DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Dị Giới Thú Y
Chương 54: Tinh Linh (Thượng)

Đau đầu! Đây chính là cảm giác duy nhất mà Sở Thiên cảm thấy lúc này, mối tình xế bóng của An Đông Ni và Mai Lâm thì dễ giải quyết rồi, chỉ cần mình xe chỉ luồn kim từ trong, vậy cơ hồ nước sẽ chảy thành dòng rồi, nhưng đại ca và Xích Diễm thì sao?

Phải biết rằng Xích Diễm là ma thú cấp chín, tuy nó hiện giờ đang làm việc cho Khải Tát, nhưng theo truyền thống thực lực vi tôn của Long tộc và thọ mệnh kéo dài, e rằng sau khi Tạp Nạp Tư qua đời rồi, Xích Diễm lại phải trở về A Cổ Lạp sơn, trở thành trưởng lão trong hội nghị tối cao của Long tộc! Trong tình hình ấy, Long Hoàng cao ngạo sẽ không cho phép trưởng lão tương lai lấy một nhân loại ti tiện? Hơn nữa thực lực của con người ấy trong mắt hắn, vẫn không đáng được nhắc đến!

Tuy rằng Xích Diễm chịu trở thành tọa kỵ cho một kẻ có chức nghiệp cấp bảy như Tạp Nạp Tư, điều này đã nói rõ tâm ý của nó! Nhưng giữa sự kiêu ngạo của Long tộc và tình yêu với Tạp Nạp Tư, vẫn là một vấn đề khó giải quyết! Ài ~~ xem ra phải sớm chuẩn bị rồi, Sở Thiên hết cách đành lắc đầu, gọi Khắc Lạp Khắc rồi bay về A Cổ Lạp sơn.

Sau khi vào trong núi, Sở Thiên không trực tiếp về nơi ở tạm thời của mình ngay mà để Khắc Lạp Khắc đưa mình đến chỗ của Hách Nhĩ Hi trưởng lão Tinh Linh tộc. Nếu như đã hoàn thành nhiệm vụ chủ yếu là chữa khỏi cho Long Hoàng rồi, vậy cũng có thể bắt đầu nhiệm vụ thứ hai ----- kết giao với cường giả các nước!

Nhưng hiện giờ xem ra, nhiệm vụ thứ hai lại có chút bất đắc dĩ, Long Hoàng lại tổ chức hội nghị y học trước thời gian hạn định, điều này dẫn đến nhiều cường giả không thể kịp đến, cuối cùng chỉ có vẻn vạn sáu người như Sở Thiên tham gia hội nghị, và trước hội nghị này, nhà tiên tri của thú tộc trong sáu người lại lẳng lặng bỏ đi.

Nhìn lại số người còn lại, Mai Lâm không cần nói nữa, mối quan hệ kép của kỵ binh Khải Tát và An Đông Ni, khiến Sở Thiên không cần lãng phí tâm cơ nữa, còn về Khắc Lâm Tư của đế quốc Lôi Tư và Cáp Bột của Thiên Hải quốc, nếu Sở Thiên dám tặng lễ vật cho bọn họ, có lẽ Lô Địch Tam Thế sẽ nổi trận lôi đình, lập tức bay đến A Cổ Lạp sơn để lột da của hắn!

Như vậy, đối tượng có thể kết giao còn lại chỉ còn Hách Nhĩ Hi - trưởng lão Tinh Linh tộc, thế là Sở Thiên mang theo lễ vật trị giá trên trăm vạn kim tệ trong chiếc ma pháp giới chỉ đến bái phỏng vị mỹ nữ Tinh Linh này.

“Hách Nhĩ Hi trưởng lão có đây không?” Sở Thiên gõ cửa lớn sạch sẽ không vương một hạt bụi nào, rồi lớn tiếng hỏi, “Ta là Phất Lạp Địch Nặc, có chuyện muốn thương lượng cùng người!”

“Thì ra là Phất Lạp Địch Nặc tiên sinh! Hoan nghênh!” Hách Nhĩ Hi đích thân ra nghênh tiếp, mời Sở Thiên vào trong phòng, tuy Sở Thiên đã chữa khỏi cho Long Hoàng, khiến Sinh Mệnh Tinh Hoa của Tinh Linh tộc bị mất vế, nhưng Hách Nhĩ Hi lại không hề có ý thù hận, chỉ là có chút luyến tiếc cho khả năng phục quốc của Tinh Linh vương lại vơi đi không ít. “Phất Lạp Địch Nặc tiên sinh ngươi có chuyện gì chăng?”

Sở Thiên dường như không nghe thấy lời của Hách Nhĩ Hi, ngược lại đang nhìn ngắm kỹ càng cả căn phòng này, Tinh Linh là một chủng tộc yêu thích sự mỹ lệ, cho nên nơi ở của Hách Nhĩ Hi trưởng lão cũng gọn gàng sạch sẽ, phong cảnh ngoài cửa sổ cũng thật nên thơ. Hơn nữa căn phòng này, được chủ nhân lâm thời của nó quét dọn rất sạch sẽ, điều này bất giác khiến Sở Thiên cảm thấy có chút thẹn thùng!

“Phất Lạp Đich Nặc tiên sinh! Ngươi rốt cuộc có chuyện gì?” Nhìn thấy Sở Thiên không chú ý đến mình, ngược lại còn tán thưởng căn phòng, Hách Nhĩ Hi có chút vui.

“Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh!” Sở Thiên dường như lúc này mới chú ý đến Hách Nhĩ Hi, “Gian phòng của Hách Nhĩ Hi trưởng lão quả nhiên thật khác người thường, khiến lòng người phải ngây ngất…”

“Ngươi rốt cuộc muốn gì?” Hách Nhĩ Hi đã tức giận, cho dù ngươi thực lực có lớn đến mức chữa khỏi cho Long Hoàng, vậy cũng không thể chạy đến nơi này để hồ ngôn loạn ngữ, “Nếu không có chuyện gì, ngươi hãy về đi!”

“Ta đương nhiên có chuyện rồi!” Sở Thiên nheo mắt lại, cười ha hả nói: “Ta muốn cùng trưởng lão bàn một vụ làm ăn lớn!” Sở Thiên vốn dĩ muốn đến tặng lễ vật cho Hách Nhĩ Hi, có điều giữa đường hắn đã thay đổi ý định, quyết định đổi việc tặng quà thành làm ăn! Hoặc nói chính xác hơn là lừa đảo!

“Làm ăn? Xin lỗi, Phất Lạp Địch Nặc tiên sinh, Tinh Linh chúng ta trước nay chưa từng làm ăn gì cả!” Đối với một tộc tự cung tự cấp như Tinh Linh tộc, cụm từ ‘làm ăn’ khiến họ vô cùng lạ lẫm, cho nên Hách Nhĩ Hi không thể không cẩn thận, thẳng thừng cự tuyệt: “Hơn nữa ta cũng không có hứng thú với việc làm ăn!”

“Nếu như ngươi không có hứng thú, vậy không nói chuyện làm ăn nữa, không biết trên đại lục có tất cả bao nhiêu người Tinh Linh vậy?” Nghe thấy Hách Nhĩ Hi từ chối đề nghị của mình, Sở Thiên tủm tỉm cười chuyển chủ đề, Sở Thiên sẽ không dễ dàng bỏ qua con cá lớn như Hách Nhĩ Hi, tuy ngươi không có hứng thú, nhưng mà, có làm ăn hay không không phải ngươi nói là được!

Một tay mơ trên thương trường như Hách Nhĩ Hi sao có thể sánh được với Sở Thiên, cho nên nàng tự nhiên thuận miệng nói, “Khoảng bốn trăm vạn người!”

“Theo ta được biết, phụ nữ trong Tinh Linh tộc chiếm số đông, thậm chí có những ba trăm vạn người, đúng không?” Sở Thiên bắt đầu từng bước đưa Hách Nhĩ Hi vào tròng, nhưng trưởng lão Tinh Linh lại không hề phát hiện ra dụng tâm hiểm ác của Sở Thiên, “Không! Là ba trăm năm mươi vạn, đàn ông trong Tinh Linh tộc chúng ta rất ít, chỉ có năm mươi vạn.”

“Vậy không biết, trong ba trăm năm mươi vạn phụ nữ của này, có bao nhiêu người là nữ nô?” Sở Thiên không hề lưu tâm mà tung ra một chủ đề nhạy cảm như vậy, sau đó vừa vuốt ve chiếc ma pháp giới chỉ, vừa chậm rãi bổ sung: “Người đừng tức giận! Ta chỉ là tùy tiện hỏi thôi.”

Hách Nhĩ Hi rất tức giận, có điều trong lòng nàng, Sở Thiên có thể chữa khỏi cho Long Hoàng, vậy nhất định là người có thực lực, hơn nữa bây giờ vị trí của hai người đang đứng là A Cổ Lạp sơn, là hang ổ của Long tộc, cho nên nàng cố gắng kìm nén cơn lửa giận đang thiêu đốt, lạnh lùng đáp: “Năm mươi vạn!” Sau khi vương quốc Tinh Linh bị diệt vong, mỹ nữ Tinh Linh nức tiếng nhất đại lục đã mất đi sự bảo vệ lớn, tự nhiên trở thành vật săn của nhân loại và những chủng tộc khác, số lượng nữ nô của Tinh Linh đã đạt tới con số khủng khiếp!

“Ha ha!” Sở Thiên vui vẻ cười, dường như rất hài lòng với con số này, “Bây giờ những Tinh Linh nguyện ý nghe lệnh của Tinh Linh bệ hạ còn bao nhiêu người?” Vương quốc Tinh Linh tuy không giữ được nữa, đại bộ phận Tinh Linh phân tán khắp nơi trên đại lục, nhưng Tinh Linh vương tộc thì vẫn tồn tại, vị trí Tinh Linh vương vẫn được thừa kế, đồng thời có sức ảnh hưởng lớn đến Tinh Linh tộc, sức ảnh hưởng này ngày một yếu đi, trên thực tế, lúc này bên cạnh Tinh Linh vương cũng chỉ còn lại mấy trưởng lão như Hách Nhĩ Hi, còn có mười mấy vạn Tinh Linh bình thường khác, hơn nữa đa phần đều là già yếu bệnh tật, dựa vào điểm này, thậm chí cũng không thể xây dựng quân đội riêng được! Cho nên Hách Nhĩ Hi mới cầu trợ Long Hoàng giúp Tinh Linh tộc phục quốc.

“Phất Lạp Địch Nặc, ta cảnh cáo ngươi, ngươi đang do thám chuyện cơ mật của Tinh Linh tộc chúng ta!” Hách Nhĩ Hi cuối cùng cũng đã động nộ, một vệt xanh hiện ra trong tay, một trường cung màu xanh biếc đã nhắm thẳng vào Sở Thiên, đoản tiễn nằm trên dây cung đang vận sức chờ phát động!

Hai mắt Sở Thiên lập tức nheo lại lại thành một rãnh nhỏ, hàn quang phóng ra, bởi vì, ngọn tiễn trong tay Hách Nhĩ Hi, giống hệt như đoản tiễn thích sát mình lần trước!

“Ha ha, ta chỉ muốn tới làm ăn, không phải để đánh nhau!” Sở Thiên nhanh chóng trấn áp trái tim đang đập thình thịch, sau đó hồi phục lại vẻ thần côn, bởi vì lúc này còn chuyện quan trọng hơn! Hắn ung dung gạt bỏ cung tiễn trước mặt xuống, mỉm cười nói: “Ta tặng ngươi năm mươi vạn Tinh Linh nữ nô thì thế nào?”

Đọc truyện chữ Full