DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Chương 146: Hắc y nhân khủng bố

- Nạp Duy Tư, tới giúp ta

Biết rõ không phải là đối thủ của Nhạc Thành, Lương Hùng quay đầu lại cầu cứu Nạp Duy Tư.

Lâm Lương Hùng nhìn vào Nạp Duy Tư bị Đông Phương Lương Nhan cuốn lấy làm bị thương không nhẹ, sắc mặt trở nên một mảng trắng bệch, bây giờ Nạp Duy Tư cũng không hi vọng người khác giúp hắn.

- Ta và ngươi liều mạng.

Lương Hùng nổi giận mà quát, đấu khí toàn thân chấn động, chung quanh bao phủ một mảng ánh sáng, ngay lập tức Lương Hùng xuất ra một màn kiếm quang bổ về phía Nhạc Thành.

- Thực lực không tệ, chỉ là so với ta thì kém một chút mà thôi. Bạn đang đọc truyện được copy tại

Nhạc Thành cười cười, lập tức Âm Dương kiếm trong tay của hắn vận khởi một mảnh kiếm mang.

- Thịch.

Một lực lượng khổng lồ vang lên, lập tức thân hình của Lương Hùng bị đánh bay mấy chục thước, toàn thân đã ngập tràn vết máu.

- Ngươi không nên chọc tới ta.

Nhạc Thành đi tới Lương Hùng, Lương gia hai huynh đệ nhất định phải giết, nếu không sau này sẽ có không ít phiền toái, cho dù Lương Hùng không thể đối phó với mình thì sau này bọn hắn quay về Tả Tinh Đảo sớm muộn cũng gây tai họa với Tư Mã gia.

- Nhạc Thành… đừng…

Nhìn thấy Nhạc Thành đi tới, Lương Hùng hiện ra một vẻ sợ hãi, đồng tử cũng gấp rút co lại.

- Là ngươi, hôm nay ngươi muốn ta chết thì chúng ta cùng chết.

Bỗng dưng Lương Hùng cười thảm, giọng cười này khiến cho người khác phải sởn cả tóc gáy lên.

- Xoẹt.

Trong tiếng cười thảm của Lương Hùng, một ngọc giản màu đen được hắn bóp nát, sau đó kinh khủng thảm thiết kêu lên:

- Hộ pháp cứu ta, hộ pháp cứu ta.

- Xoẹt.

Một thanh âm vô cùng quỷ dị cùng lúc với Lương Hùng bóp nát ngọc giản hiện ra trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, một luồng khí màu đen xuất hiện bên cạnh Lương Hùng, sau đó một người mặc hắc y từ trong luồng khí màu đen bước ra.

- Thật là vô dụng, lãng phí thời gian của ta.

Hắc y nhân bước ra, lạnh lùng nhìn Lương Hùng, toàn thân toát ra một hắc mang quỷ dị.

- Hộ pháp không nên, không nên, tha mạng…

Nhìn thấy hắc mang của Hắc y nhân, Lương Hùng kinh khủng lùi về phía sau một bước, vô cùng kiêng kỵ.

- Giữ ngươi lại cũng vô dụng, không bằng để ta bồi bổ thân thể.

Hắc y nhân lạnh lùng âm hiểm, bàn tay dài vươn ra, vỗ vào đầu của Lương Hùng.

- Ti ti.

Một màn sương mù màu đen từ trong thân thể của Lương Hùng ngập ra, bị hắc y nhân hít vào trong lỗ mũi.

- A.

Lương Hùng không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết, toàn thân bị một mảng khủng bố màu đen bao quanh, cả người tựa như biến thành một thây khô.

Cảnh tượng này quá kinh khủng khiến cho những người của Tuyết Lâm bang và Kiêu Hùng bang chưa chạy di cũng lùi về phía bên cạnh người Phá Quân Bang, trong lòng bọn họ vô cùng rung động.

Mà ngay cả Đông Phương Lạc Nhan cũng dừng đánh Nạp Duy Tư, nhìn cảnh tượng quỷ dị phía trước phát sinh.

Nhạc Thành đánh giá hắc y nhân phía trước, hắn toàn thân mặc hắc y, trên đầu có một mũ đen, Nhạc Thành cảm nhận được âm khí khó chịu từ đó.

- Có nhiều gia hỏa như vậy, đủ để ta bồi bổ thân thể.

Hắc y nhân nhìn mọi người rồi lập tức nó:

- Không ngờ đấu khí học viện này lại có một tiểu gia hỏa của Thần hoàng tộc, lần này ta gặp được ngươi đừng hòng bỏ chạy.

- Ngươi là ai, tại sao phải tìm ta?

Vừa nghe tới Thần hoàng tộc, Đông Phương Lạc Nhan sợ hãi nhìn hắc y nhân, nàng cũng không phải sợ hắn mà là nhìn thấy hắc y nhân nuốt chửng Lương hùng thì cũng hơi kinh hoàng mà thôi.

- Hóa ra người này đang tìm thần hoàng tộc Đông Phương Lạc Nhan.

Nhạc Thành lầm bầm nói.

- Ngươi là ai?

Nhạc Thành cất tiếng hỏi hắc y nhân, hắn cảm thấy thực lực của hắc y nhân rất cao.

- Ha ha.

Hắc y nhân cười âm lệ nói:

- Ta là người thế nào, mấy tên tiểu quỷ các ngươi còn chưa xứng để biết.

Nói xong, thân hình của Hắc y nhân biến mất ngay tại chỗ, hướng về phía Nhạc Thành mà chụp tới, dường như một lần nữa muốn thi triển thuật thôn phệ.

- Lớn mật.

Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng đồng thời hét lên một tiếng, hung hăng công kích về phía hắc y nhân, Nhạc Thành cũng mượn cơ hội này mà lùi về phía sau mấy thước.

- Thịch.

Hai tiếng nổ mạnh vang lên, Hắc y nhân nhìn thấy Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng công kích thì không thể không duỗi ra thêm một tay mà nghênh đón.

Ba luồng lực lượng chạm vào nhau ở trên không trung, một mảng thanh mang chói mắt tán ra.

Hai tiếng phá hủy khổng lồ vang lên, thân hình Hắc y nhân lùi về phía sau mấy thước, mà Khiếu Thiên Hổ Tử Điện Mãng cũng lùi về phía sau mà ở cạnh Nhạc Thành.

- Chủ nhân, hắn rất lợi hại, người trước hết mang nữ chủ nhân đi trước đi.

Tử Điện Mãng nói với Nhạc Thành.

- Thực lực thật cường hãn.

Nhạc Thành cũng chấn kinh, thực lực của Tử Điện Mãng và Khiếu Thiên Hổ Nhạc Thành biết rõ ràng nhất, nửa năm nay mình cho bọn chúng không ít dược, bây giờ đối phó với thập tinh đấu hoàng cũng không là vấn đề. Hắc y nhân kia nhất định đã là cường giả đấu tông siêu cấp.,

- Hai con lục giai ma thú.

Nhìn Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng thần sắc của hắc y nhân cũng biến đổi rồi lập tức nói:

- Xem ra đấu khí học viện có không ít đề phòng, chỉ là bọn họ không biết rằng Ma thần điện có phái Đấu tông tới.

- Các ngươi đừng tính đến chuyện chạy, bởi vì có chạy cũng không thoát được đâu.

Hắc y nhân nở ra một nụ cười âm lệ làm cho người ta sởn cả gai ốc.

- Chủ nhân, làm sao bây giờ?

Khiếu Thiên Hổ hỏi Nhạc Thành, thực lực của hắc y nhân cũng trên cả nó và Tử Điện Mãng.

- Không sao, liều mạng thôi.

Nhạc Thành cất tiếng nói, nếu như chạy thì sớm muộn cũng bị hắc y nhân đuổi giết, không bằng tụ tập lại, ít nhất hiện tại Nhạc Thành cũng còn có một át chủ bài.

- Ai nói chúng ta muốn chạy, ngươi rốt cuộc là ai?

- Ta nói rồi, các ngươi không xứng biết rõ, chịu chết đi.

Hắc y nhân cười lạnh một tiếng rồi tiến tới gần, một chưởng mang màu đen tấn công về phía Nhạc Thành.

- Vô Thượng Khốn Tiên Tháp.

Thủ ấn trong tay của Nhạc Thành biến đổi, thanh mang từ mi tâm bắn ra, sau đó một tòa tháp lớn ngăn ở trước Hắc y nhân.

Nhạc Thành nhìn thấy công pháp của hắc y nhân có vô số ma đạo, mà vô thượng chân hỏa chính là khắc tinh của ma đạo.

- A.

Nhìn thấy tòa tháp này, hắc y nhân cũng hơi kinh hãi, hắc mang của hắn liền tập kích xuống.

- Xuy xuy.

Một hồi thanh âm vang lên, bên trong Vô Thượng Khốn tiên tháp có một ngọn lửa nóng bỏng thoát ra, đột nhiên tập kích về phía Hắc y nhân.

- Dị hỏa.

Nhìn thấy ngọn lửa ở bên trong Vô Thượng Khốn tiên pháp, Hắc y nhân vô cùng kinh ngạc, hắn ngoại trừ dị hỏa thì thứ gì không sợ, tuy nhiên dị hỏa hắc mang của hắn cũng hơi e ngại mà thôi, cũng chưa tới tình trạng này.

- Hóa ra Vô Thượng Chân hỏa thực sự có thể khắc chế hắc mang quỷ dị này.

Nhìn thấy vô thượng khốn tiên pháp của mình có hiệu quả, trong lòng Nhạc Thành liền vui vẻ.

- Có dị hỏa cũng vô dụng, thực lực của ngươi quá thấp.

Hắc y nhân một lần nữa tới gần, một bàn tay đen kịt khủng bố duỗi ra, đột nhiên hai tay biến thành hai con rắn đen bao bọc Vô Thượng Khốn tiên pháp của Nhạc Thành.

Vô số luồng đen do hắc mang tạo thành, quỷ dị khủng bố nhanh chóng bao trùm vô thượng khốn tiên tháp.

- Đáng chết.

Nhạc Thành thầm mắng một tiếng sau đó toàn bộ lửa nóng toát ra.

- Ti ti.

Một mảng tiếng vang lên, những sợi dây đen cuốn quanh Vô thượng Khốn tiên tháp đã bị cháy.

- A

Bộ râu màu đen của hắn bị Vô Thượng Chân hỏa đốt cháy, sau đó là tiếng kêu đau quỷ dị, giống như ở dưới mười tám tầng địa ngục vậy, vô cùng khủng bố.

Vô Thượng Chân Hỏa mặc dù khôg ngừng ở trog Vô Thượng Khốn Tiên tháp đốt cháy bộ râu màu đen tuy nhiên dường như bộ râu đó là vô cùng vô tận, đốt cháy mãi cũng không hết.

- Đáng chết.

Hắc y nhân thầm mắng một tiếng, đối với việc bộ râu màu đen bị cháy này hắn vô cùng đau lòng.

- Nhận lấy cái chết đi!

Hai tay của hắc y nhân vươn ra, hướng về phía Nhạc Thành mà công kích, thân ảnh không thể tưởng tượng nổi mà biến mất ngay tại chỗ.

- Nguy rồi.

Nhạc Thành liền biến sắc, hắn nhanh chóng bố trí một vòng chân khí, thủ ấn trong tay biến hóa, ánh sáng ngưng tụ, Phần Tiên Liệp Diễm cầu đã vung ra.

- Thình thịch.

Theo mấy tiếng nổ mạnh, thân hình của Nhạc Thành bị đánh bay mấy chục thước xuống mặt đất, quần áo toàn thân bị nghiền nát.

- Phụt.

Nhạc Thành há miệng phun ra một ngụm máu, sau đó lập tức đứng lên.

- Nhạc Thành.

- Biểu ca.

- Chủ nhân.

Chúng nữ, Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng nhìn thấy Nhạc Thành phun ra máu tươi thì lập tức vọt tới gần hắn.

- Ta không sao, còn chưa chết đâu.

Hắc y nhân cũng chấn động thân hình, nhìn thấy Nhạc Thành vẫn có thể đứng lên, hắn liền cảm thấy kỳ quái, mình đã dùng tới tám thành lực lượng, ngay cả bát tinh Đấu hoàng cũng có thể giết chết, mà tên tiểu tử này có thể chống đỡ được.

- Hoàng long chi thể, đúng là hoàng long chi thể, đấu đế huyết mạch.

Hắc y nhân nhìn thấy Nhạc Thành như vậy thì lập tức hưng phấn không thôi:

- Khôn ngờ ngươi còn có hoàng long thân thể, ngươi nhất định là người của Nhạc gia, không ngờ người của Nhạc gia vẫn chưa chết hết, lại xuất hiện Hoàng long thân thể, thật là tốt quá, lần này ta đã thu lợi lớn, Thần hoàng tộc, đấu đế huyết mạch của Nhạc gia, thật là tốt quá.

- Đáng chết, ngươi dám làm chủ nhân bị thương.

Nhìn thấy vết máu trên người của Nhạc Thành, Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng cũng tức giận, trừng mắt nhìn hắc y nhân.

- Hú.

- Ngao.

Hai tiếng gầm gừ lớn trên không trung, trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, một con rắn màu tím và một con đại hổ lớn xuất hiện.

- Bọn họ quả là ma thú, là ma thú cấp sáu, khó trách không sợ chúng ta.

Đông Phương Lạc Nhan nhìn Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng trên không trung mà nói.

- Đây hẳn là con mèo nhỏ và con rắn nhỏ, không phải chúng là ma sủng sao, sao bây giờ lại là ma thú cấp sáu?

Chúng nữ nhìn thấy Tử Điện Mãng và Khiếu Thiên Hổ thì nhận ra chúng là hai con ma sủng đi theo bên cạnh Nhạc Thành, bọn họ cũng trợn mắt há hốc mồm.

- Đúng chết, vậy mà ta còn ôm chúng, còn phải tắm rửa cho chúng.

Sắc mặt Âu Dương Phiên Tình biến đổi lớn.

- Bọn chúng quả nhiên là hai con lục giai ma thú.

Tư Mã Yên Nhiên càng hoảng sợ, xem ra lần trước trợ giúp nàng chính là hai con lục giai ma thú, vậy mà nàng còn tưởng có cao nhân nào.

- Ti ti.

Tử Điện Mãng há ra cái miệng đỏ lòm, một luồng điện mang nhanh chóng phun về phía hắc y nhân, lập tức Khiếu Thiên Hổ cũng gào thét mà đánh về phía hắn.

Hia con lục giai ma thú xuất hiện, tất cả mọi người đều hít một hơi lạnh, đặc biệt là người của Kiêu Hùng bang và Tuyết Lam bang, bọn họ không dám động thủ với người của Phá Quân bang nữa, mà ngay cả Nạp Duy Tư cũng lộ vẻ hối hận.

- Hai con lục giai ma thú mà dám ngạo mạn trước bổn nhân.

Hắc y nhân hừ lạnh một tiếng, toàn thân bao bọc một mảng hắc quang, đột ngột hóa thành một quả bóng lập tức vọt tới giữa không trung. Tử Điện Mãng bổ vào quả bóng màu đen, cản trở nó một chút.

- Ầm ầm.

Hai tiếng nổ lớn vang vọng giữa không trung, chỉ thấy hai con ma thú đen kịt là Tử Điện Mãng và Khiếu Thiên Hổ xuất hiện.

Thân hình của Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng đánh về phía quả bóng màu đen, quả bóng cũng bị đánh bay mấy chục thước.

Khiến Thiên Hổ từ không trung ngã xuống, cả thân thể rớt xuống tạo thành một hố sâu, một cơn địa chấn lớn phát ra, giống như là động đất vậy.

- Chết tiệt.

Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng đứng dậy, một lần nữa triển khai công kích.

- Các ngươi lui xuống trước đi.

Từ không trung truyền tới một thanh âm trong trẻo, sau đó một cô gái xuất hiện giữa không trung.

Chỉ thấy lục y nữ tử này phảng phất giống như là bóng nguyệt, bồng bềnh như tuyệt, giống như ánh mặt trời.

Bóng hình xinh đẹp trôi nổi giữa không trung, lộ ra một thân hình có lồi có lõm, quả là một vưu vật trời xinh.

- A.

Khiếu Thiên Hổ đối với cô gái này dĩ nhiên không lạ gì, ở thâm hải, nó đã bị cô gái này bắt.

- Ngươi rốt cuộc cũng đã tới, ngươi không đến thì ta sắp chết rồi.

Nhạc Thành cất tiếng nói với Yêu Huyên ở trên không trung, thân hình của nàng thật là vũ mị.

- Ta cố ý đó, ngươi không chết là được, ai bảo ngươi trước kia uy hiếp ta.

Yêu Huyên ngoảnh mặt nhìn Nhạc Thành, đôi mắt trừng lên.

- Ngươi là ai? Không ngươi là thất giai ma thú.

Cảm nhận được khí tức cảu Yêu Huyên, hắc y nhân rõ ràng trở nên khó coi.

- Thất giai ma thú thì là cái gì?

Yêu Huyên cất tiếng nói, sau đó bàn tay trắng vươn nhẹ ra, toàn thân nồng đậm một ánh sáng màu xanh, công kích về phía Hắc y nhân.

- Xoẹt.

Hắc y nhân ngưng tụ một hắc mang, nghênh hướng đòn công kích của Yêu Huyên.

- a, a....

Ánh sáng màu xanh do Yêu Huyên ngưng tụ nhanh chóng đánh tan hắc mang của hắc y nhân, tiếp tục công kích về phía hắn.

- Xoẹt.

Thân hình của hắc y nhân lại ngập tràn một hắc mang nữa, đồng thời nhanh chóng nghiêng người né tránh, Yêu Huyên công kích, hắn không dám ngạnh kháng.

Tuy nhiên tốc độ của Yêu Huyên tựa hồ như còn nhanh hơn cả hắc y nhân, bóng hình xinh đẹp của nàng như tia chớp lên xuống, một mảng sáng xanh công kích.

- A, a...

Thân hình của hắc y nhân ngã xuống mặt đất, tạo thành một cái hố sâu, một luồng máu tươi chảy ra.

- Chết tiệt, ta sẽ lại đến, các ngươi cứ chờ đó.

Theo thanh âm quỷ dị, một hình cầu màu đen biến mất, không còn dấu vết nào nữa, giống như là hắc y nhân chưa từng xuất hiện vậy.

Đọc truyện chữ Full