DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Chương 61: Gia tộc Tư Mã

Song Tử Hải phân biệt được gọi là Tả Tinh Đảo cùng với Hữu Tinh Đảo. Nhạc Thành đi theo đoàn dong binh đi vào thị trấn thì tách ra, bởi vì muốn tới Song Tử Đảo thì phải thuê ma thú phi hành mới tới được.

Nhạc Thành rời khỏi đám dong binh rồi nhanh chóng tìm tới một cửa hàng vận chuyển, điêm chủ nói mấy ngày nay vì Tả Tinh Đảo một tháng sau tổ chức đại hội Luyện Dược sư cho nên mỗi ngày có rát nhiều người tới đó, tất cả các ma thú phi hành đều bay ra ngoài, cho nên phải chờ đến sáng ngày mai.

Nhạc Thành nhìn tình huống thì thấy lời nói của điếm chủ là thật, hắn liền giao một khối kim tệ làm tiền đặt cọc, ngày mai Nhạc Thành sẽ tới Tả Tinh Đảo.

Sau đó Nhạc Thành vất vả mới kiếm được một gian khách điếm để nghỉ chân, những khách điếm khác đều ngập tràn khác, quả nhiên Nhạc Thành đặt chân tới khách sạn này cũng phải trả một khối kim tệ cho một đêm, giá rất đắt, nhưng Nhạc Thành cũng không có biện pháp nào.

Dươi sự dẫn dắt của một tiểu đồng Nhạc Thành liền đi tới một gian phòng nho nhỏ, bên trong có một chiếc giường lớn. Nhạc Thành không để ý tới những thứ này, may mà những thứ ở đây đều tương đối sạch sẽ.

Sau khi vào phòng Nhạc Thành cũng không đi ra ngoài mà bắt đầu khoanh chân trên giường mà tu luyện, một năm thời gian sẽ đủ cho hắn tu luyện, dù sao tu vi thực lực hiện tại của hắn quá thấp, Nhạc Thành không có cảm giác an toàn.

Sáng sớm hôm sau, Nhạc Thành thở ra một hơi dài, đem toàn bộ thanh mang thu vào trong cơ thể rồi từ từ mở hai mắt ra, hai sợi tinh quang ngưng tụ trong mắt hồi lâu không tan.

Tu luyện khắc khổ ở trong thành, tu vi của Nhạc Thành đã từ từ tiến bộ, hiện tại tu vi của hắn đã tới Khai Quang Trung Kỳ đỉnh phong, tin rằng chỉ còn mấy tháng nữa là đạt tơi stu vi Khai Quang hậu kỳ.

Rời chân đặt tới khách điếm, Nhạc Thành đi tới gian cửa hàng thì thấy không ít người đã xếp hàng ở đó để đi tới Song Tử Đảo. Một lát sau cửa hàng đã có người sắp xếp, Nhạc Thành cũng đi về phía trước.

- Nhị giai phi hành ma thú Phi Ung.

Nhạc Thành nhìn thấy những con thú điểu đặt chỉnh tề phía trước, những thú điểu này so với diều hâu bình thường cũng không lớn hơn bao nhiêu, chỉ là toàn thân rất đặc biệt, bao trùm lông đen.

Nhị gia phi hành ma thú Phi Ưng tính tình tương đối ngoan ngoãn, cộng thêm với thể tích lớn, tốc độ cực cao cho nên rất nhiều người thích. Có thể thay nó để đi bộ thì cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, một số cao thủ Đấu Vương cũng chọn nó thay vì đi bộ. Bởi vì chính mình đi thì sẽ tiêu hao không ít đấu khí, trừ khi là Đấu Hoàng hoặc ma Pháp sư phong hệ thì bọn họ không cần cưỡi Phi Ưng.

- Nha.

Trong cửa hàng có người ra lệnh, lập tức năm con Phi Ưng liền ứng tiếng, triển kai hai cánh, năm con phi ưng bay lên trên bầu trời, ánh sáng trở nên ảm đạm.

Lập tức mỗi con phi ưng đều nhảy lên tới trên một gian hàng, hẳn là hắn đang khống chế phi ưng. nt cũng chọn một con phi ưng mà nhảy lên, nhanh chóng hướng về phía Song Tử Đảo mà bay tới.

Ngồi ở trên lưng phi ưng, trong lòng Nhạc Thành liền có một cảm giác sợ hãi, Phi ưng có thể ngồi được chín người trên đó, thể tích vô cùng lớn.

Nhạc Thành đánh giá bảy người khác ở trên phi ưng, theo thứ tự là hai người ngoài ngũ tuần, cảm giác khí tức trên người bọn họ thì Nhạc Thành nhận ra cả hai chính là Đấu Linh cao thủ, mà một nam tử trẻ tuổi chính là một ma pháp sư, hai người là đấu sư, còn hai người là luyện dược sư.

Nhạc Thành ngồi ở trên phi ưng nhìn nước biển mênh mông phía dưới, nghe nói Hải Vực này có không ít ma thú, trong hải vực đây chính là thiên đường của ma thú, nếu như bị ma thú trong nước đuổi giết thì là một việc rất phiền phức. Bạn đang đọc truyện tại - www.

Nhìn Song Tử Đảo ở cách đây không xa, Nhạc Thành cũng nhìn bầu trời phía trên. Phi Ưng phi hành phía trên đó có tổng cộng là mười con, mỗi con phi ưng đều bay về phía Tả Tinh Đảo.

Trải qua thời gian nửa ngày, mấy con phi ưng cũng từ từ trở nên quen thuộc với con người, Nhạc Thành theo bọn họ nói chuyện thì biết được, hai luyện dược sư tới Tả Tinh Đảo để thamg gia đại hội còn những người khác chính là xem náo nhiệt.

Tả Tinh Đảo mỗi năm đều tổ chức một lần đại hội luyện dược sư trẻ tuổi. Chỉ cần luyện dược sư dưới ba mươi tuổi là có thể tham gia, mỗi trận đấu sẽ chọn ra quán quân, á quân, và xếp thứ ba, ba người này sẽ được ban thưởng rất nồng hậu, cho nên rất nhiều luyện dược sư trẻ tuổi cạnh tranh rất khốc liệt.

Chỉ cần ở trong đại hội Luyện dược sư lấy được một thứ không tệ thì thân phận của họ sẽ tăng vọt, thế lực khắp nơi ở Song Tử Đảo đều sẽ mời hắn gia nhập, mà Quán Quân, Á Quân, xếp thứ ba, ba người này cũng sẽ thanh danh vô cùng lớn.

Tả Tinh Đảo có diện tích vô cùng lớn, vô cùng phức tạp, thế lực mạnh nhất trong đó chính là Tiên Cảnh Tông, Tiên Cảnh Tông có thể nói là thống trị cả Tả Tinh Đảo. Sau đó còn có tam môn lưỡng gia.

Tam môn lưỡng gia kỳ thật là ba đại môn phái cùng với hai đại gia tộc. Tam môn theo thứ tự chính là Thanh Hải Môn, Đan Môn, Huyết Sát môn, hai đại gia tộc chính là Tư Mã gia và Lương gia, mỗi lần đại hội Luyện Dược sư chính là cuộc cạnh tranh gay gắt của Tam môn lưỡng gia này.

Nằm ở phía nam của Tả Tinh đảo, gần đây Tư Mã gia tộc đau đầu vô cùng, nhìn thấy đại hội Luyện dược sư lần này sắp bắt đầu, Tư Mã gia tộc vẫn chưa tìm được người đại diện cho họ để tham gia. Không phải là Tư Mã gia tộc không có luyện dược sư mà luyện dược sư cao nhất của bọn họ cũng chỉ đạt tới tam phẩm, loại đẳng cấp này tuy không tệ nhưng muốn ở ba vị trí đầu tiên thì rất khó.

Đã năm sáu lần Tư Mã gia tộc không lấy được ba vi trí đứng đầu trên đại hội, nếu lần này Tư Mã gia tộc vẫn không có người tiến vào ba vị trí đầu tiên thì địa vị của bọn họ sẽ không được bảo vệ.

Lúc này ngồi trong đại sảnh là một trung niên hán tử, sắc mặt tiều tụy, hắn chính là tộc trưởng của gia tộc Tư Mã, Tư Mã Xương bình, ngũ tinh Đấu Vương, ở Tả Tinh Đảo cũng là một nhân vật nổi tiếng.

- Tộc trưởng, tiểu thư tựa hồ đối với sắp xếp của người rất không hài lòng cho nên đã ra ngoài, hiện tại vẫn chưa quay lại.

Lão giả bên cạnh nói với Tư Mã Xương Bình.

- Đại trưởng lão, ta cũng vì không có cách nào, ta biết như vậy là ủy khuất cho Yên Nhiên nhưng nếu như không làm như vậy thì Tư Mã gia tộc sẽ bị hủy trong tay ta, ta có chết cũng không còn mặt mũi đi gặp tổ tiên Tư Mã gia.

Tư Mã Xương Bình bất đắc dĩ nói.

- Tộc trưởng, tiểu thư cũng hiểu cho nên không phản đối, chỉ là trong lòng không cảm thấy thoải mái mà thôi, cho tiểu thư đi giải sầu cũng tốt.

Đại trưởng lão nói.

- Người của Lương gia khi nào sẽ đến?

Tư Mã Xương Bình hỏi, chuyện này quan hệ với cả Tư Mã gia tộc, hắn không thể không làm như vậy.

- Bọn họ bảo ngày mai sẽ trả lời thuyết phục của trưởng lão, nhưng lão phu sợ lần này Lương gia sẽ nhân cơ hội mà chiếm đoạt Tư Mã gia chúng ta.

Đại trưởng lão bận tâm nói.

- Chuyện đã đến mức này thì cũng không còn cách nào khác nữa, nếu như lần này Tư Mã gia tộc mà không có Luyện Dược sư tiến vào ba vị trí đầu tiên thì không cần Lương gia chiếm đoạt chúng ta cũng không có đất mà sống. Chỉ cần có ta ở đây, Lương gia muốn chiếm đoạt Tư Mã gia tộc thì cũng không phải là chuyện dễ dàng

Trải qua một ngày phi hành, Nhạc Thành cuối cùng cũng tới Tả Tinh Đảo. Ngồi trên phi ưng nhìn về phía Tả Tinh Đảo, Nhạc Thành trong lòng không kìm được mà sinh ra một cảm giác thần kỳ.

Nhạc Thành nhảy xuống phi ưng, cùng với mọi người đi tới Tả Tinh Đảo. Tả Tinh Đảo cấm mọi phi hành ở trên không, nếu không chấp hành thì sẽ bị đánh chết, trải qua mấy tháng bôn ba, Nhạc Thành cuối cùng cũng tới được đây.

Bởi vì hiện tại đã là hoàng hôn cho nên Nhạc Thành không thể không tìm một chỗ đặt chân. May mà trên người của hắn có chút kim tệ nếu không thì cũng không có cách nào. Nhạc Thành tựa hồ như gặp một số chuyện phiền phức, sắc trời ngày càng tối, Nhạc Thành không tìm thấy được một khách điếm nào để nghỉ chân.

- Chẳng lẽ Tả Tinh Đảo lớn như vậy mà ta tìm không ra được một chỗ đặt chân.

Nhạc Thành bất đắc dĩ mà lẩm bẩm nói, Thất Tinh Đảo so với trong tưởng tượng của Nhạc Thành thì náo nhiệt hơn rất nhiều, nói chung trên này cũng có tới trăm vạn người.

Sắc trời càng ngày càng tối, các cửa hàng xung quanh lần lượt đóng lại, Nhạc Thành nhìn thấy những con phố phồn hoa dần cũng trở nên quạnh quẽ, Nhạc Thành tìm nửa giờ vẫn không tìm được khách điếm để dừng chân.

Nhạc Thành cũng không muốn ở trên đường, buổi tối sẽ có những đội tuần tra, nếu như để bọn họ nghi ngờ thì chắc chắn sẽ gặp phiền phức, cho nên Nhạc Thành không thể không tìm một chỗ để nghỉ chân.

Đọc truyện chữ Full