DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người Rồi
Chương 2668

Chương 2668:

 

“Hứa Tâm Duyệt, lúc này cô còn giả bộ lương thiện tử tế cái gì nữa, cô tưởng rằng tôi sẽ cảm kích cô sao? Không, tôi hận cô, cả đời này đều hận cô, Tiểu Mục là con trai tôi, tôi nhất định sẽ không từ bỏ, cả đời này tôi đều phải quần lấy họ, đợi Tiểu Mục lớn lên tôi sẽ nói với thằng bé, cô bắt nạt người mẹ ruột này của nó như. thế nào.” Hứa An An uy hiếp nói.

 

Cố Thừa Tiêu sớm đã cảm thấy phiền rồi, anh lạnh lùng nói: “Cô nói xong chưa? Nói xong thì có thể cút đi được rôi.”

 

“Thừa Tiêu, em…” Hứa An An không nghĩ rằng anh sẽ đối xử với cô ta như vậy.

 

“Với thái độ của cô đối với Tâm Duyệt, tôi đối xử với cô như vậy đã đủ khách khí rồi, sau này nếu như cô dám gây sự bịa đặt chuyện trên mạng, tôi tuyệt đối sẽ không tha cho cô.” Cố Thừa Tiêu nói xong, mở cửa nói với Hứa An An: “Đi đi! Đừng để tôi nhìn thấy cô nữa.”

 

Hứa An An ôm bụng đầy uỷ khuất không cam lòng, cuối cùng lại bị đuổi ra ngoài, cô ta đứng ở cửa nghe thấy tiếng đóng cửa, đau khổ cắn răng rời đi.

 

Hứa Tâm Duyệt đột nhiên có chút mệt mỏi, mệt đến mức ngồi trên ghé sô pha ôm trán, Cố Thừa Tiêu lập tức đi đến đỡ cô: “Sao vậy?”

 

“Anh nói em như vậy có làm tổn thương đến Tiểu Mục không? Dù sao Hứa An An cũng là mẹ ruột của Tiểu Mục.”

 

Cố Thừa Tiêu cau mày: “Nhưng ở trong lòng anh, em càng giống với mẹ của Tiểu Mục hơn Hứa An An, thằng bé không những lớn lên giống em, nó còn rất thích em.”

 

*Có lẽ là do em sinh ra thằng bé! Năm đó lúc nó ở trong bụng, em với thằng bé nói rất nhiều điều, a…” Hứa Tâm Duyệt nghĩ đến năm đó cô chăm chỉ học cách dưỡng thai, cùng cậu nhóc ở trong bụng nói rất nhiều điều, bây giờ nghĩ lại có chút ngốc nghếch!

 

“Em thật sự giống Tiểu Mục sao?” Hứa Tâm Duyệt nghiêng đầu tò mò hỏi.

 

Ánh mắt Cố Thừa Tiêu rơi trên khuôn mặt xinh đẹp của cô, khuôn mặt giống với con trai anh, ngay cả thần thái cũng cực kỳ giống, anh nghiêm túc gật đầu: “Giống, rất giống với Tiểu Mục, năm đó vì sao em sinh Tiểu Mục, em phải nghiêm túc nói cho anh biết.”

 

Hứa Tâm Duyệt suy nghĩ nhớ lại chuyện từng là lịch sử đen tối mà cô không dám cho người khác biết, bây giờ cô lại muốn đem chuyện này nói cho người đương sự biết, đúng là thế sự vô thường mà.

 

“Vâng! Năm đó em cần 1 triệu cho bà ngoại làm phẫu thuật, nên em nhận công việc này.”

 

“Em chắc chắn mình hạ sinh là đứa con của anh và Hứa An An sao? Liệu có khả năng nào, Tiểu Mục là do anh và em sinh ra?” Cố Thừa Tiêu suy đoán.

 

Hứa Tâm Duyệt mở to mắt: “Có khả năng không? Điêu này không khoa học chút nào! Lúc đó anh vẫn đang hôn mê!”

 

Cố Thừa Tiêu không khỏi bị chọc cười: “Em nghĩ cái gì vậy! Ý anh là có khi nào bác sĩ nhằm lẫn gì rồi không?”

 

Hứa Tâm Duyệt lần nữa nhớ lại: “Em không biết, em cũng rất mơ hồ, ngày đó em nằm trên giường bệnh ngủ rất lâu, khoảng bón năm tiếng thì phải!”

 

Trong lòng Có Thừa Tiêu đưa quyết định, cho dù thế nào, anh cũng muốn xét nghiệm ADN của Tiểu Mục và cô, có phải hay không chỉ có kiểm tra mới biết được, hơn ai hết anh là người hy vọng Tiểu Mục là con của bọn họ, như vậy Hứa An An có thể không cần phải xuất hiện nữa.

 

“Ngày mai có thời gian không! Cùng Tiểu Mục đi làm ADN, kiểm tra một chút.”

 

“Được, mặc dù biết là không có khả năng, nhưng em vẫn muốn kiểm tra thử.” Hứa Tâm Duyệt gật đầu, cô biết kết quả sẽ thất vọng, nhưng nếu anh kiên trì như vậy, cô sẽ phối hợp kiểm tra một chút.

 

Trên mạng, chủ đề liên quan đến Hứa Tâm Duyệt đều bị xoá sạch, là do Bùi Thần Hạo làm, anh tuyệt đối không cho phép người khác mắng chửi người nhà anh.

 

Hứa An An vốn muốn xem Hứa Tâm Duyệt bị mắng chửi thậm tệ như nào, nhưng lại không nghĩ lúc cô ta lên mạng tất cả đều không tìm thấy nữa, cô ta lập tức gọi điện cho giới truyền thông, yêu cầu họ mua lại hotsearch, vạch trần chuyện này.

 

“Chị An An, rốt cuộc Hứa Tâm Duyệt có lai lịch thế nào, cấp trên của tụi em cũng lên tiếng rồi, sau này những chủ đề liên quan đến Hứa Tâm Duyệt, một cái cũng không thể đăng.”

 

“Cái gì? Bây giờ là xã hội tự do, vì sao các người không dám đăng?”

 

“Nghe nói bị người khác cảnh cáo! Thật ngại quá!” Nói xong đầu dây bên kia liền cúp máy.

 

Hứa An An tức giận đến mức làm rơi điện thoại xuống ghế phụ, bây giờ Hứa Tâm Duyệt có gia thế lớn mạnh chống lưng, còn có đôi chân lớn như. Cố Thừa Tiêu, Hứa An An càng nghĩ càng tức giận, hận không thể tìm được cách nào đó huỷ hoại cô.

Đọc truyện chữ Full