DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ác Ma Pháp Tắc
Chương 121: Trở lại thế giới loài người

"Thân ái Đỗ Duy tiểu tử:

Ngươi đã có khả thể mở phong thư này ra, như vậy ta đã không còn trên thế giới này nữa...

Kì thật, ta bây giờ thật ra rất tò mò, bởi vì ta đoán được lữ hành lần này là lần mạo hiểm cuối cùng của đời ta. Nhưng là cuối cùng ta sẽ dùng phương thức nào để chết, thật sự là làm ta chờ mong a....

Khi ta tìm được ngươi, ta đã biết ngươi là người được lời tiên đoán nói đến. Phải hiểu rằng ban đầu ta rất không hài lòng với ngươi, bởi vì ngươi mặc dù thông minh, nhưng tính cách lại thiếu đi một chút kiên nghị. Ngươi có lẽ vẫn không rõ ngươi sau này sẽ gánh vác những việc gì, nhưng là ta tin tưởng rằng để thành đại sự, ngươi phải có được tính cách kiên nghị.

Cho nên dọc đường đi, ta đối với ngươi không hề khách khí, thậm chí còn ma luyện ngươi khá nhiều, có lẽ ngươi trong lòng nhất định rất hận ra.

May là, mặc dù ta đã chết, nhưng còn có Hussein bên người ngươi. Hắn tính cách mặc dù hơi tệ một chút, nhưng là tính tình rất kiện nghị, cũng là cái ngươi thiếu nhất.

Ta cũng có một điểm tán thưởng ngươi, đó là ngươi rõ ràng nhận biết được rằng trên thế giới này vốn cường giả vi tôn. Mặc dù hiện nay bãn lĩnh ngươi kém một chút...

Ngươi nhất định rất kì quái, tại sao di vật ta lưu lại cho ngươi không có pháp môn học tập ma pháp cao thâm? Còn có chú ngữ ma pháp uy lực cường đại ta không có giao lại cho ngươi.

Tin tưởng ta, dọc đường đi khi tiến hành khảo sát với ngươi, ta phát hiện ngươi rất giảo hoạt che dấu một ít thực lực, nhưng ngươi đã bại lộ ra nhược điểm mà ta nhìn thấy rất rõ ràng.

Ma pháp không phải là trò chơi trẻ con, ma pháp rất thâm ảo, thậm chí rất gian nan. Nhược điểm lớn nhất của ngươi là từ bé đã không có một vị đại sư phụ chỉ dạy, khiến cho quá trình học ma pháp cuộc ngươi toàn bộ dựa vào tìm hiểu của chính mình. Lí luận tri thức của ngươi mặc dù phong phú, nhưng là cực kì bác tạp, thậm chí còn không học tập qua đầy đủ những lí luận cơ bản nhất về ma pháp thể hệ. Căn cơ không vững, cho dù ngươi có thiên phú tốt cũng khó có thể hiểu được ý nghĩa sâu xa của ma pháp.

Bối cảnh của ngươi là Rowling gia tộc, nếu ngươi đầu thân vào ma pháp công hội, bái một ma pháp sư làm thầy không khó. Nhưng là bây giờ ma pháp công hội này hiện ít cao thủ, thậm chí có một chút bản lĩnh cao cường nhưng lại không có phương pháp dạy để tử. Ta nghĩ rằng trên thế giới này sau khi ta chết đi, người thích hợp nhất làm sư phụ để dạy ngươi sợ rằng chỉ có một người. Chỉ là gã kia tính tình cổ quái, hơn nữa hành vi bình thường cũng không phải hạng người thiện lương nhưng là cùng ngươi coi như là có liên hệ xâu xa. Nhìn lại một lượt, việc thu ngươi làm đồ đệ hắn hẳn sẽ không cự tuyệt.

Ngươi nhớ kĩ sau khi ra chết đi, đêm trăng tròn tháng sáu năm nay, tại tây bắc cách đế đô một trăm dặm có một tiểu trấn, bên ngoài có một nơi gọi là Dược Mã Giản. Ngươi nửa đêm đi đến một mình, không được mang theo tùy tùng, sau đó ở nơi này dùng bình tử màu xanh trong bao phục của ta phát ra ngọn lửa, sẽ có khói màu xanh bay ra, đến lúc đó tự nhiên sẽ có người đến đấy, ngươi bái người nọ làm thầy, học tập ma pháp cho tốt. Người nọ thực lực ma pháp cao siêu không dưới ta sẽ là thấy giáo tốt. Chỉ là hắn tính tình cổ quái, rất là kiêu ngạo, ngươi phải cẩn thận.

Mặt sau của lá thư này, ta dùng ẩn hình dược vẽ lại nơi ẩn cư của ta ở trong núi, pháp môn tu luyện tinh thần ma pháp. Tại nơi ẩn cư của ta có vô số ma pháp đạo cụ cả đời ta sưu tập được, tất cả đều tặng cho ngươi. Ngươi xem xong mặt sau này lập tức hủy đi. Nhớ rằng nếu ma pháp thực lực của ngươi chưa đến tám cấp, đừng vọng tưởng học được tinh thần ma pháp. Tinh thần ma pháp thâm ảo, uy lực rất lớn, nếu ma lực không đủ bị tinh thần lực cắn trả, nặng thì chết, nhẹ thì hủy hết căn cơ, sau này khó có thể hồi phục.

Tiểu đồ của ta giờ này đang ở nơi ẩn cư trong núi của ta, Vivian vốn bản tính thuần lương, thân thế đáng thương, sau này ngươi đối đãi tốt với nó.

Gandoff tuyệt bút!"

Lật mặt sau của lá thư lại, Đỗ Duy thi triển một tiểu pháp, hắn đối với ma pháp dược tề học phi thường tinh thông, loại ẩn hình dược này tự nhiên không làm khó hắn, dễ dàng hiện ra hình ảnh bị dấu đi. Hắn nhìn kĩ nhiều lần, ghi nhớ kĩ càng lại rồi châm ngọn lửa hủy lá thử đi.

Xem xong đồ vật vật này, cũng không biết nội tâm Đỗ Duy đang có ý nghĩ gì, chỉ là hắn ở ở lại bí thất một ngày, sưu tập suối trẻ mãi không già cùng thời gian trôi qua. Sau đó Đỗ Duy mới đi ra gặp lại đồng bạn.

Lúc này nhìn Đỗ Duy mơ hồ có chút bất đồng, không giống như trước. Hắn mặc dù vẻ mặt vẫn ngây thơ như trước, nhưng là trên mặt lại mang theo một tia nho nhỏ thâm trầm, hai mắt thâm thúy, một vẻ lạnh lùng không tương xứng tuổi tác thể hiện trên mặt.

Ngay cả Hussein cũng nhận ra điểm bất đồng của Đỗ Duy, không nhịn được nhìn vào hai mắt hắn.

"Mọi người thương thế đều tốt hơn nhiều chưa?" Đỗ Duy cười nhẹ: "Nếu đã tốt lên rồi, vậy ta cho rằng chúng ta nên ra đi thôi."

Nhưng thật ra Medusa, mặc dù mắt vẫn nhắm lại nhưng ngược lại lại hiểu rõ nhất biến hóa của Đỗ Duy.

"Nhân tính....cần đối mặt phải đối mặt". Mỹ nữ xà lạnh lùng nói.

Đoàn người đã dưỡng thương xong cáo biệt hạp cốc, cáo biệt thủ lĩnh thụ nhân tộc, đi qua Đại viên hồ một đường hướng về phía nam.

Đấu khí của Hussein đã khôi phục bốn năm thành, ma lực của Medusa mơ hồ cũng đã khôi phục bảy tám phần. Hơn nữa còn có Gageu cùng Đỗ Duy, tự nhiên không cần lo lắng bị ma thú tập kích. Chỉ là trong đội ngũ, "thần thú" kia do Aragon lưu lại rốt cuộc có bản lĩnh như thế nào... Ít nhất xem ra trên dọc đường thì kẻ này chiến đấu lực bằng không.

Trước khi rời đi, Đỗ Duy mở lời đưa ra quyết định của chính mình: "Nếu chúng ta trở lại thế giới loài người, vậy có chuyện cần phải chú ý, việc đầu tiên là Hussein, mặc dù ngươi thực lực cường đại, nhưng bây giờ là kẻ bị truy nã số một đại lục, nếu không muốn bị truy sát liên tục, tốt nhất là mai danh ẩn tính thay đổi hình dạng cho tốt. Nếu không, thần điện cường giả đông đảo, không hôm nay cũng ngày mai cũng trói hết chúng ta lại."

Đối với điều này, Hussein hừ một tiếng nhưng không có phản đối. Mặc dù cao ngạo tuyệt đỉnh nhưng là sau khi thảm bại dưới tay Long tộc tộc trưởng đã làm cho tính tình vị kị sĩ này trầm ổn rất nhiều.

Một mắt của Hussein bị Hoàng Kim Long làm tổn thương, sợ rằng thời gian ngắn không thể phục hồi lại như cũ, dứt khoát lấy ra mảnh vì băng trên mặt tạo thành bộ dạng độc nhãn. Hơn nữa, hắn còn để râu ria rậm rạp. Mà nhìn lên trang phục trên người, khải giáp kị sĩ đã để lại ở hạp cốc, giờ này hắn một thân áo da, lại cố ý xé rách hai tay áo để lộ ra hai cánh tay, cố ý lộ ra một chút vết xem của dị tộc tây bắc. Hơn nữa, Đỗ Duy tại Băng Phong sâm lâm tìm được một ít dược tề chế thành dược thủy, làm cho đầu tóc biến thành màu đen, còn cố ý cắt tóc ở hai bên đầu, để lại một lọn tóc ở phía trước. Đương nhiên chính là trang phục của một dị tộc tây bắc. Mặc dù duệ khí sát phạt vẫn như cũ không cách nào che dấu, nhưng là vừa nhìn lại trông như một dong binh võ sĩ.

"Còn có nàng nữa.... Medusa nữ vương bệ hạ." Đỗ Duy thở dài: "Nếu nàng quyết đi theo chúng ta đến thế giới loài người du lịch, sợ rằng phải đổi tên của nàng trước."

Đây là việc đương nhiên, nếu không tại nơi công cộng nói ra tên: "Medusa nữ vương", bị người khác nghe thấy sợ rằng lập tức khiến kẻ khác chạy mất.

"Ta đã biết rồi". Medusa không hổ là ma thú trí tuệ cao đẳng "Ta từ trước đã nghe Gageu nói qua một ít cổ đại truyền kì cố sự của đại lục, bên trong có rất nhiều cái tên... Từ bây giờ, tên ta là Nicole. Các ngươi không nên gọi ta là nữ vương nữa, xin cứ xưng hô ta là Nicole tiểu thư."

"Tốt lắm, Nicole tiểu thư." Đỗ Duy mỉm cười.

An bài tốt mọi chuyện xong, rất kì quái tất cả đồng bạn đều chấp nhận chủ ý của Đỗ Duy, sau chuyện lão ma pháp sư chết đi, còn có lời tiên đoán kia của Aragon, mọi người mơ hồ đều cho hắn là nhân vật quan trọng nhất đoàn. Mặc dù tuổi hắn còn ít, nhưng là tựu ngay cả Hussein kiêu ngạo cũng không có phản đối.

Đoàn người ra khỏi Băng Phong sâm lâm đi về phía nam, đi đến phòng tuyến nơi Bạo Phong quân đoàn tuần tra, nơi này cũng là nơi trước kia Đỗ Duy cùng lão ma pháp sư đi qua. Đoàn người vừa đi ra lại gặp đội thủ vệ của quân đội trấn thủ đường đi mà Đỗ Duy gặp ban đầu.

Lần này không giống như lần trước, số lượng thủ quân so với trước lớn hơn gấp ba lần, hơn nữa trên đường đi có một lệnh truy nã, trên mặt không phải ai khác mà chính là kẻ bị truy nã toàn đại lục Hussein!

Chuyện Hussein phản bội Đã Từ đế đô truyền ra khắp đại lục. Hơn nữa lần trước người thần điện truy sát hát đến Băng Phong sâm lâm càng thu hút nhiều sự chú ý. Chuyện của thần điện, đế quốc quan phương cũng không thể không quản, cũng liên hợp phát ra lệnh truy nã, còn hạ lệnh lực lượng phòng vệ của Bạo Phong quân đoàn tăng thêm gấp ba, mật độ tuần tra cũng gia tăng rất nhiều. Mặc dù người tỉnh táo cũng hiểu được đây chỉ là hành động giả vờ mà thôi... gặp phải đại lục đệ nhất kị sĩ, ngươi còn cho rằng chỉ dựa vào trăm gã binh lính là có thể bắt được kị sĩ trưởng của thần thánh kị sĩ đoàn?

Di vật lão ma pháp sư lưu lại còn có mệnh lệnh kì hạn một trăm năm kia, mặc dù mệnh lệnh đã quá hạn, nhưng là dù sao thủ vệ quan quân nơi này cũng đã nhìn thấy Đỗ Duy cùng lão ma pháp sư đi vào, mắt nhìn thấy Đỗ Duy từ trong rừng đi ra, nhận ra hắn đã tự nhiên đã được giải thoát rồi! Lần trước lão ma pháp sư mang Đỗ Duy tiến vào Băng Phong sâm lâm xuất ra chứng thư do hoàng đế tiền nhiệm cùng ma pháp công hội chủ tịch tiền nhiệm liên hợp phê chuẩn, thủ quân nơi này đã thông báo lên trên rồi, chờ Đỗ Duy và đoàn người vừa rời đi, quan quân lập tức khoái mã đến quân doanh phụ cận đưa tin, báo rằng những người dùng giấy thông hành lần trước đã từ Băng Phong sâm lâm đi ra rồi.

Đoàn người Đỗ Duy tiếp tục đi về phía nam, đi đến một trấn nhỏ ở phía nam phụ cận sâm lâm, Đỗ Duy dùng ma hạch từ các con mồi giết được tại Băng Phong sâm lâm đổi lấy một ít kim tệ - chuyện này bắt buộc phải làm như vậy. Mặc dù bên trong đoàn người có cường giả của đại lục, còn có Đỗ Duy là con nhà giàu có, nhưng buồn cười là mọi người ngay cả một kim tệ cũng không có.

Đỗ Duy lúc trước có mang theo nhiều kim tệ, nhưng là đã sớm đưa cho lão ma pháp sư chi tiêu rồi.

Ma hạch trên người Đỗ Duy không nhiều lắm. Bởi vì lúc đầu khi ở cùng chỗ với Tuyết lang dong binh đoàn, đại đa số ma hạch lấy được đều đưa cho phía dong binh. Mà một số ma hạch do lão đoàn trưởng Bein Ulrich tặng cho đều là những món đồ cao đẳng, Đỗ Duy không nỡ bán. Cho nên kim tệ đổi được cũng không nhiều.

Sau khi mua loan đao, lại cùng một dong binh đoàn qua đường giao dịch lấy bốn con ngựa, túi tiền Đỗ Duy một lần nữa đã hết sạch rồi.

Đỗ Duy thở dài, thầm nghĩ rằng chính mình tại Rowling bình nguyên đã lộng ra một sự nghiệp không hề nhỏ, nói thế nào không là người giàu cũng là phú ông, mà bây giờ lại trở thành nghèo khó như vậy.

Nghĩ như vậy xong, hắn cùng mọi người cưỡi ngựa đi về phía nam, hướng về phía Rowling bình nguyên. Đỗ Duy trong lòng nghĩ rằng sản nghiệp kinh doanh của mình, còn có Joanna mang theo người xuất khứ quét sạch hải đạo, sưu tập thêm thuyền đội, tính toán kết quả ra, nếu chính mình không thể trở về kịp thời, nữ lang Joanna bạo lực kia vạn nhất không nhịn được, tại đất của lão gia không chừng lại nháo xuất chuyện gì đây.

Khí trời phương bắc băng tuyết, đường xá lầy lội, xe ngựa hành tẩu khó khăn, chỉ có đến phương nam ấm áp một chút mới có thể trở chuyển sang xe ngựa.

Đoàn người cưỡi ngựa rời tiểu trấn hướng về phía nam, nhưng sau khi đi được nửa ngày, tựu nghe tiếng vó ngựa phía sau, Hussein dừng ngựa quay đầu nhìn lại thấy phía xa sau lưng trên đường tuyết bắn lên rất nhiều, vô số tiếng vó ngựa đang dẫm đạp trên mặt đất, sợ rằng ít nhất có một trăm kị mã đang chạy nhanh đến, hơn nữa còn bộ dạng rất vội vàng.

Trên đường đi này dân cư không nhiều lắm, Đỗ Duy không khỏi cau mày, trong lòng lo lắng, chẳng lẽ là hành tung của Hussein đã bại lộ rồi sao?

Quả nhiên nhìn thấy phía sau hơn một trăm kị mã tiến đến gần, Đỗ Duy cùng Hussein đều là người thị giác tốt, lập tức thấy rõ ở phía trước hai kị sĩ ngồi ngăn ngắn trên lưng ngựa, một thân mặc khải giáp do thần điện đặc chế, đúng vậy chính là thần thánh kị sĩ! Ở phía sau trên không trung còn có vài tên ma pháp sư mặc áo bào trắng thi triển phong hệ ma pháp cực độ bay theo. Nhìn pháp sư bay lượn trên bầu trời như vậy, tiếng gió rít lên khi phi hành qua, hiển nhiên là ma lực những gã này rất cao cường!

Hussein đặt tay lên chuôi đao, mắt lộ ra sát khí. Nếu đối phương đã phát hiện ra mình, vậy không thể khác được là động thủ liều mạng, tốt nhất giết hết không để lại người sống!

Ngựa của đoàn người vốn là giống cấp thấp, nếu tiếp tục đi tốc độ dám chắc không bằng được truy binh phía sau, lập tức Đỗ Duy cùng Hussein trao đổi một ánh mắt, dứt khoát dừng ngựa lại ở bên đường, cười lạnh âm thầm thủ thế chờ đợi. Bên mình có một thánh kị sĩ cùng một Medusa nữ vương áp trận, mà Đỗ Duy cùng Gageu cũng không phải là yếu, đối phương nếu nghĩ đến bắt người, sợ là đã va phải sắt rồi.

Chỉ có điều đoàn người lại giục ngựa chạy vội, một mạch chạy đến nơi Đỗ Duy đang đứng nhưng không ngừng lại, không phải là vì đuổi theo Đỗ Duy và Hussein mà đến. Pháp sư đang bay trên trời trường bào cũng không phải là dạng thức của ma pháp công hội, mà là bào tử của thần chức nhân viên tại thần điện. Hơn nữa mấy người này đều là râu tóc màu trắng, trong khi phi hành cảm ứng ma lực ba động mà xem xét thì đều là cường giả. Phía sau là một đội kị binh, nhưng là toàn bộ đều là thần thánh kị sĩ cấp thấp. Đoàn người đi qua chỗ Đỗ Duy đứng không hề giảm tốc độ hướng về phía trước.

Chỉ là hai gã thần thánh kị sĩ ở phía trước đoàn hiển nhiên là kị sĩ cao cấp, khi phi ngựa ngang qua vô tình liếc mắt nhìn Đỗ Duy một cái.

Nhìn theo đoàn người đang rời đi, Đỗ Duy mới thở phào nhẹ nhỏm. Hắn thật ra không sợ đánh nhau với những người này, nhưng mà Đỗ Duy lo lắng nhất là thân phận Hussein bại lộ, sợ rằng sẽ mang đến phiền toái cho gia tộc.

Xem ra thân phận Hussein chưa bại lộ, đó là điều tốt nhất. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://

"Người của thần thánh kị sĩ đoàn... Mấy người bay ở phía trên là nhân vật của thần điện trưởng lão đoàn, cơ bản xem ra không phải khó đối phó." Hussein chờ đoàn người đi qua thấp giọng nói.

Có điều nhóm thần điện cùng trăm gã thần thánh kị sĩ vừa rời đi, mọi người một lần nữa lên ngựa chuẩn bị lên đường, phía sau lại truyền đến một trận vó ngựa!

Nhưng mà lần này, tiếng vó ngựa nghe như tiếng sấm, dày đặc nhưng lại rất chỉnh tề, vừa nghe qua sợ rằng có ít nhất gần nghìn mã kị.

Đỗ Duy sắc mặt biến đổi, lập tức nhìn lại phía sau, trên đường một đội quân đội kị binh đang phi đến, cờ xí phấp phới, tiếng vó ngựa rung trời! Hơn nữa đoàn kị binh vô cùng chỉnh tề, cho dù đang đi với tốc độ cao cả đội vẫn như cũ chỉnh tề, kị binh mặc khải giáp vô cùng uy vũ. Một loại sát khí đặc thù của quân đội chính quy ập đến!

Một nghìn kị binh đang phi vội đến, xa xa tựu nghe thấy có người cao giọng hét lớn, chính là sử dụng pháp thuật tạo nên:

"Những người ở phía trước xin đi chậm lại! Đỗ Duy thiếu gia của Rowling gia tộc, hóa ra ngài ở nơi này!"

Đọc truyện chữ Full