DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thái Cổ Thần Vương
Chương 462: Thả người

Lúc này thất sát khôi lỗi do Tần Vấn Thiên làm chủ, võ đạo ý chí và nguyên lực tinh thần của hắn bạo phát, bảy luồng sáng xông thẳng lên trời. Bảy người tâm ý tương thông, những người khác toàn lực phối hợp cùng hắn.

Trên không trung đột nhiên vang lên tiếng kiếm rít vô cùng đáng sợ. Ánh sáng rực rỡ hiện lên trên bầu trời, diễn hóa thành một mảnh tinh tượng tựa như mộng ảo, trong mảnh mộng cảnh đó có tiếng kiếm ngân vang, cùng với lực lượng và uy áp ngập trời.

- Ngươi cho là có thể ngăn được ta à?

Giọng nói của Quân Ngự vô cùng lạnh lẽo, hắn bước lên, đồng thời cũng thả tinh tượng của mình ra. Một cỗ lực lượng phong sát mạnh mẽ tràn ngập khắp không gian này.

- Đi bắt hắn lại!

Quân Ngự mở miệng, hai tôn cường giả Thiên Tượng bên cạnh đồng thời xuất thủ, cất bước tiến lên phía trước. Quân Ngự cũng giơ tay chỉ về phía hư không, uy lực của tinh tượng hiện ra khiến cả không gian trông như bắt đầu vặn vẹo, bị một cỗ sức mạnh cực kỳ khủng bố giam cầm.

- Mở!

Thất sát khôi lỗi chém ra một kiếm như muốn phá vỡ khoảng không gian này, đồng thời ở bên cạnh Tần Vấn Thiên vốn đang nằm im trên người Tiểu Hỗn Đản lại có một thân ảnh xinh đẹp xuất trần bỗng nhiên hiện ra, cô ôm lấy Tần Vấn Thiên, lực lượng không gian quanh thân lóe lên, thân thể nhanh chóng lùi lại phía sau.

- Chạy đi đâu!

Quân Ngự quát lạnh một tiếng, cả hư không tựa như xuất hiện một thủ ấn cực lớn giam cầm hết thảy không gian, thủ ấn chộp về phía bên kia, cả không gian như bị đông cứng lại. Thân thể của Thanh Nhi khó có thể nhúc nhích, trong mắt của cô hiện lên vẻ lạnh lẽo, nhìn chằm chằm Quân Ngự. Ánh mắt cô lạnh lẽo đến mức làm Quân Ngự nhịn không được phải nhíu mày.

Cô gái này rất đẹp, cũng rất lạnh lùng.

Hai cường giả Thiên Tượng của Đan Vương điện cũng đã lao về phía này, lập tức vây quanh Thanh Nhi và Tần Vấn Thiên, căn bản không để cho bọn họ có cơ hội rời đi.

Lúc này chiến trường phía bên kia cũng đã kết thúc. Thanh Mị tiên tử, điện chủ và lão bà của Huyền Âm điện, ba cường giả Thiên Tượng đối phó với một người Thiên Tượng tầng một là gia chủ Trần gia, hơn nữa trước đó thất sát khôi lỗi đã làm cho đối phương bị thương nặng vài lần. Cuộc chiến kia chẳng có gì đáng ngại cả.

Chỉ trong chốc lát mà một cường giả Thiên Tượng như gia chủ Trần gia lại bị Thanh Mị tiên tử vây khốn, sau đó bị trường mâu của điện chủ Huyền Âm điện cắm thằng vào đầu, cắm dính cứng ngắc tại chỗ.

Cái chết của gia chủ Trần gia tượng trưng cho sự lụi tàn của một thế lực cấp bá chủ trong Đại Hạ, hơn nữa Trần gia lại còn là một trong chín đại công tộc của Đại Hạ năm xưa, có thể xếp vào năm gia tộc cường đại nhất của Đại Hạ. Nhưng hôm nay lại bước lên con đường hủy diệt.

Ba cường giả Thiên Tượng của Trần gia đến lúc này đã chết hết cả.

Nếu như ngày hôm qua mà nói ra điều này thì chắc rằng mọi người nghe xong sẽ chỉ cười khẩy, cho rằng đang nghe chuyện cười.

Nhưng thế gian này mây gió thay đổi khôn lường, một thế lực trước đó hoàn toàn có thể làm Đại Hạ kinh sợ, lại có thể rơi vào bước đường diệt vong chỉ trong chớp mắt.

Những người khác của Trần gia đã đứng ngẩn ra từ lâu, thậm chí có người định bỏ chạy, nhưng khi bọn họ muốn rời đi thì lại phát hiện ở phía xa đã có rất nhiều thân ảnh đeo mặt nạ xuất hiện, chắn hết mọi đường lui của bọn họ từ lúc nào. Bất kể là trên trời hay dưới đất đều bị chặn kín.

Những người này vẫn luôn trà trộn trong đám người đứng xem cuộc chiến giành bảng Thiên Mệnh, không có người nào biết bọn họ là ai, bất chợt đeo mặt nạ lạnh như băng xuất hiện trên hư không.

Nhưng Thanh Mị tiên tử và điện chủ Huyền Âm điện cũng không đếm xỉa tới đám người Trần gia đó. Bọn họ thoắt cái lao về phía Tần Vấn Thiên. Lúc này chỉ thấy Tần Vấn Thiên và Thanh Nhi vẫn đang bị áp bách giữa hai cường giả Thiên Tượng của Đan Vương điện.

- Ngươi dám động vào họ!

Thanh âm lạnh lẽo của Thanh Mị tiên tử vang lên. Mị ảnh thiên tượng lấp lánh hiện ra, đồng thời hai cường giả Thiên Tượng của Huyền Âm điện cũng phóng thiên tượng của mình ra. Tất cả cường giả đều chạy tới bên này.

Đan Vương thản nhiên quét mắt nhìn Thanh Mị tiên tử, đi tới cạnh Tần Vấn Thiên, hờ hững nói:

- Hôm nay tất cả mọi việc có thể kết thúc rồi.

Trần gia đúng là đã bị hủy, nhưng không ảnh hưởng quá nhiều đến bọn họ. Thậm chí nó còn có lợi cho Đan Vương điện bọn họ. Mất đi một gia tộc cường đại như Đại Nhật Trần gia, Đan Vương điện càng dễ dàng quật khởi hơn.

Mà Tần Vấn Thiên nay cũng đã rơi vào tay bọn họ.

Cuộc chiến hôm nay đã có thể đặt một dấu chấm hết hoàn mĩ được rồi.

Nhưng đúng lúc này, Thanh Nhi đặt thân thể Tần Vấn Thiên xuống trên lưng của Tiểu Hỗn Đản, thân ảnh của cô chậm rãi bước ra từ giữa hai cường giả Thiên Tượng.

- Hửm?

Đan Vương nhíu mày, trên người lóe sát ý lên. Cô gái này trước đây đã từng xuất hiện ở Đan Vương điện. Hôm nay tính mạng Tần Vấn Thiên bị uy hiếp, thì cô ta lại xuất hiện.

- Nếu ngươi dám động tới con bé thì ta đảm bảo, đừng nói là Quân Ngự, dù là Hoàng Cực thánh tông cũng không bảo vệ nổi Đan Vương điện của các ngươi,

Thanh Mị tiên tử lạnh lùng nói, lời bà nói ra làm Đan Vương phải nhíu mày, liếc ánh mắt nhìn về phía Thanh Mị tiên tử:

- Ngươi dọa ta à?

Hoàng Cực thánh tông là thế lực cỡ nào chứ, ý tứ của Thanh Mị tiên tử chính là cô gái này có bối cảnh sánh ngang với của Hoàng Cực thánh tông sao?

- Đúng, ta dọa ngươi đấy, ngươi có thể thử xem.

Thanh Mị tiên tử lạnh lùng nói, làm Đan Vương nheo mắt lại nhìn chằm chằm vào Thanh Nhi. Nhưng hắn nhận ra Thanh Nhi vốn không hề để ý đến hắn, chỉ đi lướt qua bên cạnh hắn, thậm chí không thèm nhìn lấy một cái, cao ngạo như thế làm cho anh mắt của hắn trở nên ngưng trọng hơn. Lại nhớ đến bối cảnh của Tần Vấn Thiên ngày ấy, khiến nội tâm của Đan Vương quả thật có chút dao động.

Cô gái này phi phàm, cao ngạo như vậy, lẽ nào cô ta thực sự có bối cảnh cường đại hay sao?

Kỳ thực Thanh Nhi đâu có cao ngạo, chỉ là cô bẩm sinh đã lạnh lùng như thế, căn bản không phải cố ý, nhưng điều này lại làm cho Đan Vương hết mức kiêng kị.

Ánh mắt lướt qua Tần Vấn Thiên trên mặt đất, Tần Vấn Thiên còn đang trong tay bọn họ, cô gái này muốn đi thì cứ để cô đi. Lấy chút thực lực của cô căn bản cũng không thể thay đổi cục diện ngày hôm nay.

Thanh Nhi đi tới khôi lỗi chủ sát trong thất sát khôi lỗi, lập tức thấy thân ảnh của một thanh niên khôi lỗi đi ra từ trong, đó chính là Đế Thiên do Tần Vấn Thiên biến thành.

Cảnh tượng này khiến cho cả đám người kinh ngạc không thôi. Những khôi lỗi này vậy mà lại do bọn họ khống chế. Như vậy chẳng lẽ trên trong sáu khôi lỗi khác cũng có người sao?

Thanh Nhi đi vào bên trong khôi lỗi, đổi vị trí với Đế Thiên.

- Đừng có giả thần giả quỷ nữa. Hôm nay Đan Vương điện ta nhất định phải mang người này đi.

Đan Vương đi tới bên cạnh Tần Vấn Thiên, Tiểu Hỗn Đản không ngừng gầm gừ với hắn. Đan Vương cười nhạt, ánh mắt đảo qua, bàn tay chụp về phía trước. Trong nháy mắt có một đại thủ ấn chộp lấy thân thể của Tần Vấn Thiên lại rồi nâng hắn lên.

Đám người Thanh Mị tiên tử vẫn bao vây các hướng xung quanh như trước, làm sao có thể để Đan Vương đưa Tần Vấn Thiên đi được kia chứ.

- Các ngươi cũng chỉ là bốn tên Thiên Tượng mà thôi, không có một kiếm khi nãy, các ngươi cũng không thể đối phó nổi với người của Trần gia. Giờ lại còn muốn ngăn cản ta, đúng là người si nói mộng. Nếu khai chiến, tuy rằng bọn ta sẽ bị giữ chân một lát nhưng vẫn sẽ thoát ra được. Nhưng nếu như Tần Vấn Thiên chết trong lúc chiến đấu thì không phải là lỗi do ta.

Đan Vương lạnh lùng uy hiếp, đúng lúc này lại có một luồng lực lượng không gian tràn ngập. Lúc Thanh Nhi khống chế thất sát khôi lỗi, Thiên Tượng trong hư không tràn ngập lực lượng không gian vô cùng đáng sợ. Mảnh thiên địa này như xuất hiện một vách ngăn, vây kín nơi này lại, lại có thêm Mị Ảnh thiên tượng của Thanh Mị tiên tử, muốn đột phá vòng vây chỉ sợ cũng phải tốn không ít thời gian.

- Ta là Đế Thiên.

Đúng lúc này lại có một giọng nói đột nhiên vang lên. Đám người Đan Vương và Quân Ngự nhướng mày nhìn về phía Đế Thiên. Hắn đang đứng giữa thất sát khôi lỗi, được bảo vệ vô cùng chặt chẽ.

Đan Vương và Quân Ngự rõ ràng cũng rất bất ngờ, không ngờ người mở miệng lúc này lại là hắn.

- Đế của Đế Thương. Đế thị nhất mạch hiện tại không chỉ do mỗi mình Tần Vấn Thiên nắm giữ, mà do ta và hắn cùng nhau nắm giữ. Thần thông mà ta biết thì Tần Vấn Thiên cũng biết.

Đế Thiên chậm rãi nói:

- Thần thông mà Tần Vấn Thiên biết thì Đế Thiên ta cũng biết.

- Quân Ngự, ngươi có muốn chết không?

Đế Thiên ngẩng đầu lên, ánh mắt ngưng lại nhìn chằm chằm vào Quân Ngự, vẻ mặt giống như một thanh lợi kiếm đáng sợ đâm thẳng qua.

Quân Ngự nhíu mày, lộ ra sát ý. Những lời này trước đó không lâu Tần Vấn Thiên cũng đã nói với hắn. Bây giờ tên này lại dám cả gan uy hiếp hắn lần nữa.

- Yêu thần chi ngâm, cổ niệm thông thiên, tụ bát phương yêu khí, nuốt tinh không yêu nguyên, niệm thông bát phương yêu thần lực...

Đế Thiên thì thào nói nhỏ, thanh âm kéo dài như đang kết nối với đất trời. Trong nháy mắt đã có một luồng lực lượng khủng bố run lên, yêu khí trong thiên địa hội tụ về phía Đế Thiên.

- Yêu Thần tế.

Thần sắc Đan Vương run rẩy, hắn quá mức quen thuộc với pháp thuật này. Khi xưa chính mắt hắn đã nhìn thấy Tần Vấn Thiên dùng tới.

Lúc này thứ Đế Thiên đang dùng chính là Yêu Thần tế.

Hắn nói, cái gì Tần Vấn Thiên biết hắn cũng biết.

Yêu Thần tế, hắn biết.

Như vậy thì hắn cũng biết cả Diệt Tiên kiếm!

Nghĩ đến đây, trong lòng ba cường giả Thiên Tượng của Đan Vương điện đều run lên. Toàn bộ dồn mắt nhìn chằm chằm vào Đế Thiên, trong mắt lóe lên vẻ bén nhọn.

- Yêu Thần tế xuất, nếu như ta hóa yêu tất nhiên sẽ sử dụng Diệt Tiên Kiếm. Khi đó có thể Tần Vấn Thiên sẽ chết nhưng Quân Ngự ngươi cũng phải chết theo.

Đế Thiên chậm rãi nói, làm cho Đan Vương và Quân Ngự run sợ từ tận đáy lòng, sắc mặt khó coi vô cùng.

- Ta không tin là ngươi biết kiếm thuật đó!

Vẻ mặt của Quân Ngự vô cùng khó coi.

- Giết ngươi, thì ta sẽ cao chạy xa bay, đừng nói ngươi chỉ là một tên đệ tử trưởng lão, cho dù ngươi có là đệ tử đích hệ của thánh tông đi nữa thì sao. Ngươi có dám cược thử không?

Thanh âm của Đế Thiên vô cùng lạnh lẽo. Cổ niệm khủng bố kia lan ra khắp nơi, yêu thần lực chung quanh không hề bị lực lượng không gian ngăn cản, tinh tượng trên bầu trời cũng không bị ràng buộc, trút xuống người Đế Thiên, yêu khí trên người hắn ngày càng khủng bố hơn.

- Nếu ta hóa yêu, không giết được ngươi thì tất sẽ không bỏ qua. Còn giây nữa!

Đế Thiên nhìn chằm chằm vào Quân Ngự, mỗi một câu nói thốt ra khiến cho sắc mặt của Quân Ngự càng khó coi hơn vài phần.

Yêu khí càng ngày càng khủng bố. Cổ niệm thông thiên, yêu thần lực từ tám hướng đổ về. Một khi đã hiến tế thì chỉ có Diệt Tiên kiếm mới có thể giải được, khi đó kiếm này nhất định sẽ chém lên người Quân Ngự.

- Thả ngưởi!

Sắc mặt Quân Ngự tái mét, vội quát lên.

Sắc mặt của hai người Đan Vương cũng rất khó coi, bàn tay vung lên, ném thân thể Tần Vấn Thiên ra. Thanh Mị tiên tử nhất thời lóe lên, đón lấy thân thể Tần Vấn Thiên sau đó lập tức tránh thoát ra. Trừ phi để Đế Thiên hóa yêu thêm một lần nữa rồi chém Quân Ngự, bằng không lực lượng hai bên ngang nhau, bọn họ cũng không cách nào giữ đối phương lại được.

Thế nhưng nếu làm như vậy thì cái giá phải trả là quá lớn.

Tần Vấn Thiên đã trọng thương, Đế Thiên nhất định phải nắm giữ cục diện.

- Việc này vẫn chưa xong đâu!

Thân thể Quân Ngự cũng lui lại, lực lượng không gian biến mất, để mặc cho hắn rời khỏi nơi này. Nguy cơ hôm nay đã được giải quyết xong, ba cường giả Thiên Tượng của Trần gia đã chết. Mặc dù Tần Vấn Thiên bị thương rất nặng nhưng có được kết quả như vậy cũng đã đủ an ủi rồi!

Đọc truyện chữ Full