DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thái Cổ Thần Vương
Chương 460: Ngón tay ấn xuống

Ngón tay của Tần Vấn Thiên vừa ấn xuống một cái thì dường như kiếm khí khắp trời đang hội tụ lại. Trên vòm trời tựa như đang xuất hiện kiếm chi tinh tượng, tất thảy mọi thứ ở bên dưới nó dường như đều đang bị bao phủ trong luồng kiếm ý này.

Giống như chỉ cần một ý niệm của Tần Vấn Thiên thôi thì đã có thể phá hủy mọi thứ.

Các cường giả Thiên Tượng cảnh như gia chủ Trần gia và Quân Ngự đều cứng người trên không trung, ánh mắt đờ ra nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên trong hư không.

Mọi người đứng ở phía xa đều vô cùng kinh hãi, Tần Vấn Thiên hóa thân đại bàng nay đã nghịch chuyển biến lại thành người. Ngón tay điểm xuống, một kiếm có thể diệt tiên, Thiên Tượng cũng không dám động đậy.

- Làm sao mà ngươi có thể khống chế được lực lượng như thế? Nếu như ngươi cứ cố gồng nữa chỉ e rằng chắc chắn sẽ phải bỏ mạng thôi.

Thần sắc của Quân Ngự Đan Vương điện cực kỳ lạnh lẽo, hắn nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên:

- Ngay cả khi ngươi thiêu đốt yêu thần lực thì cũng không khống chế được kiếm thuật này đâu.

Quân Ngự là người có kiến thức rộng rãi, hắn đã đi lại tại vùng địa vực bao la ngoài kia, gặp qua vô số cường giả, thậm chí hắn cũng đã tận mắt quan sát Thiên Tượng cảnh đỉnh phong chiến đấu.

Uy lực kiếm thuật này của Tần Vấn Thiên đúng là cường đại đến mức làm người ta sợ hãi, như thể mượn được thiên uy. Hẳn là hắn đã hao tổn bản thân làm cái giá để khởi động thuật này, chỉ cần bất cẩn chút thôi thì e là cũng sẽ bỏ mạng.

Trên thực tế thì Quân Ngự đoán không sai, đúng là Tần Vấn Thiên không có khả năng khống chế thuật Diệt Tiên kiếm. Thuật này chẳng qua là thức kiếm đầu tiên trong Diệt Tiên kiếm, do đó không khó để sử dụng, nhưng hắn vẫn chưa đủ năng lực để điều khiển. Hắn phải ngưng thần tụ lực, chỉ cần xuất hiện một chút sai sót nhỏ thôi thì đừng có nói gì đến dùng Diệt Tiên kiếm để diệt tiên, mà e là chính bản thân hắn đã chết trước rồi.

- Giết ngươi tuyệt đối không thành vấn đề đâu.

Thân ảnh Tần Vấn Thiên đạp không đi xuống, chỉ trong chốc lát, kiếm uy đầy trời đã chuyển động theo hắn. Từng bước đi xuống, ngón tay của Tần Vấn Thiên vẫn chỉ lên hư không, như thể ngón tay này đang gánh vác tất cả uy lực của Diệt Tiên kiếm. Hắn dùng toàn bộ tinh thần của mình để tập trung vào trong ngón tay này.

Lúc này Tần Vấn Thiên nhìn về phía Quân Ngự, làm sắc mặt của Quân Ngự trở nên vô cùng khó coi. Hắn mà lại bị một tên Thiên Cương cảnh nho nhỏ uy hiếp.

- Giết ta sao? Ngươi dám không?

Quân Ngự lạnh lùng cất giọng thách thức.

Bước chân của Tần Vấn Thiên đạp mạnh trong hư không, giờ đây hư ảnh đại bàng sau lưng hắn như đã cháy rụi cả rồi. Lực lượng nguyên phủ trong cơ thể hắn đang bị điên cuồng rút đi, sức mạnh huyết mạch cũng đã tràn ra bên ngoài.

Ngón tay của hắn lại nhấn xuống thêm một lần nữa, kiếm uy ngập trời phun ra nuốt vào như thể đang có một thanh kiếm tru tiên đang rơi xuống trước mặt Quân Ngự. Kiếm ảnh hư ảo kia chỉa thẳng vào Quân Ngự.

- Nếu như ngươi dám cử động hoặc nói thêm câu nào nữa thì ta sẽ giết chết ngươi!

Từng câu từng chữ của Tần Vấn Thiên vừa thốt ra bộc phát sát ý vô biên, khiến cho bờ môi Quân Ngự mấp máy. Hắn nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, trong mắt ánh lên sát ý vô cùng ác liệt sắc bén, nhưng không dám mở miệng nữa.

Nếu Tần Vấn Thiên thật sự có thể khống chế được kiếm này, một kiếm chém xuống thì có thể hủy diệt hết thảy mọi thứ, đúng là có thể giết được hắn.

Quân Ngự có thân phận thế nào chứ? Người trong Đại Hạ này có ai dám bất kính với hắn, Trần gia lão tổ, Thiên Cơ lão nhân ở trước mặt hắn, hắn còn không xem ra gì.

Song bây giờ Tần Vấn Thiên lại bắt hắn câm miệng, không được nhúc nhích.

Tuy vậy Tần Vấn Thiên vẫn không ra tay tru diệt ai cả.

Dường như hắn đang đợi thứ gì đó, hắn không tiếc hao tổn lực lượng bản thân để khống chế kiếm uy vô thượng này cũng phải chờ có bằng được.

Phía xa dường như có một cỗ lực lượng đáng sợ đang ập đến. Người của Trần gia và Đan Vương điện đưa mắt nhìn qua liền thấy trong không trung có tinh thần thiên tượng đang di chuyển. Có bảy thân ảnh mặc giáp đang cấp tốc bay đến đây, bộc lộ ra khí tức khủng bố.

- Đây là khôi lỗi sao?

Mọi người dõi mắt nhìn vào bảy thân ảnh kia, chỉ trong nháy mắt thì chúng đã chạy đến đây.

Bảy khôi lỗi đứng theo phương vị thất sát, khôi lỗi ở giữa kia chính chủ sát.

Hiện giờ, tinh quang sáng chói trên không trung bừng lên như đang muốn khởi động một vùng thiên tượng băng tuyết.

Ầm!

Một luồng sức mạnh đóng băng khủng bố lan ra, lấy bảy chiến sĩ mặc giáp làm trung tâm, toàn bộ khoảng trời đất chung quanh đều bị đóng băng, mang theo hàn ý lạnh thấu xương khiến người trông từ xa đã cảm nhận được cái buốt giá thấu xương kia.

Tinh quang bộc phát, bảy khôi lỗi đồng thời biến mất rồi đột nhiên xuất hiện trước mặt gia chủ Trần gia, một luồng kiếm quang dựa trời mà sinh, sau đó chém mạnh xuống.

Tựa như trên hư không đột nhiên xuất hiện thiên tượng kiếm đạo, mà thiên tượng này hình như lại có thể biến ảo.

Sắc mặt gia chủ Trần gia xanh mét, vội đánh ra một chưởng. Một bia đá hỏa diễm nham thạch cực lớn nháy mắt đã xuất hiện trước người hắn, trên đó có vầng sáng chói mắt đang lưu chuyển.

Kiếm quang chém xuống, bia đá lửa nham thạch bị đánh nát bấy. Thân thể của bảy khôi lỗi đang chuyển động biến ảo, mỗi lần biến ảo thì thiên tượng cũng biến hóa theo đó.

Lúc này đây, một màn tinh tượng màu máu xuất hiện, bảy khôi lỗi đồng loạt vươn tay ra, dương như có một chưởng ấn cực lớn chất chứa huyết uy vô tận đánh úp tới. Trong không gian này, từng đạo chưởng ấn màu máu vô cùng khủng bố giáng xuống từ trên trời cao. Sắc mặt của gia chủ Trần gia trắng bệch, hắn phi thân lên trời nhưng lại cảm nhận thấy có từng tia sương mù màu đen đang thẩm thấu vào cơ thể, làm sức mạnh trong cơ thể hắn không thể vận chuyển thông suốt được.

- Độc!

Gia chủ Trần gia tái mặt, bảy khôi lỗi này là quái vật phương nào đây?

Mà giờ khắc này, đáy mắt Thiên Cơ lão nhân lóe lên tia bén nhọn.

- Khôi lỗi bảo vệ hoàng lăng!

Thần sắc của Thiên Cơ lão nhân trở nên sắc bén. Khôi lỗi thất sát bảo hộ hoàng lăng thế mà lại xuất hiện ở đây. Vậy thì chẳng phải hoàng lăng trong hoàng cung cổ đã bị quật lên rồi?

Ba cường giả Thiên Tượng cảnh của Đan Vương điện phát giác ra có điều bất thường. Dường như đúng là Tần Vấn Thiên đang đợi bảy khôi lỗi này đến đây, ngay khi bọn họ vừa muốn ra tay thì kiếm uy của Tần Vấn Thiên đã hạ xuống, luồng kiếm uy vô thượng như sắp rơi vào tình trạng không thể khống chế được, tựa như bất kỳ lúc nào cũng có thể tan rã.

Nhưng chỉ cần nó không sụp đổ thì vẫn có uy lực giết cả thần tiên.

- Các ngươi mà dám ra tay thì ta sẽ lập tức giết chết hắn.

Tần Vấn Thiên nhìn về phía Quân Ngự rồi cao giọng lạnh lùng tuyên bố. Ba vị Thiên Tượng cảnh của Đan Vương điện đều đứng nguyên tại chỗ không dám gây rối.

Quân Ngự là niềm hi vọng của Đan Vương điện.

Tình thế hiện tại đúng là khiến cho mọi người không sao lường trước được. Ba vị Thiên Tượng cảnh của Đan Vương điện bị một mình Tần Vấn Thiên uy hiếp, không được tham dự vào cuộc chiến, còn ba người Thanh Mị tiên tử thì đang kềm chế Trần gia lão tổ.

Giờ lại xuất hiện thêm bảy khôi lỗi nữa nhào lên trấn áp gia chủ Trần gia.

Lúc này đây những cường giả Trần gia đứng cách đó không xa đều tái mặt, không còn vẻ ngông cuồng ngạo mạn như trước nữa, ai nấy đều vô cùng lo lắng.

Trần gia đã bị giết chết mất một vị Thiên Tượng cảnh rồi. Bây giờ gia chủ Trần gia lại lâm vào tình thế nguy hiểm, nếu có thêm một vị Thiên Tượng cảnh bỏ mình nữa thì địa vị của Trần gia sẽ tràn ngập nguy cơ.

Phụt phụt!

Đương lúc này, một tiếng vang nhỏ truyền ra. Trong hư không, trên người Tần Vấn Thiên xuất hiện từng vết máu. Cuối cùng thì thân thể của hắn đã bị kiếm khí phản phệ, máu tươi tuôn trào.

Tình cảnh này khiến cho đồng tử của mọi người đều co rụt lại. Uy thế của Diệt Tiên kiếm này quả nhiên không phải thứ mà Tần Vấn Thiên có thể khống chế được. Hắn đã sắp không khống chế nổi, nay lại còn bị phản phệ, e rằng có thể gặp nguy hiểm liên quan đến sống chết bất kỳ lúc nào..

Chỉ cần trong đầu hắn sinh ra một ý niệm, giải phóng kiếm này thì nguy cơ đã có thể được giải quyết, thế nhưng hắn không làm thế.

Lông mày của Tần Vấn Thiên không hề nhíu lại chút nào, hắn vẫn nhìn chằm chằm vào Quân Ngự như trước.

Rất nhiều người đã từng nghe kể về sự điên cuồng cỡ này rồi. Xưa kia khi hắn kéo lê thanh yêu kiếm kia đi bộ mười vạn dặm, sau đó lại chém Đan Vương điện ra làm đôi, tất cả những chuyện điên cuồng nhất hắn đều làm cả rồi. Bây giờ hắn lặp lại lần nữa thì bọn họ cũng không thấy bất ngờ gì lắm.

Đơn giả vì hắn là Tần Vấn Thiên.

Chuyện mà hắn muốn làm thì không ai có thể lay động quyết tâm của hắn.

Đây là can đảm, là đức tin chưa từng có từ trước đến nay, không thể bị phá vỡ.

Phụt phụt!

Một tiếng vang nhỏ lại vang lên, thân thể Tần Vấn Thiên dường như sắp bị đâm thủng đến nơi, nhưng ngón tay của hắn vẫn giơ trên hư không. Hắn không động, Quân Ngự nào dám động.

Thấy Tần Vấn Thiên cương quyết như thế, ba vị Thiên Tượng cảnh của Đan Vương điện cũng không dám làm càn. Nếu không thì Tần Vấn Thiên sẽ tấn công liều chết để có thể giết cho được Quân Ngự, chừng ấy chẳng khác nào tự chuốc tai họa.

Nhất là hai vị Thiên Tượng cảnh Đan Vương điện, ngoại trừ Quân Ngự ra thì đám bọn họ đã có ám ảnh tâm lý với Tần Vấn Thiên từ trước. Ký ức về trận chiến một năm trước vẫn còn sờ sờ trước mắt

Nếu bàn về luyện đan thì Đan Vương điện vô địch Đại Hạ, nhưng nếu bàn về chiến đấu và những thủ đoạn khác thì Đan Vương điện vẫn còn hơi kém.

Lúc này mặc dù ba vị Thiên Tượng cảnh của Đan vương điện có thể phối hợp ra tay với Tần Vấn Thiên để thử xem có thể loại trừ hắn được hay không, nhưng việc đó thật sự rất mạo hiểm. Bọn họ không chắc mình có thể giết chết được Tần Vấn Thiên, cũng chẳng biết rằng nếu một kiếm này của Tần Vấn Thiên ập xuống thì có giết chết Quân Ngự hay không.

Bởi vậy cho nên dù tỷ lệ thắng lên đến chín phần nhưng Đan Vương điện cũng không dám mạo hiểm, bởi vì đó chính là Quân Ngự.

Quân Ngự sao có thể chết ở chỗ này được chứ? Hắn chính là hi vọng phục hưng Đan Vương điện, là tương lai của Đan Vương điện.

Bọn họ tình nguyện giằng co với Tần Vấn Thiên, còn chuyện cường giả Trần gia sống hay chết thì có liên quan gì đến Đan Vương điện của bọn họ đâu? Chỉ cần Quân Ngự bình an vô sự thì tất cả đều có thể bắt đầu lại từ đầu.

Cho dù là kẻ nào thì cũng sẽ tính đến lợi ích của bản thân mình đầu tiên. Như Âu Dương lão tổ vậy, bọn họ thấy Quân Ngự xuất hiện thì liên minh giữa họ và Tần Vấn Thiên lập tức tan rã, không tham gia chiến đấu nữa. Đây đều xuất phát từ lợi ích của Âu Dương gia, còn đám người Tần Vấn Thiên sẽ ra sao thì đó là vấn đề thứ yếu mà bọn họ xem xét sau cùng.

Lúc này tình thế của gia chủ Trần gia ngày càng nguy hiểm hơn. Khôi lỗi thất sát lơ lửng trên bầu trời, bảy thân thể đang lộ ra hào quang khủng bố, hội tụ thành ánh sáng tinh tượng trên không trung.

Đám người Trần gia cực kỳ lo lắng, bảy khôi lỗi này rất kỳ dị, lại còn có thể biến ảo tinh tượng, thay nhau tấn công, gia chủ Trần gia đã sắp sửa không chống đỡ nổi.

- Gia chủ!

Ánh mắt Trần Phàm nhìn lên không trung, sắc mặt hắn xanh mét, hận bản thân mình không có thực lực Thiên Tượng cảnh nên không thể tham gia cuộc đại chiến, chỉ có thể trơ mắt đứng ở một bên nhìn mà thôi.

Hắn chuyển mắt nhìn sang lão tổ, lão tổ cũng nhận ra được nguy cơ bên này nên bắt đầu điên cuồng phá vòng vây để đến, nhưng ba vị Thiên Tượng cảnh Thanh Mị tiên tử vẫn tập trung quấn lấy lão, làm cho Trần gia lão tổ chỉ có thề dùng Đấu Chuyển Tinh Di lóe lên hòng biến đổi vị trí.

Cuối cùng thì Trần gia lão tổ và gia chủ Trần gia cũng tụ hợp lại với nhau, còn ba vị Thiên Tượng cảnh Thanh Mị tiên tử và khôi lỗi thất sát cũng tụ lại, toàn bộ lao vào đánh nhau.

- Cái gì đây?

Tinh quang vô tận chiếu xuống từ trên vòm trời, vầng thái dương sau lưng Trần gia lão tổ bộc phát ra ánh sáng đáng sợ bắn về phía khôi lỗi.

- Đóng băng!

Bên trong khôi lỗi, một giọng nói lạnh lùng vang lên, tinh tượng đóng băng đã đóng băng khắp trời đất.

- Hàn Minh!

Điện chủ Huyền Âm điện hết sức phối hợp, Hàn Minh tinh tượng hóa thân thành Hàn Minh chi vực, cả một vùng không gian trở thành thế giới đóng băng.

Phụt!

Cùng lúc đó tại một nơi khác, trên thân thể Tần Vấn Thiên lại truyền ra tiếng vang nhỏ, toàn thân hắn bị máu nhuộm đỏ. Nhìn tình hình bây giờ của hắn, mọi người đều thấy thấp thỏm, tim đập thình thịch. Đúng là điên cuồng quá đi mất, hắn thật sự không sợ chết ư?

Thiên Cơ lão nhân nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, ý chí của kẻ này vô cùng kiên cường, xưa nay chẳng có ai được thế.

Vù!

Rốt cuộc thì Tần Vấn Thiên đã giơ cánh tay trên, ngón tay trên không trung lập tức đè xuống. Trong nháy mắt, kiếm uy điên cuồng chuyển khắp đất trời, tựa như cả một khoảng trời này đã hóa thân thành kiếm uy, chúng lưu động theo ngón tay của hắn.

Mọi thứ trong khoảng trời đất này đếu là kiếm.

Ngay lúc ngón tay vừa ấn xuống thì hàng tỷ thanh kiếm rít gào. Đám người đứng phía xa theo dõi đều cực kỳ chấn động, dõi mắt nhìn lên hư không, tưa như có thể thấy được trời hóa thành kiếm, có thể diệt thiên.

Mặt mày Quân Ngự trắng bệch, rốt cuộc thì thân thể của hắn cũng nhúc nhích. Hắn vung tay lên, chỉ trong nháy mắt trên không trung đã xuất hiện một dãy ngân hà ngăn cách không gian. Giờ đây hắn đã cảm nhận rõ ràng có uy hiếp chết chóc, cho nên không thể không tế vật bảo vệ tính mạng mà sư tôn cho hắn ra. Một kiếm này không giết được hắn, nhưng lại hủy đi một pháp bảo cực kỳ cường đại. Hắn nhất định sẽ bắt Tần Vấn Thiên phải trả giá thật đắt!

Đọc truyện chữ Full