DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tu Chân Liêu Thiên Quần
Chương 124: Manh Mối Có Giá Trị

Đại sư huynh Nguyệt Đao Tông cười thê thảm, hắn lắc đầu không trả lời.

- Nếu ngươi tới giết ta, thì hẳn đã biết thân phận của ta. - Tô thị A Thập Lục thản nhiên nói, - Dù ngươi không khai, ta chỉ cần đưa ngươi về Tô thị bản tộc...là sẽ có cách khiến ngươi phải nôn mọi thông tin. Dù có chết, thì ta cũng có cách để rút hồn phách của ngươi, tra hỏi được cái đáp án ta muốn biết!

Lời này của nàng không phải đe dọa, là một gia tộc tu chân từ cổ xưa, Tô thị có rất nhiều thủ đoạn mà hiếm ai lường được.

Đại sư huynh Nguyệt Đao Tông bắt đầu bất an, hắn biết rõ sự mạnh mẽ và thủ đoạn của Tô thị.

Nhưng hắn vẫn còn do dự, hiện tại, tay chân hắn đã bị chặt đứt, nếu để lộ tin về Nguyệt Đao Tông...dù Tô thị A Thập Lục có tha cho hắn một mạng, thì Nguyệt Đao Tông cũng không bỏ qua cho hắn.

Thế nào thì cũng chỉ có đường chết!

Tô thị A Thập Lục như có thuật đọc tâm, cô tiếp tục lên tiếng:

- Nói hết những điều ngươi biết ra...Ta sẽ có ngươi được chết thoải mái.

Chết cũng chia thành “thoải mái” và “đau đớn”.

Điều quan trọng không phải kết quả, mà là quá trình.

Tống Thư Hàng cất cây phi kiếm màu đen, nói với A Thập Lục:

- Kẻ này hẳn là định vu oan giá họa đây? Ông chú của Tiên Nông Tông vừa tiếp xúc với ngươi, hắn liền lò dò theo sau để giết người. Nếu hắn đắc thủ, rồi thoáng che giấu một chút, thì sau này, mọi ngời sẽ cho rằng người bên Tiên Nông Tông giết ngươi.

- Nếu chuyện này giấu được, A Thất tiền bối chắc chắn sẽ đi trả thù Tiên Nông Tông. Khi ấy, trai cò đánh nhau, như ông đắc lợi. Ta nghĩ, hắn, hoặc là cái thế lực đứng sau lưng hắn, một là kẻ thù truyền kiếp của Tiên Nông Tông, hai là muốn có được thứ gì đó từ Tiên Nông Tông?

Sao Tống Thư Hàng lại biết để mà nói nhiều thế, thì chẳng phải trong TV hay diễn thế à? Chiêu trò này chỉ cần gắn vào với nội dung mấy bộ phim trên TV là có thể dễ dàng đoán được.

Sắc mặt của đại sư huynh Nguyệt Đao Tông trở nên xám xịt.

- Xem ra ngươi đoán đúng rồi. - Bàn tay của Tô thị A Thập Lục trượt ra một cây đao, đao chỉ lớn hơn tay cô một chút, trải qua quá trình nghỉ ngơi ban nãy, chân khí của cô đã hồi phục chút đỉnh.

Cô tiến lại gần đại sư huynh Nguyệt Đao Tông:

- Ta hỏi lại lần cuối, tên của ngươi là gì, có lai lịch thế nào, vì sao lại tới ám sát ta?

Ngay khi Tô thị A Thập Lục vừa lại gần đại sư huynh Nguyệt Đao Tông, hắn bỗng nhiên cười ha hả:

- Ha ha ha ha!

Sau đó, miệng hắn phun ra một lá bùa.

Lá bùa bay giữa không trung, rồi loáng một cái, biến thành một cây huyết sắc trường đao!

Mùi máu tanh hôi tỏa ra, thanh tà đao bổ thẳng xuống đầu Tô thị A Thập Lục.

Đây là bảo phù mà tông môn đưa cho hắn, dùng để ám sát A Thập Lục, hắn nhịn từ nãy đến giờ, chỉ chờ đến lúc A Thập Lục tiến vào phạm vi tấn công của bảo phù!

A Thập Lục đã cảnh giác từ trước, thanh đao nhỏ trong tay nhẹ nhàng giương lên, cản thanh huyết sắc trường đao. Ánh đao bùng lên, dễ dàng đánh nát thanh huyết đao hóa từ lá bùa.

A Thập Lục nói:

- Ta biết trước là người còn có thủ đoạn chưa để lộ mà.

Thanh huyết đao đã nát, đại sư huynh Nguyệt Đao Tông nằm trên đất như cảm nhận được, hắn tru lên thảm thiết:

- A a a a!

A Thập Lục nhíu mày, cô cảm thấy có gì đó bất thường. Cô di chuyển, cắm phập thanh đoản đao trong tay vào đầu của đối phương!

Nhưng thanh đao chưa kịp hạ xuống thì chuyện bất thường đã xảy đến.

- A a a a! - Tiếng thét của đại sư huynh Nguyệt Đao Tông càng thảm thiết. Cùng lúc ấy, phù chú của thanh huyết sắc trường đao vỡ nát kéo một sợi dây máu nối liền tới thân thể của vị đại sư huynh.

Tinh khí trong người đại sư huynh truyền ra theo sợi dây máu, cuồn cuộn chảy về thanh huyết sắc trường đao.

Thanh đao vỡ nát dựa vào nguồn sức mạnh này để hồi phục lành lặn, thân đao run lên, chém về phía A Thập Lục!

Thế cục chuyển biến quá nhanh, A Thập Lục chỉ đành rút đao về để cản đòn tấn công!

Keng!

Thanh huyết đao này còn nhanh và ác liệt hơn thanh trước.

A Thập Lục tuy đỡ được, nhưng đã bị đánh lùi mấy bước.

- Bí pháp huyết thần đao của Huyết Đao Tà Tông? - Cô nhận ra lai lịch của phù chú của thanh huyết sắc trường đao này.

Tr-uyện đượ-c biên tập tại iread.vn--Huyết Đao Tà Tông, ấy là một tông môn tà đọa từng bị tiêu diệt từ lâu lắm rồi.

Đệ tử nội môn dùng máu làm sức mạnh, dùng máu cùng hồn phách hóa thành cây tà đao bản mạng. Để có thể hiến tế được một thanh tà đao bản mạng, cần tế sống sinh mạng của mấy trăm người.

Để có thể thăng cấp, đệ tử của Huyết Đao Tà Tông cần liên tục sát sinh để có thể tăng cường phẩm chất của thanh tà đao bản mạng.

Cuối cùng, môn phái tà đạo này khiến người người giận dữ, tông môn bị hủy, truyền thừa bị mất, mọi bí pháp tà ác đều bị xóa sổ.

Không ngờ, vẫn còn dư nghiệt của Huyết Đao Tà Tông sống đến giờ!

Lá bùa của đại sư huynh bao gồm một phần bí pháp của huyết thần đao, chỉ cần có nguồn máu dồi dào, cùng với tinh khí thì huyết thần đao sẽ không bị phá hủy.

- A a a a a...Chết đi....Mau chết đi! - đại sư huynh Nguyệt Đao Tông kêu la điên cuồng, cơ thể hắn gầy sọp đi, chỉ còn da bọc xương.

Khi huyết thần đao và A Thập Lục đụng độ, thanh đao này sẽ không ngừng hút máu và sức mạnh linh hồn của hắn, để chữa trị những vết thương trên thân đao.

Mỗi lần hút, nó đem đến nỗi đau và niềm tuyệt vọng vô hạn. Nhưng khi huyết đao hút được nguồn sinh lực đầy đủ, nó sẽ càng lúc càng mạnh.

Nếu cứ thế, người đang trọng thương như A Thập Lục e rằng không thể địch nổi!

- Giết ngươi...giết ngươi... - đại sư huynh Nguyệt Đao Tông hô lên đầy điên cuồng.

Đây là lấy mạng đổi mạng đúng nghĩa đen.

Chẳng qua là xem máu và hồn phách của hắn bị hút cạn trước, hay Tô thị A Thập Lục bị thanh huyết thần đao này giết trước!

- Keng! Keng! Keng! Keng! - Tô thị A Thập Lục đỡ liên tục bảy nhát chém, cô không ngừng rụt về sau.

Trận chiến dữ dội khiến cô không dằn được nội thương trong cơ thể, sắc mặt A Thập Lục đã trở nên trắng bệch.

Rốt cục, khi đỡ đến nhát chém thứ tám của huyết thần đao, thanh đao nhỏ trong tay cô văng ra!

- Ta thắng! Tô thị A Thập Lục! - đại sư huynh Nguyệt Đao Tông cười điên dại, hắn chủ động dâng hiến máu của mình cho huyết thần đao, thanh đao nhận được nguồn sinh lực liền trở nên lớn gấp đôi!

Chỉ cần chém chết A Thập Lục, hắn sẽ có hi vọng sống. Bị chặt mất tứ chi cũng không sao, bị rút mòn máu huyết cũng không sao, ntaast cả đều có thể hồi phục khi nhận được phần thưởng của tông môn!

Chỉ cần giết chết Tô thị A Thập Lục!

Vẻ mặt của đại sư huynh Nguyệt Đao Tông vô cùng dữ tợn, thoáng chút hưng phấn vằ đắc ý.

Sắc mặt Tô thị A Thập Lục trắng bệch, cô đang phải đối đầu trực diện với thanh huyết thần đao.

Vụt!

Đúng lúc này, một thanh phi kiếm màu đen quét ra một đường hình cung, đầu của đại sư huynh Nguyệt Đao Tông...lìa khỏi cổ.

Hắn bị phù chú của huyết thần đao hút đi phần lớn máu huyết và hồn lực, sau khi đầu lìa khỏi cổ, chẳng ấy chốc liền mất mạng.

Chuyện xảy ra quá đột nhiên, vậy nên, khi hoàn toàn tử vọng, nụ cười nhe răng và vẻ mặt đắc thắng trên gương mặt của đại sư huynh Nguyệt Đao Tông còn chưa biến mất...

Kẻ ra tay chính là Tống Thư Hàng. Chẳng biết hắn lặng lẽ chuồn ra phía sau của đại sư huynh Nguyệt Đao Tông từ lúc nào, nhát kiếm vung xuống, đầu rời khỏi thân.

Thủ đoạn để giữ mạng sống và liều mạng của tu sĩ nhiều vô cùng, lời này của Giang Tử Yên, Tống Thư Hàng vẫn luôn ghi nhớ.

Dù đã chặt đứt hai tay ha chân của đối phương, hắn vẫn không hề thả lỏng cảnh giác.

Không còn chủ nhân, thanh huyết đao biến từ phù chú mà thanh vỡ nát, lá bùa kia cũng thành tro tàn.

- Cám ơn. - Mặt mũi A Thập Lục cắt không còn hột máu, cô nhẹ giọng nói...Lại nợ hắn một lần nữa.

- Đừng khách sáo. - Tống Thư Hàng quen miệng đáp lại. Vừa nói, hắn vừa hít sâu một hơi để bình tĩnh lại, chỉnh đốn lại tinh thần.

A Thập Lục nhặt cây đoản đao của mình lên, rồi kiểm tra thi thể của tên thích khách.

- Trên người hắn không có thứ gì giúp xác minh thân phận, hồn phách cũng tan mất. Xem chừng, để điều tra được lai lịch của kẻ này không phải chuyện đơn giản. - A Thập Lục buồn bực nói.

- Muốn biết thân phận của hắn thì không phải không có cách. - Tống Thư Hàng biết rõ, thanh hắc thiết phi kiếm này còn giữ một manh mối rất có giá trị...

Nhưng trước khi tính đến chuyện đó, thì hiện giờ, họ còn có một rắc rối nhỏ.

Đọc truyện chữ Full