DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Chương 70

Đôi môi đỏ phớt, sống mũi nhỏ cao, lông mi dài mà cong vuốt như cánh quạt mở ra, vầng trán mượt mà láng mịn, đường chân tóc gọn gàng chỉnh tề.

Ngũ quan nhìn rất đẹp khi tách nhau ra, cùng một chỗ, lại càng đẹp hơn.

Tư Mộ Hàn ngắm mãi, đột nhiên khẽ cười ra tiếng.

người phụ nữ này, giả ngốc thì thôi lại còn giả xấu, xem ra trước đây sống thật thảm.

***

Lúc Nguyễn Tri Hạ tỉnh lại, không chỉ đau nhức cả người, cổ họng khô đến bốc khói luôn.

Cô xoay xoay đầu, mê mang nhìn trái rồi nhìn phải, phát hiện đây không phải là phòng mình.

Cô lật người ngồi dậy, đầu óc như bị chập Tưh, nhất thời không nhớ ra sự việc đã xảy ra tối qua.

Lúc này, cửa phòng bị người bên ngoài đẩy vào.

Tư Mộ Hàn bưng một ly nước đi vào, bước đến bên giường đưa nước trong tay mình cho cô: “uống nước.

Nguyễn Tri Hạ vươn tay nhận lấy liền uống sạch sành sanh.

Khoảng khắc này cô mới giật mình phát hiện người đàn ông trước mặt đang mặc đồ ngủ, cô cúi đầu nhìn xuống người mình, phát hiện trên người cô cũng đang mặc đồ ngủ.

Quá nhiều tin tức tràn vào đầu cô, nhất thời cô nói chuyện không rõ ràng: “Tư Gia Thành! Anh…tôi….

tối qua…chúng ta…”

Tư Mộ Hàn ngồi xuống cạnh giường, một tay chống lên bên cạnh cô, đôi mắt sâu thẳm nhìn cô, giọng nói trầm trầm: “Tối qua, tôi đến câu lạc bộ Đỏ cứu em, sau đó trở về, em lại muốn ngủ trong phòng tôi, sau đó còn chiếm tiện nghi của tôi, chuyện được làm hay không được làm, em đều làm hết với tôi rồi.

“?”

Nguyễn Tri Hạ mê mang mặt mày, cô nhớ khi mình nhảy lầu, liền túm lấy lan can tầng nào đó rồi bò lên trốn sau rèm cửa sổ, sau đó không nhớ gì nữa.

Nhưng cô lại nhớ rõ, ngoại trừ khi nhảy lầu bản năng muốn sống sót trong cô trỗi dậy để cô túm chặt lan can ra, thì cô không còn chút sức lực nào trong khoảng thời gian sau đó.

Đã không có sức thì sao cô có thể làm chuyện gì với “Tư Gia Thành” được cơ chú?

“Anh đừng lừa tôi! Tuy tôi không nhớ việc tối qua, nhưng tôi có thể chắc chắn tôi không có sức lực làm gì anh cả!”

“Đã không nhớ rõ, em còn dám nói chắc chắn không làm gì tôi? Bọn chúng chuốc thuốc em, đó chính là thuốc kích dục, dược hiệu vô cùng tốt.

” Tư Mộ Hàn càng lúc càng ép sát cô, giọng nói ái muội nói: “Huống chi, tôi vẫn luôn rất thích chị dâu, chị muốn nó, tôi cũng chẳng đành từ chối chị…”

Nguyễn Tri Hạ gặp “Tư Gia Thành” nói chuyện một bộ đàng hàng đứng đắng như vậy, không có chút nào giống đang nói dối cả, cả trái tim cô như nhảy lên.

Chuyện xảy ra vào tối hôm qua, cô không có một chút ấn tượng nào, cô thì bị chuốc thuốc, có khả năng đã phát sinh chuyện gì với anh ta mất rồi…

Trong đầu Nguyễn Tri Hạ một mảnh trống rỗng, đột nhiên nghĩ đến Tư Mộ Hàn.

Cô không thể ở lại trong phòng “Tư Gia Thành”, nếu để cho Tư Mộ Hàn biết đươc…

Mặt mày cô trắng bệch, liền vén chăn lên muốn xuống giường, lại bị Tư Mộ Hàn đè trở về.

“Hôm qua chị dâu đã mệt lả rồi, nên nghỉ ngơi thật tốt, muốn ăn gì thì tôi sẽ bảo người nấu cho.

” Tay Tư Mộ Hàn tì vào vai cô không dùng sức gì cho cam, nhưng cô cũng không động đậy được tí nào.

Nguyễn Tri Hạ nghĩ đến chuyện tối qua cô có khả năng đã làm chuyện ấy cùng “Tư Gia Thành”, cảm giác xấu hổ bao phủ cả người, cô giận đến run rẩy: “Đồ vô sỉ!”

“Đây mà gọi là vô sỉ sao? Vậy…làm như vậy thì sao?” Anh nói xong bàn tay đang đè lại vai cô lại dùng sức một tí, rồi đẩy cô xuống giường, cơ thể cao lớn che phủ lên trên, cúi đầu chuẩn xác in lên môi cô.

Nguyễn Tri Hạ không kịp đề phòng liền bị hôn, cả người đều sững sờ, khiến Tư Mộ Hàn có cơ hội ghì cô lại.

Anh nắm chặt cổ tay cô, ngậm lấy đôi môi cô mà công thành đoạt đất, hôn một cách bá đạo mà hăng say.

Kinh nghiệm hôn môi duy nhất mà Nguyễn Tri Hạ có cũng đến từ người đàn ông này, nhưng mấy lần trước đây anh không hôn sâu như thế, hơi thở mát lạnh từ người đàn ông bao trùm lấy cô, khiến cô không có lỗ hổng nào để từ chối.

Cái hôn kết thúc, Tư Mộ Hàn vẫn chưa thỏa mãn lại hôn hai cái trên môi cô rồi mới ngồi dậy.

Đọc truyện chữ Full