DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
779: Thì Ra Là Cô Ấy!

Lạc phu nhân đúng lúc đang ở thành phố Lô Hải, khi biết tin bố chồng nhập viện, bà vội vàng chạy đến.

vừa vặn lại gặp Hạ An Nhiên ở cửa, hai người bốn mắt nhìn nhau.

Khoảnh khắc Lạc phu nhân nhìn thấy Hạ An Nhiên, bà ta sững sờ, trong mắt hiện lên vẻ phức tạp vô cùng.

Bị nhìn chằm chằm như vậy, Hạ An Nhiên cảm thấy có chút không thoải mái, liền xê dịch người và rời

Và sau khi Hạ An Nhiên bước đi, Lạc phu nhân bàng

hoàng hỏi: “Vừa rồi...!người phụ nữ kia là ai?"

Tề lão phu nhân lập tức nói: "Chính cô bé đó đã cứu

Lão Lạc Đầu!"

Lạc phu nhân sửng sốt, “Cô ấy cứu lão gia sao?"

Tề lão phu nhân gật đầu, "Đúng vậy, đúng là một cô

gái tốt!"

Vẻ mặt mất mác thì thào nói, “Cô gái nhỏ như vậy, sao có thể đã có chồng?"

Lạc phu nhân chưa nghe đầy đủ câu nói kế tiếp của Tề lão phu nhân, vội vàng hỏi: “Cô gái đó tên là gì?"

Tề lão phu nhân nhìn về phía Lạc lão gia, "Ông có hỏi cô gái đó tên gì không?"

Vừa rồi mọi người đều dồn sự chú ý trên người Lạc lão gia đang ngất xỉu, không hỏi nhiều đến tên của

Hạ An Nhiên.

Lạc lão gia cũng không biết.

Nhưng mà, ánh mắt dừng lại trên người Chị Hồng, “Cô ấy tên là gì?"

Chị Hồng ngẩn người.

Đến giờ phút này chị mới biết, hóa ra Hạ An Nhiên chính ân nhân cứu mạng của Lạc lão gia,chẳng trách Lạc lão gia lại đối xử tốt với cô ấy như vậy.

Sau khi Lạc lão gia hỏi, chị Hồng lập tức đưa ra câu trả lời, “Tên cô ấy là Hạ An Nhiên!”

Lạc phu nhân nghe thấy cái tên này, đột nhiên như nghĩ ra điều gì đó và nhìn chị Hồng, "Là người trên mạng, có tai tiếng quan hệ tình cảm với Lạc Ngạn?

Chị Hồng gật đầu," Là cô ấy! "

Vẻ mặt của Lạc phu nhân trở nên phức tạp," Thì ra là cô ấy!"

Trước đây bà ấy cũng đã từng xem ảnh trên mạng.

Chính vì bức ảnh đó mà bà đã đặc biệt đến thành phố Lô Hải.

Nhưng vừa rồi nhìn thấy,mới phát hiện ra người thật so sánh với ảnh rất giống, trong lúc nhất thời quên

mất kiểm tra ảnh.

Lạc phu nhân không khỏi nhìn Lục Ngạn phàn nàn,

không khách khí quát lớn một câu "Người ta đã cứu lão gia, tại sao con lại để cô ấy đi? Không cản cô ấy lại sao?"

Lạc Ngạn: "...!cô ấy có việc phải đi"

Lạc phu nhân khịt mũi, "Có việc thì làm sao? Cảm ơn và có công việc thì có đụng chạm gì nhau? Mẹ thấy con ...!Chính là không muốn cảm ơn cô ấy!"

Lạc lão gia ở một bên tâm trạng không tốt, nghe con dâu nói xong, ông ấy yếu ớt gật đầu "Đúng, vấn đề nằm ở nó!"

Lạc lão gia liếc mắt nhìn Lục Ngạn, bất mãn nói: "Cậu cùng với người của cậu đi ra ngoài đi, đừng

làm phiền tôi !".

Đọc truyện chữ Full