cuộc chiến đấu ở cấp bậc này ảnh hưởng đến, sẽ mất đi cái sinh mạng nhỏ nhoi của mình.

“Bốn người các ngươi hợp lực cũng không phải là đối thủ của tôi, các người làm nhục danh tiếng sư phụ của tôi, chỉ cần các người xin lỗi sư phụ tôi trước mặt mọi người, thề rằng sẽ không bao giờ đối địch với sư phụ tôi, tôi sẽ cho các người đi, sao nào?” Lâm Thanh Diện nói.

“Đừng có mà nằm mơ! Bảo chúng tôi xin lỗi sư phụ của cậu, tuyệt đối là không thể nào!” Lý Trần Hiên hét lên, đập về phía Lâm Thanh Diện.

Lâm Thanh Diện cười nhẹ, cũng không cố gắng ngăn cản chiêu số của Lý Trần Hiên, cứ để cho ông ta tấn công mình.

Lý Trần Hiên cứ nghĩ Lâm Thanh Diện không thể đối phó với chiêu số của mình, trên mặt hiện lên một tia giễu cợt.

Nhưng mà, vào lúc lòng bàn tay chạm vào thân thể Lâm Thanh Diện, ông ta cảm giác được một cỗ cự lực mạnh mẽ truyền đến, trực tiếp đánh tan toàn bộ sức mạnh trong lòng bàn tay, ngay sau đó, bởi vì bản thân không thể chống lại sức mạnh truyền tới từ Lâm Thanh Diện, nên trực tiếp bị đánh bật ra ngoài.

“Sao lại như vậy!” Lý Trần Hiên giật mình, sức mạnh nửa bước tông sư của ông ta còn không có thể chạm tới thân thể của Lâm Thanh Diện.

Thạch Khiêm và Lưu Ngạn Xương cũng gặp phải điều tương tự như Lý Trần Hiên, cả hai đều ngạc nhiên nhìn Lâm Thanh Diện.

“Cơ thể của thằng nhóc này sao có thể đáng sợ như vậy?”

“Lòng bàn tay tôi có thể để lại dấu vết trên tấm sắt, nhưng không ngờ lại không ảnh hưởng gì đến cậu ta, thằng nhóc này là con quái vật gì vậy?”

Vẻ mặt La Liệt nghiêm nghị, ông ta có thể tới gần thân thể Lâm Thanh Diện, nhưng bởi vì ông ta đã bị thương, chiêu số của ông ta không có tác dụng, không có uy hiếp gì đến Lâm Thanh Diện, mà ông ta còn phải rất vất vả chống lại những chiêu số của Lâm Thanh Diện, điều này thực sự rất đau đớn.

Lý do tại sao chiêu số của mấy người Lý Trần Hiên không có tác dụng với Lâm Thanh Diện là vì anh đã dùng một phương pháp được ghi trong quyển bí tịch để che phủ bề mặt cơ thể mình bằng huyền kình, chống lại các chiêu thức của kẻ thù bằng cách gậy ông đập lưng ông.

Hơn nữa, thể chất của Lâm Thanh Diện đã đạt tới đỉnh phong ngoại kình, anh có thể phát huy thủ đoạn này đến cực hạn, khiến cho khả năng phòng ngự của bản thân đạt đến mức đáng kinh ngạc.

Cấp độ lực lượng như Lý Trần Hiên và những người khác không thể phá vỡ được lớp phòng ngự của Lâm Thanh Diện.

“Tôi nói rồi, các người không phải đối thủ của tôi, nếu tiếp tục chiến đấu, kết quả cũng sẽ như vậy.” Lâm Thanh Diện nhẹ giọng nói.

“Ba vị, làm ơn tập trung nội kình của các vị cho tôi, thằng nhỏ này quá kinh người, nếu như để mặc cậu ta trưởng thành, sau này sẽ là ung thư trong cổ võ giới, hôm nay nhất định phải bị giết chết!”

La Liệt nói một câu, sau đó bắt đầu ấp ủ chiêu số.

Ba người Lý Trần Hiên không chút do dự, lập tức hợp lực truyền nội kình của bản thân về phía La Liệt.

Khí thể của La Liệt tăng mạnh, sau đó hắn ta đánh Lâm Thanh Diện một đòn không thể cản phá.

Lâm Thanh Diện đứng tại chỗ, vận huyền kình, dùng lòng bàn tay nghênh đón La Liệt.

“Yêu Nguyệt!”

Hai lòng bàn tay va vào nhau, gió nổi lên, tóc tai vài người đều bị xốc lên.

Ba giây sau, một vài tiếng hét vang lên, sau đó mọi người nhìn thấy La Liệt và ba người kia cùng nhau ngã xuống đất, từng ngụm từng ngụm nôn ra máu.

Sắc mặt La Liệt tái nhợt hơn trước rất nhiều, tuyệt vọng nhìn Lâm Thanh Diện, dù thế nào đi nữa, hắn ta cũng không ngờ mình sẽ bị một thằng nhóc mới ngoài hai mươi tuổi đánh bại.

Lúc này ba người Lý Trần Hiên không có muốn phản kháng nữa, ở trước mặt Lâm Thanh Diện, bọn họ hoàn toàn không có cơ hội chiến thắng.

Những người xung quanh ồ lên, kinh ngạc trước thực lực mà Lâm Thanh Diện thể hiện, trong lòng đều cảm thán.

“Lão đại thực sự rất lợi hại, nếu như có nhân trung long phượng trên đời, lão đại tất nhiên sẽ là một trong số đó.” Dư Tùng nhẹ giọng nói.

Tên mập quay đầu liếc nhìn Dư Tùng, sau đó hỏi: “Vậy cậu nói lão đại là long hay phượng?”

Dư Tùng nhìn Tên mập như nhìn một tên ngốc, nói: “Đó là một phép ẩn dụ, hiểu không? Cậu biết ẩn dụ là gì không?”

Lâm Thanh Diện thu lại lòng bàn tay của mình, thở ra vận khí, sau đó bước đến trước La Liệt và ba người kia, nói: “Bây giờ các người thú nhận lỗi lầm của mình, xin lỗi sư phụ của tôi, tôi có thể tha mạng cho các người, nếu không, tôi chỉ có thể lấy mạng của các người thôi.”

Ba người Lý Trần Hiên đều ngẩng đầu nhìn Lâm Thanh Diện, trong mắt thoáng hiện lên nét sợ hãi, hiện tại chỉ có thể làm theo lời Lâm Thanh Diện nói.

La Liệt nhìn chằm chằm Lâm Thanh Diện với vẻ mặt u ám, trong mắt hiện lên vẻ không cam lòng, nếu hôm nay hắn ta xin lỗi Lục Diên Thọ trước mặt nhiều người như vậy, hắn ta sẽ làm mất mặt cả nhà họ La, sau này, hắn ta sẽ không thể tiếp tục có được chỗ đứng trong giới võ cổ đại nữa.

Đối với một tông sư, thể diện thường quan trọng hơn tính mạng.

Do dự một hồi, trong mắt hiện lên vẻ u ám, lợi dụng lúc Lâm Thanh Diện không đề phòng, hắn ta vận khởi lực lượng toàn thân, bỗng nhiên đứng dậy, với tốc độ quá kinh người, hắn ta lao về phía Hứa Bích Hoài đang ôm Lâm Nhất Nặc nhìn về phía này.

Đọc truyện chữ Full