DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người Rồi
Chương 91

Sau khi chuẩn bị xong xuôi, trước khi đi cô nhất định phải báo cho con trai một tiếng. Cô bám mật mã của cánh cửa rồi đầy cửa bước vào.

 

Cô nhìn thấy Hình Liệt Hàn đang chơi robot với con trai, dáng vẻ yêu con vô hạn.

 

Đường Tư Vũ cúi người cười nói với con trai: “Tiểu Hi, mami đi đây!”

 

Cậu nhóc ngắng đầu lên nhìn: “Woah! Tối nay trông mami đẹp quái”

 

Ánh mắt Hình Liệt Hàn đặt lên người cô, khẽ nhíu mắt. Người phụ nữ này định ăn mặc như thế để đi câu dẫn ai nữa đây?

 

ÀI Đúng rồi, tên minh tỉnh Kỳ Lương kia chắc chắn cũng có mặt, vậy đối tượng mà cô câu dẫn là anh ta?

 

Chết tiệt, người phụ nữ này thực sự không biết kiêng nễ gì cả, dám ra ngoài thu hút ong bướm khắp nơi.

 

Đôi mắt trong veo sáng long lanh của Đường Tư Vũ nhìn về phía Hình Liệt hàn: “Vậy tối nay phiền anh chăm sóc tiểu Hi nhé, tôi sẽ về sớm thôi.”

 

“Mami, mami không cần lo lắng cho con đâu! Con sẽ ngoan ngoãn nghe lời, mẹ cứ đi chơi vui vẻ đi nhé!” Cậu nhóc vô cùng hiểu chuyện cất lời.

 

“Ừm! Cảm ơn con trai yêu, vậy mami đi đây!” Đường Tư Vũ vẫy tay với con trai, vừa đi đến cửa, người đàn ông kia lại tra hỏi: “Cô không có xe thì đi kiểu gì?”

 

“Ừm! Bạn tôi tới đón.” Đường Tư Vũ đáp.

 

“Đàn ông? Tên là gì?” Hình Liệt Hàn lại hỏi dồn.

 

“Anh ấy là Kỳ Lương.” Đường Tư Vũ nói xong liền đầy cửa rời đi.

 

Bỏ lại đằng sau một người đàn ông với sắc mặt đen kịt.

 

Cô ta lại dám ngồi xe người đàn ông này để đi? Anh nghĩ cái gì đó, rồi cầm điện thoại lên, nói với người ở đầu dây bên kia: “Đưa xe của Đường Tư Vũ về đây.”

 

“Vâng! Ông chủ, chút nữa tôi sẽ đem đến nơi.”

 

“Không cần, sáng sớm mai mang qua cũng được.” Hình Liệt Hàn nói xong liền cúp máy.

 

“Daddy, xe mami sửa xong rồi ạ?” Cậu nhóc quan tâm hỏi.

 

“Ừm! Sửa xong rồi.” Hình Liệt Hàn nhếch môi cười, đáy mắt lóe lên. Xe của cô ta đã sửa xong từ lâu rồi, chẳng qua anh không cho người đem qua mà lại để cô ta mượn xe của cô, vốn dĩ muốn cô ta cảm kích tấm lòng của anh, nhưng quả nhiên là cô ta không hề như vậy.

 

Đường Tư Vũ đang đợi thang máy, liền thấy thang máy lại đi lên tầng này, cô giật mình kinh ngạc, chủ ở tầng này chỉ có cô và Hình Liệt Hàn, vậy người này là ai2 Lúc thang máy vừa kêu “ting” một cái rồi mở ra, cô thấy bóng dáng lạnh ;ùng của Mộ Phi đứng ở bên trong, đang định bước ra ngoài. Anh ta nhìn thấy Đường Tư Vũ đang đứng ở trước cửa thang máy, vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.

 

“Tư Vũ, em muốn đi ra ngoài à?” Mộ Phi tiền lên hỏi.

 

Đường Tư Vũ đối với anh ta cũng không còn quá lạnh lùng như trước nữa, nhưng vẫn chỉ lãnh đạm trả lời: “Ừm, tôi đi tham gia tiệc mừng buồi biểu diễn thành công của Diệp Du.”

 

“Em có lái xe không? Hay để anh đưa em đi?” Mộ Phi không muốn bỏ lỡ bắt cứ cơ hội nào được tiếp xúc với Đường Tư Vũ và tối nay, cách ăn mặc trang điểm của cô khiến con tim anh lại rung động kịch liệt thêm vài phần.

 

“Không cần đâu! Diệp Du đã nhờ người đến đón tôi rồi, tạm biệt” Nói xong, Đường Tư Vũ đi vào thang máy, Mộ Phi cũng vội vàng vào theo.

 

Đường Tư Vũ hơi ngạc nhiên nhìn anh ta: “Sao anh không về nhà?”

 

“Anh tiễn em xuống dưới.” Ánh mắt thâm tình của Mộ Phi nhìn chằm chằm vào cô.

 

Đường Tư Vũ tùy tiện nói: “Tôi nhìn thấy ở buổi biểu diễn anh và Đường Y Y ngồi cạnh nhau. Hai người định nói lại tình xưa hả?”

 

Mộ Phi không ngờ cô lại nhìn thấy, gương mặt anh tuấn lập tức hốt hoảng nhưng ngữ điệu lại vô cùng kiên định trả lời: “Anh không biết cô ấy cũng ở đấy, là cô ấy đến đó tìm anh.”

 

Đường Tư Vũ cắn môi, nhéch miệng cười: “Anh không cần phải giải thích dài dòng với tôi làm gì, dù sao cô ấy cũng làm em gái tôi, tôi chỉ hỏi một chút, chứ chuyện của hai người tôi không có hứng thú.”

 

Gương mặt của Mộ Phi lộ ra chút mất mát : “Tư Vũ, anh biết trước đây anh nợ em rất nhiều, nhưng anh mong em có thể hiểu được lòng anh, anh vẫn luôn yêu em như trước.”

 

Thang máy mở ra, Đường Tư Vũ bước ra ngoài, đồng thời quay lại nói với Mộ Phi: “Những gì thuộc về quá khứ anh hãy quên hết đi! Chúng ta chỉ có thể làm bạn.”

 

Mộ Phi nghe thấy câu nói này vừa thất vọng vừa không biết nên vui hay nên buồn. Đường Tư Vũ có thể đồng ý làm bạn với anh, anh nên vui mới đúng.

 

Nhưng đồng thời anh cũng biết, tình cảm giữa anh và cô cũng đã không còn nữa rồi.

 

Không, anh sẽ không từ bỏ, hai bàn tay từ từ nắm chặt lại.

 

Đường Tư Vũ đi về phía đường lớn, nhìn thấy một chiếc xe việt dã Porsche bật đèn sáng loáng đang đậu ở đó. Cô lập tức đi đến, cửa xe hạ xuống, quả nhiên là Kỳ Lương.

Cả nhà đang đọc tại truyen.one nhé! Nếu đọc từ nguồn copy khác xin qua truyen.one đọc khích lệ nhóm mình hăng say lên chương nhé! Chúc cả nhà sức khỏe!

Cả nhà nhớ truyen.one nhé, có gì truy cập trực tiếp truyen.one gõ tìm nhé! Chúc cả nhà vui khỏe mùa dịch nhé!

Đọc truyện chữ Full