DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thái Cổ Thần Vương
Chương 291: Lại mời

Không chỉ Tần Vấn Thiên lộ ra lãnh quang, trên người Phàm Nhạc ở bên cạnh nháy mắt đã nổi lên ngọn lửa thù hận, cả người như bỗng nhiên tạc nổ, Liệt Diễm khủng bố cháy rừng rực.

Phàm Nhạc, lúc trước hắn chính mắt thấy Lãnh Ngưng tự sát, bị người Lãnh gia và Diêm Thiết bức tử, hắn vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên.

- Lão đại, ngươi đã nói với ta, Lãnh Mâu này, chính là người lúc trước ra lệnh đúng không?

Ánh mắt của Phàm Nhạc nhìn về phía Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên gật đầu.

- Ta muốn hắn chết, hắn không chết, ta không cam lòng, còn có Lãnh Kiên, Lãnh Lâm, bọn họ đều đáng chết.

Ánh mắt của Phàm Nhạc xích hồng, lần đầu tiên Tần Vấn Thiên thấy hắn lộ ra thần sắc điên cuồng như vậy.

- Ta nghe nói Lãnh gia đã xử trí Lãnh Kiên và Lãnh Lâm.

Bạch Lộc Di mở miệng nói:

- Lãnh gia cũng biết Lãnh Mâu là người ra lệnh, bởi vậy cho hắn tới bồi tội.

- Bồi tội?

Phàm Nhạc lạnh như băng cười:

- Lúc trước hắn ra lệnh không chỉ bức tử Lãnh Ngưng, hắn còn muốn giết chết ngươi, ta và Sở Mãng, trảm thảo trừ căn. Lúc đó ngươi không ở Lãnh gia cho nên mới tránh khỏi, mà Lãnh Ngưng trước thời hạn ta đưa ra Lãnh gia, mới bảo trụ một mạng.

- Như thế vẫn chưa đủ, Lãnh gia biết ngươi là Thần Văn Sư tam giai, bọn họ không tính thả ngươi ra. Là do Lãnh Ngưng trước khi chết đã nói dối người Lãnh gia, nói ngươi và Bạch Lộc Di có quan hệ yêu đương, như vậy Lãnh gia mới có chỗ cố kỵ, không dám xuống tay với ngươi, về sau Lãnh Ngưng tự sát.

Phàm Nhạc khàn giọng, gầm nhẹ nói:

- Hiện tại, tới xin lỗi bồi tội là xong? Như vậy hết thảy đều tính là gì? Lãnh Ngưng chết, tính là gì?

- Hô...

Tần Vấn Thiên hít sâu một hơi, lại một lần nữa nghe Phàm Nhạc nói tình tiết khi Lãnh Ngưng chết. Trong trí nhớ, không khỏi nghĩ tới thiếu nữ đáng thương kia, nàng không nên chết như vậy, hắn có lẽ không có tư cách quản người Lãnh gia máu lạnh, nhưng cùng Lãnh Ngưng quen biết một thời gian, nàng chết, nhất định cần phải có người chịu trách nhiệm. Nhất định là như vậy!

Huống hồ, hắn, Sở Mãng, Phàm Nhạc, và Lãnh gia không thù không oán, Lãnh Mâu chỉ vì lấy lòng Diêm Thiết, liền muốn giết chết bọn họ, bây giờ tới bồi tội là xong sao?

- Thực lực của Lãnh Mâu như thế nào?

Tần Vấn Thiên nhìn Bạch Lộc Di hỏi.

- Lãnh Mâu là chấp sự trưởng lão, mới vừa bước vào cảnh Thiên Cương, Lãnh gia hy vọng ngươi không ghi hận, thế là lựa chọn xử trí Lãnh Kiên và Lãnh Lâm ở Lãnh gia không quá trọng yếu, nhưng đối với một vị chấp sự trưởng lão cảnh Thiên Cương, bọn họ không nỡ bỏ nên chẳng qua là tới bồi tội chăng?

Bạch Lộc Di nói.

- Ừ.

Tần Vấn Thiên gật đầu.

- Ta ở chỗ này chờ hắn, để cho người Lãnh gia cùng đến.

Tần Vấn Thiên nhìn Bạch Lộc Di nói, Bạch Lộc Di ngẩng đầu nhìn hắn, sau đó gật đầu, xoay người rời đi.

Không bao lâu, Lãnh Mâu mang theo mấy vị người Lãnh gia đi tới nơi này, rất xa thấy Tần Vấn Thiên, liền mỉm cười nói:

- Tần đại sư tuổi trẻ tài cao, trẻ tuổi như vậy liền thành Thần Văn Đại Sư tứ giai, tiền đồ vô lượng.

- Ngồi đi.

Tần Vấn Thiên vươn tay, chỉ về thảo nguyên đằng trước, nhìn Lãnh Mâu nói.

Lãnh Mâu đi tới trước người Tần Vấn Thiên cách đó không xa dừng lại, lắc đầu nói:

- Hôm nay Lãnh Mâu đến đây bồi tội sẽ không ngồi, ngày trước việc của Lãnh Ngưng, Lãnh gia xấu hổ, bây giờ ta đã xử trí Lãnh Kiên cùng với Lãnh Lâm đầu sỏ gây nên.

- Như thế, ta cũng phải đa tạ tiền bối!

Tần Vấn Thiên cười lạnh nói.

Tựa hồ cảm giác được Tần Vấn Thiên châm chọc, Lãnh Mâu cười khổ nói:

- Việc ngày trước cũng là bất đắc dĩ mong Tần đại sư không nên tính toán, hôm nay ta tới cũng là mang theo thành ý mà đến, trong Thần Văn Giới Chỉ này là một chút tâm ý của Lãnh gia ta.

Tần Vấn Thiên không đi tiếp, chẳng qua là hừ lạnh một tiếng, lại nghe Lãnh Mâu tiếp tục nói:

- Nếu như Tần đại sư còn không hài lòng có yêu cầu gì cứ việc nói, Lãnh gia ta ngoại trừ Lãnh Ngưng còn có một vài nữ tử xinh đẹp cùng thiên phú xuất chúng, nếu Tần đại sư ưa thích, có thể lựa chọn một vị nạp làm thiếp thị.

Lại là như thế, Lãnh Mâu này, hoàn toàn coi nữ tử trong gia tộc là vật hi sinh, chỉ cần phù hợp lợi ích là có thể hi sinh.

Suy cho cùng, ở Võ Giả đại lục, địa vị của nữ tử trong đại gia tộc không bằng nam tử. Nam tử thiên phú hùng mạnh, có thể làm rạng rỡ gia môn, tiếp chưởng gia tộc, mà nữ tử, thường thường sẽ gả đi ra ngoài kết thông gia. Trừ khi có một vài nữ nhân vô cùng xuất chúng, gia tộc sẽ vì các nàng chiêu rể ở rể, mà không phải gả ra ngoài.

Trong Đại gia tộc, nữ nhân rất nhiều người đều là vật hi sinh thông gia, Tần Vấn Thiên là tứ giai đại sư trẻ tuổi như vậy, nếu có thể kéo lên tầng quan hệ này, tuyệt đối là cực kỳ đáng giá.

- Ta ngược lại có một yêu cầu, chẳng qua không biết tiền bối có đồng ý hay không.

Tần Vấn Thiên cười lạnh nói, Lãnh Mâu cười một tiếng:

- Tần đại sư cứ nói.

- Ta muốn ngươi chết?

Tần Vấn Thiên vừa dứt lời thân thể liền đứng lên, đột nhiên mặt đất sáng rực, ánh Thần Văn khủng bố bao phủ vùng đất này, một luồng Kiếm Khí quét ngang hư không, Tần Vấn Thiên đã sửa chữa Phong Bạo Kiếm Khí, chỉ thấy thân thể hắn bay lên không, Kiếm Khí vô tận bao phủ đối phương.

Người sau lưng Lãnh Mâu kinh hãi thất sắc, mà Lãnh Mâu thì lạnh như băng nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên:

- Không hổ là Thần Văn Đại Sư tứ giai, Thần Văn quả nhiên lợi hại, nhưng nếu như Học viện Bạch Lộc muốn giết Lãnh mỗ, hình như không thỏa đáng cho lắm?

Thần Văn cấp bậc này mặc dù có thể tạo thành một chút phiền toái cho hắn, nhưng chỉ cần người Học viện Bạch Lộc không ra tay, còn không đến mức uy hiếp được tính mạng của hắn.

Bàn tay của Tần Vấn Thiên huy động, trong chốc lát, hai Khôi Lỗi tứ giai, năm Khôi Lỗi tam giai đỉnh phong đồng thời trôi nổi ở trong không gian, trong khoảng thời gian ngắn bao phủ ở trên không Lãnh Mâu, từng đôi mắt lạnh như băng làm người ta tê cả da đầu.

- Sự tình này với Học viện Bạch Lộc không hề có liên quan, người ngươi mang tới, sẽ trở về hồi bẩm.

Trong thanh âm của Tần Vấn Thiên sát ý mãnh liệt:

- Ngươi là người ra lệnh, làm sao có thể sống? Giết!

Tần Vấn Thiên vừa dứt lời, từng Khôi Lỗi đồng thời đánh ra, những Khôi Lỗi này đều là chiến lợi phẩm của hắn, cũng đã được luyện hóa để chấp hành ý chí của hắn.

Bàn tay run lên, Cự Kiếm khủng bố chém giết ra, Phong Bạo Kiếm ở phía dưới cũng cuốn về phía Lãnh Mâu.

Sắc mặt Lãnh Mâu trắng bệch, hắn cũng không nghĩ tới Tần Vấn Thiên không mượn Học viện Bạch Lộc cũng có năng lượng kinh khủng như vậy, trong Khôi Lỗi này có hai Khôi Lỗi tứ giai, đủ để gắt gao vây hắn ở chỗ này.

- Tần đại sư, có sự tình gì hãy từ từ thương lượng.

Võ Mệnh Thiên Cương của Lãnh Mâu gào thét bay ra, va chạm cùng lưỡi đao của Khôi Lỗi. Bị hoàn toàn áp chế, hắn chỉ ngưng tụ một Võ Mệnh Thiên Cương.

Chỉ quang khủng bố của Khôi Lỗi Kim Giáp bắn về phía hắn, xé mở hết thảy, mà mấy Khôi Lỗi tam giai đỉnh phong kia cũng thừa cơ phát động công kích, cộng thêm Phong Bạo Kiếm tập kích, Lãnh Mâu căn bản không rảnh để ý.

- Lãnh Mâu, khi đó có lẽ ngươi căn bản không quan tâm qua chuyện Lãnh Ngưng chết, nên mệnh lệnh kia đối với ngươi mà nói không đáng giá nhắc tới, nhưng có người để ý, nên ngươi nên vì Lãnh Ngưng chết mà chôn cùng.

Phàm Nhạc ở ngoài trận pháp phẫn nộ nói, chỉ nghe một tiếng hét thảm truyền ra, Lãnh Mâu cùng Khôi Lỗi Kim Giáp va chạm không chống lại Phong Bạo Kiếm Xoáy tập kích, thân thể bị đâm thủng.

- Tha mạng!

Lãnh Mâu rống to, nhưng chỉ thấy nắm đấm của Khôi Lỗi Kim Giáp đánh vào ngực hắn, sức mạnh kinh khủng trực tiếp đánh rách thân thể, một trận Kiếm Khí gào thét qua, trong nháy mắt thân thể Lãnh Mâu bị xé rách, xoắn diệt trong gió lốc.

Phía dưới, người Lãnh gia run rẩy nhìn hết thảy mọi việc, trong lòng run rẩy, Lãnh Mâu trưởng lão chết.

Thần Văn Đại Sư tứ giai trẻ tuổi này, thật đáng sợ, chỉ cần có một ý niệm trong đầu là có thể giết chết bọn họ.

Nhưng lúc này, phong bạo dần dần lắng xuống, chỉ thấy từng Khôi Lỗi trôi nổi ở trên không, để cho trong lòng bọn họ chấn động.

Chỉ thấy Tần Vấn Thiên dạo bước mà đến, bàn tay huy động, liền có một danh sách xuất hiện ở trong tay của bọn nọ.

- Lãnh Ngưng là người của Lãnh gia, có lẽ trong các ngươi có người biết, nàng bị mệnh lệnh vô tình của Lãnh Mâu mà bức tử, ta cũng không hi vọng người vô tội vì vậy mà bỏ mạng, Lãnh gia không muốn xử trí Lãnh Mâu, ta sẽ tự mình động thủ giết. Người trong danh sách này, ngoại trừ Lãnh Kiên và Lãnh Lâm, còn có mấy người tham dự sự tình này, nếu như Lãnh gia thật muốn hóa giải ân oán, cần phải hiểu rõ phải làm như thế nào.

Tần Vấn Thiên nhìn bọn họ lạnh lùng nói:

- Các ngươi trở về phục mệnh đi.

Mọi người như được đại xá, đều cấp tốc trở về hồi bẩm Lãnh gia.

Thấy bọn họ rời đi, Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn hư không, thì thào nói nhỏ:

- Lãnh Ngưng, ta tin ngươi hiền lành cũng không hi vọng có người vô tội chết, oan có đầu, nợ có chủ, những người hại chết ngươi, nhất định sẽ đền mạng. Nếu như Lãnh gia vẫn giữ tác phong như vậy, thì gia tộc này sớm muộn gì cũng sẽ tự chịu diệt vong.

Phàm Nhạc cũng nhìn bầu trời, hi vọng Lãnh Ngưng có thể siêu thoát.

- Chúng ta đi gặp người công hội Tinh Hà trước đi.

Tần Vấn Thiên nhìn Bạch Lộc Di nói. Thế lực thần bí mà hùng mạnh này nội tình đến cùng sâu đậm như thế nào hắn không thể nắm rõ, nhưng hắn muốn đi xem một chút công hội Tinh Hà muốn làm gì.

- Được.

Bạch Lộc Di gật đầu, dẫn Tần Vấn Thiên rời đi, bọn họ đi tới một đình viện, người công hội Tinh Hà được an bài ở chỗ này nghỉ ngơi.

- Vãn bối tới muộn, chư vị thứ lỗi.

Tần Vấn Thiên tới thì nhìn thấy không ít người, ánh mắt của hắn rất nhanh liền chú ý tới một người trung niên ngồi ở trên ghế đá. Người trung niên này khí độ trầm ổn, thấy hắn trong lúc lơ đãng hiện lên một tia kiên quyết, nhưng tiêu tán rất nhanh thành vô hình, nhìn Tần Vấn Thiên cười nói:

- Tần đại sư khách khí, quả nhiên trẻ tuổi giống như nghe đồn, thiên tài, thiên tài tuyệt đối.

- Tiền bối khen trật rồi.

Tần Vấn Thiên mỉm cười nói, ngồi ở trên một ghế đá:

- Tiền bối tới tìm Tần mỗ không biết là có chuyện gì không?

- Tần đại sư đã hỏi, ta liền nói thẳng.

Trung niên lại cười nói:

- Ta là Luyện Khí Điện điện chủ thành Vọng Châu công hội Tinh Hà, nghe nói thiên phú Thần Văn của Tần đại sư, muốn mời Tần đại sư gia nhập công hội Tinh Hà Luyện Khí Điện, ta có thể trực tiếp bổ nhiệm Tần đại sư làm Luyện Khí Điện phó điện chủ, ý ngươi thế nào?

Tần Vấn Thiên nghe được lời này liền biết, xem ra công hội Tinh Hà ở các nơi đều rất giống nhau, công hội Tinh Hà ở nơi này, cũng có Luyện Khí Điện, điện chủ này có lẽ chẳng qua là coi trọng tiềm lực của hắn, nên hứa trước một vị trí như vậy.

- Tiền bối mời, Tần mỗ sợ hãi, chẳng qua là vãn bối đối với luyện khí không có hứng thú quá lớn, bởi vậy không thể làm gì khác hơn là xin lỗi.

Tần Vấn Thiên mỉm cười nói, công hội Tinh Hà thần bí này, tựa hồ đẳng cấp vô cùng sâm nghiêm, hắn đương nhiên không muốn bị trói buộc ở trong công hội Tinh Hà.

Nhưng đối với một nhân vật lớn như vậy, hắn ngay cả thấy cũng coi như không thấy thì quá đáng với mặt mũi đối phương, bởi vậy không thể làm gì khác hơn là khéo léo cự tuyệt.

- Tần đại sư không cân nhắc một chút nào sao? Chức vị Luyện Khí Điện phó điện chủ rất nhiều Luyện Khí Đại Sư tứ giai cầu cũng không cầu được, Tần đại sư vừa bước vào Thần Văn Sư tứ giai, công hội Tinh Hà liền hứa địa vị như vậy, đã là cực kỳ coi trọng Tần đại sư.

Bên cạnh có một lão giả tựa hồ là một Thần Văn Đại Sư am hiểu luyện khí, nhìn Tần Vấn Thiên khuyên một tiếng.

- Tần mỗ cũng không thể ép buộc mình làm việc không có hứng thú, chỉ có thể cảm tạ hảo ý của chư vị.

Tần Vấn Thiên tiếp tục từ chối.

Người trung niên thấy Tần Vấn Thiên không có ý suy tính, không thể làm gì khác hơn là cười nói:

- Vậy Tần đại sư có nguyện làm khách khanh của công hội Tinh Hà ta không? Sau này có thể thường xuyên giữ liên lạc, cũng có thể được hưởng đãi ngộ nhất định.

- Lại là khách khanh!

Tần Vấn Thiên không khỏi nhớ lại lúc trước Mộc Thanh khi lừa gạt hắn. Vị trí khách khanh này, đối với hắn mà nói không có bất kỳ ý nghĩa gì, hắn không muốn cùng công hội Tinh Hà có dây dưa gì, không thể làm gì khác hơn là lần nữa cự tuyệt:

- Vãn bối quen tản mạn tự do, sẽ không chiếm dụng danh ngạch khách khanh của công hội Tinh Hà.

Tần Vấn Thiên lần nữa cự tuyệt. Những người công hội Tinh Hà này làm sao không biết ý của Tần Vấn Thiên, không thể làm gì khác hơn là nói:

- Đã như vậy, bọn ta liền cáo từ.

- Chư vị tiền bối đi thong thả.

Tần Vấn Thiên thấy đối phương đứng dậy chắp tay vẫn mỉm cười như lúc nãy.

Đọc truyện chữ Full