DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người Rồi
Chương 110

Buổi tối, sau khi cải trang xong, Tô Hi cũng Đường Tư Vũ đi ra ngoài, tìm một nhà hàng cao cấp để ăn tối, mãi đến khoảng chín giờ mới về nhà, đêm nay họ định sẽ cùng nhau xem phim.

 

Tối nay Hình Liệt Hàn trở về nhà ăn cơm, mặc dù mối quan hệ giữa anh và Đường Tư Vũ đang có vấn đề nhưng ở trước mặt con trai, anh không nói cho con trai biết.

 

Bạn nhỏ Đường Dĩ Hi cũng có suy nghĩ của riêng mình, cậu rất thích ông bà nội, thích cả chú và cô nữa, nên cậu ở đây để cho cha và mẹ cậu bồi dưỡng tình cảm!

 

Đề hai người bọn họ trải qua thế giới riêng của hai người, nói không chừng lại yêu nhau rồi kết hôn ý chứ.

 

Tuy nhiên, sự việc lại trái với mong đợi, có cậu ở nhà hai người họ mới có thể yên ổn hòa thuận, còn khi cậu không có ở nhà, mọi thứ đều đảo lộn hết Chín rưỡi, trươc khi ngủ cậu nhóc gọi điện cho Đường Tư Vũ. Đường Tư Vũ nghe thấy giọng nói non nớt của con trai vang lên liền vô cùng vui vẻ, nghe thấy cậu bảo mọi người trong nhà đối xử chăm sóc cho cậu rất tốt, cô cũng yên tâm.

 

“Mami, ông bà nội sẽ đưa đón con đi học, chắc mấy ngày nữa con mới về nhà ạ!”

 

“Ừm, được, dạo này mẹ cũng đang qua nhà mẹ nuôi con, con ngoan ngoãn ở nhà ông bà nội nhét”

 

“Vâng ạ, nhưng mami phải sống hòa thuận với daddy đó nha, hai người đừng có cãi nhau đấy nhá.”

 

“Con yên tâm! Mẹ và anh ta vô cùng hòa thuận!” Đường Tư Vũ đành nói dối con trai để cậu bé bót lo.

 

“Vậy thì con yên tâm rồi, con chuẩn bị đi ngủ đây ạ, yêu mami nhiều lắm.”

 

“Ừm! Ngoan, đúng là bảo bối của mami.”

 

Đường Tư Vũ thơm chụt vào điện thoại.

 

Sau khi buông điện thoại ra, cô thở phào một hơi, tối nay cô có thể ngủ ngon rồi.

 

Hình Liệt Hàn lái xe từ Hình gia về nhà, anh đi vào trong phòng, định tìm cơ để xem Đường Tư Vũ đã trở về hay chưa, dù sao chiều nay cô cũng đi ra ngoài cùng Mộ Phi.

 

Anh bấm mật khẩu rồi mở cửa ra, căn phòng vẫn tối om, sắc mặt của anh hình như tối sầm lại, người phụ nữ này vẫn chưa về?

 

Cô ta đi đâu?

 

Trong lòng anh có vài ý nghĩ phức tạp, không thể phủ nhận, anh khá lo lắng cho sự an toàn của cô. Anh quay trở lại sofa, cầm điện thoại lên gọi vào số máy của Đường Tư Vũ.

 

Đường Tư Vũ vừa kết thúc cuộc gọi với con trai không lâu, cùng Tô Hi mỗi người đắp một chiếc mặt nạ nằm trên sofa xem phim. Cô nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang lên, còn nghĩ là con trai không ngủ được, lại gọi điện thoại cho cô.

 

Nào ngờ cầm lên nhìn, lại là Hình Liệt Hàn gọi đến, cô không muốn nghe, nhưng đành miễn cưỡng bắt máy.

 

Có điều, cô đang đắp mặt nạ, ảnh hưởng đến việc nói như bình thường.

 

“Hừm….” Đường Tư Vũ cố gắng phát ra tiếng.

 

Tuy nhiên, âm thanh này lại khiến người đàn ông ở đầu dây bên kia sững sờ. m thanh của người phụ nữ này sao lại giống như lúc cô bị anh ta hôn vậy?

 

“Đường Tư Vũ, cô đang ở đâu?” Hình Liệt Hàn nghiêm túc hỏi.

 

“Tôi đang ở nhà bạn… m thanh của Đường Tư Vũ khá xa loa điện thoại, nghe vô cùng kỳ quặc, cảm giác rất yếu ớt.

 

Mà người bạn trong lời nói của cô, Hình Liệt Hàn tự động nghĩ đó là Mộ Phi. Mà với sức lực yếu ớt này của cô ta khiến anh tưởng tượng ra cảnh cô vừa kết thúc một trận vẫn động kịch liệt.

 

Mặc dù chỉ là tưởng tượng nhưng đã khiến anh cảm thấy muốn giết người.

 

“Đường Tư Vũ, có phải cô đang ở cùng Mộ Phi không, hai người đang ở đâu?

 

Đang làm cái gì? Tết nhiên là cô nên nói cho tôi ngay lập tức, nếu không, cô vĩnh viễn không gặp được con trai đâu.” Hình Liệt Hàn uy hiếp, giọng nói mang theo sự phẫn nộ.

 

Đường Tư Vũ cũng biết mình đang đắp mặt nạ không tiện nói chuyện, cô liền gấp mặt nạ từ cằm lên mũi, lúc này mới có thể nói chuyện được.

 

Cô tức giận nói: “Hình Liệt Hàn, dù cho tôi có ở với ai đi chăng nữa tôi cũng không cần phải báo cáo với anh.”

 

“Nếu cô dám lên giường với người đàn ông khác, tôi sẽ không cho cô đến gần con trai tôi, tôi ghét bản.”

 

“Anh mới bản ý! Tối nay đúng là tôi ngủ với người khác đấy, anh làm gì được tôi?”

 

“Đường Tư Vũ!” Anh ở đầu dây bên kia nghiến răng nghiến lợi nhả ra từng chữ một.

 

Lúc này, Đường Tư Vũ cảm giác tay cầm điện thoại hơi dinh dính, cô dựa vào Tô Hi nói: “Lấy hộ tớ tờ giấy, tay tớ hơi dấp dính.”

 

Câu nói này bị anh nghe dược, thở phì phò, dinh dính? Lấy giấy? Người phụ nữ này đã cho Mộ Phi làm cái gì rồi? Trí tưởng tượng của Hình Liệt Hàn trước giờ khá phong phú, là một người đàn ông đối diện với chuyện này hiểu rất rõ.

 

“Đường Tư Vũ, cô đừng có không biết nhục nhã là gì.” Hình Liệt Hàn hét vào loa điện thoại, Đường Tư Vũ đã chạm đến giới hạn của anh.

Đọc truyện chữ Full