DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đấu La Đại Lục
Chương 305: Sát Lục Chi Đô

Đường Tam không chút do dự nhìn chăm chú vào phụ thân,

" Phụ thân, người hãy đáp ứng con đi, Con đã không có mẫu thân, nay không thể không có cả phụ thân nữa."

" Ngươi......"

Đường Hạo nhìn con trai trong lúc nhất thời không khỏi có chút ngây người.

" Nếu như người không đáp ứng con, cơ thể của con là do người mang đến, ta sẽ lấy mạng mình trả người vậy."

Đường Tam khống chế cho Bát Chu Mâu với khí thế mạnh mẽ cắt vào da tay mình, cho dù Đường Hạo có đạt trạng thái tốt nhất mà muốn ngăn hắn tự sát lại cũng khó khắn.

Nhìn vẻ quyết tâm trong mắt con trai mình, Đường Hạo cũng biết Đường Tam vốn không phải là thích nói giỡn với mình. Từ nhỏ đến lớn hắn cũng không ngỗ nghịch mà chống lại ý mình bao giờ. Nhưng lúc này, dường như con trai đã hoàn toàn thoát khỏi vòng kiểm soát của mình rồi.

Khuôn mặt Đường Tam đã trở nên anh tuấn giống mẫu thân hắn, trước mắt Đường Hạo trở nên có chút mông lung, tựa hồ người đứng ở trước mắt không phải con trai mà là thê tử.

" Phụ thân, nếu như mẫu thân còn sống, cũng tuyệt đối không nguyện ý chứng kiến ngài không để ý thân mình như vậy. Vì con, cũng vì mẫu thân, người hãy đáp ứng đi."

Hít sâu một hơi, Đường Hạo ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng,

" Xem ra ta thật sự già rồi, cũng thật sự là không làm được thứ gì nữa. Được rồi, Chờ tới khi ngươi lớn lên mới làm vậy, lúc đó ta sẽ đến phần mộ của mẫu thân ngươi để cùng làm bạn với nàng. Đi thôi."

Nói xong, hắn không quay đầu lại mà là đi về phía trước.

Thỏa hiệp của phụ thân khiến Đường Tam như trút được gánh nặng, trên mặt hiện ra vẻ tươi cười một cách rõ ràng, bước nhanh đuổi theo phụ thân.

Đường Hạo dẫn Đường Tam chạy trên đường, trước tiên đi tới một dòng sông nhỏ bên cạnh.

" Xem bộ dáng hiện tại của ngươi một chút đi."

Đường Tam sửng sốt một lúc. Bộ dáng hiện tại? Hắn cúi đầu nhìn thân thể mình một chút. Thân mình cũng không có cảm giác gì rõ ràng cả. Chỉ là dường như cơ thể không còn giống như trước nữa. Trông thân thể như càng hài hòa hơn trước nhiều.

Đi tới bờ sông, Khi Đường Tam chứng kiến khuôn mặt mình dưới đó thì cả người không khỏi ngây ngẩn ra.

Da tay so với trước kia trắng nõn hơn vài phần. Hai mắt màu ám lam rất có thần. Tóc dài trên đầu toàn mầu ám lam rất đẹp. Vẻ mặt anh tuấn mang theo vài phần khí khí thế cương nghị. Khuôn mặt như đao, dường như khí thế được phát ra từ bên trong vậy.

" Hả. Đây là ta sao?"

Nếu như nói trước kia Đường Tam rất bình thường, nhưng hiện tại hắn trông ngang ngửa với Đái Mộc Bạch và Áo Tư Tạp. Mặc dù phong thái không giống nhau, Nhưng hiện tại hắn tuyệt không giống như trước kia là người không được chú ý.

" Con mắt của ngươi to hơn, càng giống mẫu thân ngươi đấy. Kế thừa huyết mạch của nàng, tất nhiên ngươi cũng sẽ được kế thừa di truyền giữ trong người."

Đường Hạo có chút buồn phiền nói.

Sờ sờ khuôn mặt sáng bóng của mình.

" Mẫu thân."

Ánh mắt Đường Tam trở nên nhu hòa hơn vài phần. Trong lòng âm thầm cười khổ. Không biết khi bọn Tiểu Vũ gặp lại mình thì liệu còn có thể nhận ra không nhỉ.

Cẩn thận hướng nhìn bóng mình dưới sông, biến hóa không chỉ là dung mạo, lúc này ngay cả khí chất của hắn cũng biến đổi. Nhìn qua so với trước kia nhiều thêm vài phần nho nhã điềm đạm, đúng là rất phù hợp với cụm từ

" Mỹ Nam Nhân "

" Ba, cuối cùng thì mẫu thân là ai?"

Đường Tam thật sự không nhịn được nghi hoặc trong nội tâm, hướng phụ thân hỏi. Cuối cùng thì Mẫu thân là ai? Tại sao mẫu thân lại có được vũ hồn của lam ngân hoàng?

Đường Hạo lắc đầu,

" Ta nói rồi, đợi sau khi ngươi được huấn luyện xong rồi ta sẽ nói cho ngươi. Đi thôi, nơi muốn đi hẳn phải là nơi ngươi cần phải đến."

Một lần nữa lên đường, Đường Hạo một lần nữa nói ít hẳn đi, Đường Tam từ mặt trời trên cao có thể đoán được, mình và phụ thân vẫn tiếp tục chạy về hướng bắc. Về phần đi đến chỗ nào thì hắn cũng không biết. Chỉ là không khí dần dần trở nên lạnh hơn hẳn.

Đường Hạo vẫn như trước theo con đường núi, sông mà đi, cái rét bên ngoài đối với họ cũng chẳng có ảnh hưởng gì.

Sau nửa tháng.

Phía trước xuất hiện một tòa trấn nhỏ. Đây chính là thành thị đầu tiên từ khi Đường Tam chịu huấn luyện của Đường Hạo. Trong lòng không khỏi nổi lên một tình cảm đặc biệt.

Thị trấn này nhìn không quá lớn, nhưng khi bước vào thì Đường Tam lại cảm giác được không khí chung quanh có chút là lạ, nhưng hắn cũng chẳng biết tại sao, nhưng lại luôn cảm giác được chung quanh thân thể mình đều có một loại hàn ý đặc thù.

Đường Hạo mang theo Đường Tam đi tới trong một tửu quán trong trấn nhỏ.

Trong quán rượu không khí nặng nề, quái lạ hết sức, Đường Tam chú ý tới, Ở chỗ này tất cả đồ đạc đều là màu đen. Bên ngoài mặc dù là ban ngày, nhưng khi vừa tiến vào nơi này lại thấy một loại cảm giác âm lãnh hắc ám.

Lúc này, trong quán rượu đã ngồi hết phần ba, mặc dù nơi này không khí quái lạ, có rất ít người nói chuyện, cho nên có vẻ hết sức an tĩnh.

Cha con Đường Hạo và Đường Tam đến đã hấp dẫn không ít ánh mắt, nhưng phần lớn đều cũng chỉ là kinh ngạc thoáng nhìn, rồi lại rời đi chỗ khác ngay.

Đường Hạo tìm vị trí tại góc phòng ngồi xuống. Một gã bán hàng mặc hắc y với sắc mặt lạnh nhạt đi tới.

" Cần cái gì?"

Đường Hạo lạnh lùng nói:

" Cho ta hai chén Huyết Tinh Mã Lệ."

Sắc mặt người bán hàng hơi đổi.

" Ngươi xác định?"

Bị ánh mắt lạnh băng của Đường Hạo đảo qua, hắn không dám nói gì nữa. Quay đầu đi.

Chỉ trong chốc lát, hai chén chất lỏng quanh quánh được bưng lên. Chất lỏng hiện ra màu đỏ sậm, tản ra một mùi nồng nồng cay cay giống máu tươi vậy.

Đường Tam nhíu nhíu mày, nhưng Đường Hạo lại bưng một chén lên uống một hơi cạn sạch. Ngẩng đầu nhìn về phía con trai,

" Uống đi."

Đường Tam chần chờ một chút, chậm rãi bưng chiếc chén lên,

" Ba, đây là cái gì?"

Đường Hạo trừng mắt nhìn hắn liếc mắt một cái rồi nói:

" Uống đi."

Đường Tam hít sâu khẩu khí, nhắm chặt hai mắt một hơi uống cạn cốc chất lỏng vào bụng.

Chất lỏng có chút lạnh, hơn nữa mang theo vài phần chát chát. Mùi máu tươi nồng đậm gay mũi trong nháy mắt tràn ngập vị giác và khẩu giác của Đường Tam.

Đường Hạo nhìn hắn, lạnh nhạt nói:

" Đây là một chén máu người."

" Cái gì?"

Sắc mặt Đường Tam trong nháy mắt trở nên tái nhợt, sau một khắc hắn đã không nhịn được nghiêng đầu sang một bên, thốc tháo nôn mửara.

Âm thanh nôn mửa phá vỡ yên tĩnh của tửu quán, thu hút ánh mắt của toàn bộ khách hàng. Một tiếng cười vang vọng lên.

" Đây là chỗ nào? Về nhà đi thôi. Đây không phải nơi ngươi nên đến đâu."

" Một chén Huyết Tinh Mã Lệ cũng không chịu nổi, vậy mà còn muốn đạt được tư cách đi vào hả?"

" Ha ha, về nhà với mẹ ngươi đi thôi."

Các loại thanh âm xấu xa tràn ngập trong tửu quán, khách trong quán rượu như tìm được điểm giải phóng áp lực, không chút ý tứ nào đả kích Đường Tam.

Đem hết thảy mọi thứ trong bụng nôn xong cũng không có nghĩa đã hoan toàn bỏ được mùi tanh của máu dính lại trong họng, khiến ngay cả nước giãi Đường Tam cũng muốn nhổ hết ra.

Khi hắn miễn cưỡng ngẩng đầu nhìn hướng phụ thân thì Đường Hạo lại giơ tay lên, chỉ hướng những người đang cười nhạo hắn nói,

" Giết bọn họ."

Tiếng cười nhạo đột nhiên dừng bặt, ánh mắt mỗi người nhìn về phía Đường Hạo đều trở nên quái dị hẳn.

Đường Tam cũng không nghĩ đến việc phụ thân lại đưa ra yêu cầu dạng này, trong lòng nhất thời có chút chần chừ.

Đường Hạo trầm giọng nói:

" Ngươi không phải đã nói muốn thay ta đi làm chuyện mà ta chưa hoàn thành sao? Như thế thì hãy làm theo lời ta đi."

Hít sâu khẩu khí, cảm giác áp lực cùng với ác tâm cùng lúc nổi lên, Đường Tam chậm rãi đứng lên.

Thanh âm Đường Hạo từ sau lưng truyền đến,

" Nhân từ với địch nhân chính là tàn nhẫn với chính mình. Người có thể đi tới nơi này thì không có một người nào không phải lấy giết chóc làm đạo cả … bao gồm cả ngươi và ta ở trong đó. Giết chết bọn họ, một người cũng không để lại."

Không đợi Đường Tam động thủ, một gã đại hắn gần hắn nhất nhảy dựng lên,

" Lão tử sẽ giết ngươi trước."

Một thanh ngưu nhĩ tiêm đao ( Thanh đao nhọn như sừng trâu ) từ một góc độ xảo quyệt đâm ra, đâm thẳng tới vị trí tim của Đường Tam, Người này hiển nhiên rất có kinh nghiệm, vị trí xuất đao vừa vặn có thể chui qua khe hở giữa Xương sườn của Đường Tam mà chui vào.

Khí thế giết chóc, đây là phụ thân đang dậy mình khí thế giết chóc sáo?

Đường Tam động thân, hắn vốn cũng không phải một người nhân từ vì hắn cũng biết nhân từ với kẻ địch chính là tàn nhẫn với chính mình.

Tay trái như tia chớp phóng ra, một tiếng leng keng đã đâm tới đao nhọn, tên đại hán xuất đao kia chỉ cảm thấy đao của mình tựa hồ đâm vào đá cứng rắn vô cùng, không cách nào tiến thêm, cũng không có cách nào lui về phía sau.

Đường Tam tiến lên từng bước, ánh mắt hắn đã biến thành lạnh như băng, trong miệng vẫn tràn ngập mùi vị của máu tanh lúc nãy, một cỗ hàn ý lạnh như băng từ trong mắt hắn bắn ra.

Phanh----, vai Đường Tam đánh vào trước ngực đại hán. Một tầng bạch quang từ trong cơ thể Đường Tam chợt phóng ra. Nó cũng không phải dùng để công kích, mà là chặn lại máu tươi đang ào ào phun ra từ trong miệng của tên đại hán kia.

thân hình cao lớn của tráng hán kia bị đánh bay ra ngoài, cả lồng ngực đã tan nát, âm thanh nghiền nát xương cốt rợn người truyền khắp mỗi một góc của tửu quán.

Đường Tam động, động tác của hắn ngắn gọn mà hữu lực.

Lam ngân thảo Trong suốt tứ tán bay ra, điên cuồng hướng chung quanh lan tràn ra.

Lúc này, hắn đã thấy rõ, tại trong tửu quán ngoài phụ tử mình cùng người bán hàng ra, thì có hai mươi ba người khách, bị mình đâm chết một người thì lúc này còn có hai mươi hai người.

Trong số hai mươi hai người này, có năm người nhanh chóng phóng thích vũ hồn, mười bảy người còn lại cũng không chút do dự rút ra vũ khí của mình. Dĩ nhiên không có một người nào chạy trốn.

" Đây là khảo nghiệm, là khảo nghiệm của Sát Lục Chi Đô. Giết hắn là chúng ta có thể tiến vào Sát Lục Chi Đô."

Không biết là ai hò hét một tiếng, con mắt mọi người đều trở nên đỏ bừng. điên cuồng hướng Đường Tam mà đánh.

Hai mươi hai người, chỉ có năm người là hồn sư, một người cường đại nhất cũng chỉ có bốn hồn hoàn mà thôi.

Hơi thở mầu lam ba động mạnh mẽ, trong nháy mắt Lam Ngân Thảo đã tràn ra, năm hồn hoàn lặng lẽ xuất hiện trên người Đường Tam.

Vàng, tím, tím, đen, đen. Năm hồn hoàn kinh khủng lặng lẽ xuất hiện.

Quang mang của Đệ tứ hồn hoàn chợt lóe sáng. Sau một khắc, bên trong cả tửu quán đã bị một tầng màu lam trong suốt bao phủ.

Một gốc lam ngân thảo to đùng từ dưới đất bắn lên, hình chùy cứng rắn đâm xuyên qua một cái rồi lại một cái thân thể.

Biến dị kỹ năng từ đệ tứ hồn kĩ của Lam ngân hoàng, lam ngân đột thứ trận phát động.

Tựa hồ hết thảy tất cả đều ngừng lại, cho dù là tên hồn tông kia cũng không còn khả năng thóat khỏi vận mệnh bị đâm thủng. Không thân thể người nào có khả năng ngăn được khí thế mạnh mẽ đâm tới của Lam Ngân Thảo với trình độ cứng rắn ngang với lúc đầu của Bát Chu Mâu này. Từng khối, từng khối thân thể mất đi tính mạng bị giữ nguyên tại chỗ. Trên người bọn họ đã bị Lam Ngân Hoàng đâm thủng, tính mạng nhanh chóng mất đi.

" Các ngươi không nên vũ nhục mẫu thân ta."

Màu Lam trong đáy mắt Đường Tam chợt trở nên mạnh mẽ hẳn lên. Khi hắn xoay người, một lần nữa ngồi lại trước mặt phụ thân, Hồn hoàn trên người cùng Lam Ngân Thảo bên ngoài cũng đồng thời biến mất.

Bịch, bịch, bịch…. từng thi thể ngã xuống mặt đất, máu tươi nhuộm đỏ mặt đất của tửu quán. Mà lúc này sắc mặt của Đường Tam cũng rất bình tĩnh. Sự bình tĩnh này cũng khiến Đường Hạo phải ngạc nhiên.

Gật đầu, Đường Hạo thản nhiên nói:

" Xem ra ta vẫn còn xem thường ngươi. Nhớ kỹ, tiến vào Sát Lục Chi Đô, ngươi chỉ có chính mình, ta cũng không ở bên cạnh ngươi, lại càng không bảo vệ ngươi. Nơi đó không có bằng hữu cùng đồng bọn mà chỉ có địch nhân. Hãy giết chết tất cả địch nhân có khả năng gây uy hiếp cho ngươi, Lấy được giải quán quân của địa ngục sát lục trường, ta tự nhiên sẽ đến đón ngươi."

Người bán hàng trong tửu quán cũng không bởi vì mấy chục người đã chết mà kinh hoảng, hắn cũng bình tĩnh như Đường Tam, tựa hồ sớm đã xem một màn như thế này là bình thường.

Đường Hạo nói với Đường Tam hắn cũng nghe được. Chỉ là vẻ khinh thường trên mặt càng nhiều thêm.

" Chỉ mới giết vài người đã nghĩ tiến vào Sát Lục Chi Đô sao? Hắn còn chưa đủ tư cách."

Người bán hàng lạnh lùng nói,

" ngay cả một chén Huyết Tinh Mã Lệ cũng không chịu được, thì hắn dựa vào cái gì để tiến vào? Ặc......"

Xoẹt----, khí thế mạnh mẽ của lam ngân thảo từ trước ngực hắn hiện ra. Đường Tam không xoay người lại xem, chỉ là thản nhiên nói:

" Hiện tại ta đủ tư cách đến chứ?"

Dĩ nhiên người bán hàng đã không thể trả lời hắn được nữa. Hắn cũng không thể nghĩ tới việc Đường Tam lại có thể ra tay với mình. Đồng tử dần dần nhòe đi, Lam ngân thảo nhẹ nhàng di chuyển, thi thể hắn bị ném bay ra ngoài, Máu tươi phun ào ào giống thi thể mấy kẻ lúc nãy.

" Ngươi thích ứng cũng rất nhanh đấy."

Đường Hạo nhìn Đường Tam.

Đường Tam nhìn về phía phụ thân.

" Bởi vì ta muốn sống, Bởi vì ngươi đã nói qua, Mỗi người ở nơi này bao gồm cả ngươi và ta ở bên trong Đều lấy tử làm đạo. Ta tin tưởng ngươi, Sát Lục Chi Đô! Phải không? Đây là nơi ta muốn lịch lãm. Phụ thân, ta sẽ làm được thôi."

Hắn cũng không nói gì là vì bảo vệ thân nhân, người yêu hay đồng bọn của mình, đó cũng khiến hắn có thêm hy vọng sống mà ra, hắn tuyệt đối sẽ không lùi bước.

Đường Tam là một người thông minh, sau khi có được trí tuệ đầu cốt thì hắn càng trở nên thông minh hơn hẳn. Lúc nôn mửa thì hắn cũng đã suy nghĩ cẩn thận. Phụ thân mang mình tới nơi tràn ngập giết chóc ( Dọa lạc – Sát lục ) của thế giới này thì mình cũng chỉ có lựa chọn là Sát lục mà thôi, Nếu không thì chính là bị giết. Lúc hắn nôn mửa chính là lúc hắn yếu đuối nhất nên hắn cũng không cho phép có lần thứ hai như thế nữa.

Nói xong những lời này, Đường Tam động thân. Sải bước đi tới quầy ba của tửu quán. Cũng không thèm nhìn tới khuôn mặt ngây người của hai gã bán hàng khác. Giơ tay lên, Một chưởng nặng nề đánh lên quầy ba.

Trong tiếng nổ Ầm ầm, Quầy ba hóa thành mảnh nhỏ tứ tán bay lên. Lộ ra mặt đất bên dưới.

Hai gã bán hàng đã choáng váng, mà lam quang trên người Đường Tam lúc này đã thu liễm, trong tay trái không biết lúc nào đã xuất hiện một tiểu chuy.

" Cửa vào của Sát Lục Chi Đô hẳn là ở đây."

Vặn người, bắp chân phát lực. Tiểu chuy đen nhánh hóa thành một đạo ánh sáng đen, hướng mặt đất nặng nề đập xuống.

Từ lúc trước, tinh thần lực của Đường Tam cũng đã phát hiện nơi này có sự khác biệt. Ở dưới quẩy ba này là trống rỗng. Không hề nghi ngờ, trấn nhỏ này không có khả năng là Sát Lục Chi Đô, cửa vào này có thể là giải thích hợp lý nhất. Hắn sẽ không đi tìm cơ quan gì gì đó tại những nơi khác và phải dùng những phương pháp khác nhau.

Trong tiếng nổ ầm ầm. Mặt đất đã xuất hiện một cái động thật lớn, gió lạnh từ động này nhẹ nhàng thổi lên. Đường Tam quay đầu hướng về chỗ ngồi của phụ thân mà nhìn lại. Nhưng lại phát hiện Đường Hạo đã biến mất. Không do dự, hắn thả người xuống dưới, Trực tiếp nhảy vào mặt đất tối om đó. Thân thể của hắn trong nháy mắt bị bóng tối che phủ, cả mất dạng trong đó.

Vào tới bóng tối chỉ là xuống mấy thước, chân Đường Tam cũng đã đứng vững lại, không cần ánh sáng, tử cực ma đồng của hắn có thể nhìn rõ hết thảy trong bóng đêm.

Đây là một thông đạo thật dài, từ từ kéo xuống phía dưới, hơi thở lạnh lẽo không ngừng hây hẩy thổi vào thân thể Đường Tam. Nhưng hắn vẫn sải bước hướng về phía trước.

Khi Đường Tam đi được một ngàn bốn trăm sáu mươi hai bước thì một âm thanh lạnh như băng đột nhiên từ bốn phương tám hướng truyền đến,

" Hoan nghênh đi tới Sát Lục Chi Đô. Nơi này là đô thành của địa ngục, là nơi tràn ngập sự giết chóc của thế giới. Ở chỗ này, ngươi có thể đạt được hết thảy mọi thứ mình muốn, nhưng có thể cái giá phải trả lại chính là tính mạng của ngươi."

Tinh thần lực phóng thích, nhưng Đường Tam lại lập tức cảm giác được thông đạo này được tạo nên bởi chất liệu cực kỳ đặc thù, ngay cả tinh thần lực của mình cũng không thể xuyên thấu qua được. Sắc mặt có chút thay đổi, Sắc thái trên mặt Đường Tam ngưng trọng thêm vài phần. Nhưng dưới chân hắn vẫn bước từng bước không dừng chút nào. Tại trong bóng tối, đầu tiên hắn dò xét chính là lam ngân thảo, sau đó mới là người của mình.

Đường Hạo nói qua, sát khí tại ý nào đó mà nói thì cùng cấp bậc với dũng khí. Nhưng dũng khí cũng không đại biểu cho sự lỗ mãng. Đường Tam nhìn như hùng dũng tiến vào, nhưng hắn vẫn không thiếu sự cẩn thận chút nào.

Đi qua một ngã rẽ, phía trước mơ hồ có ánh sáng truyền đến, Đường Tam híp hai mắt lại, công tụ tử cực ma đồng, ánh sáng phía trước nhất thời tại trong mắt hắn phóng lớn lên, đó là một cửa lớn được mở ra. Bên kia cánh cửa chính là tồn tại hơi thở của sự sống.

Sải bước đi tới, Đường Tam mơ hồ nghe được thanh âm ồn ào, khi hắn đi ra khỏi thông đạo. Ở trước mặt hắn, xuất hiện một trăm linh một người.

Toàn bộ có phục trang là áo giáp màu đen, dường như ngay cả bộ mặt cũng bị mũ giáp hoàn toàn che cả đi, trong đó có một trăm người tay cầm trọng kiếm. Duy có một người ngồi ngay ngắn trên con chiến mã cao lớn. Ngựa mà hắn cưỡi cũng được bao trùm toàn bộ bởi áo giáp màu đen.

" Ngươi đã phạm phải quy tắc."

Thanh âm trầm thấp nghe cực kỳ lạnh lẽo, tựa hồ cũng không giống cách nói của người thường. Mở miệng chính là hắc giáp kỵ sĩ ngồi ngay ngắn trên ngựa kia.

Đường Tam không nhìn hắn, ánh mắt hướng về phía sau lưng hắn. Cái hắn thấy chính là một thành thị màu đen. Tường thành màu đen cực dày, dĩ nhiên đây là một tòa thành thị, nhưng lại là một tòa thành thị lơ lửng trên không, dĩ nhiên được đính bởi một viên Nguyệt Lượng màu tím. Nguyệt lượng rất thấp, tựa hồ khoảng cách so với mặt đất chỉ có không tới năm trăm thước, tiếp tục nhìn về phía trên, hết thảy tất cả đều là màu đen, giống như đêm đen vậy.

" Phá vỡ quy tắc thì sao?"

Đường Tam thản nhiên hỏi.

Thanh âm Hắc giáp kỵ sĩ vẫn lạnh như băng như trước, không có chút hơi thở nào của con người cả,

" Như vậy phải nhận trừng phạt. Đánh bại ta, ngươi sẽ có tư cách để tiến vào Sát Lục Chi Đô."

" Không phải giết chết ngươi sao?"

Đường Tam thản nhiên hỏi.

Thương kị sĩ thon dài của Hắc giáp kỵ sĩ chậm rãi giơ lên, Võ sĩ hắc giáp hai bên Đường Tam chậm rãi lui về phía sau, hiện ra một khu vực trống trải.

" Ta là khủng bố kỵ sĩ Tư Khoa Đặc."

Chiến mã chợt gia tốc, hắc giáp kỵ sĩ mang theo hơi thở nặng nề thẳng đến Đường Tam mà vọt tới. Hơi thở Lạnh như băng tràn ngập, một cỗ sát khí lẫm liệt đánh tới trước mặt. Cùng với sát khí khổng lồ mênh mông của Đường Hạo mà so sánh thì tên hắc giáp kỵ sĩ này phát ra sát khí muốn ít hơn nhiều lắm, nhưng lại nhiều hơn một phần bén nhọn.

Nội công đề tụ, Đường Tam lại đột nhiên phát hiện, hồn hoàn lại không xuất hiện cùng với Lam Ngân Thảo. Tựa hồ tất cả hồn kĩ ở nơi này đều mất đi tác dụng.

Không có chút kinh hoảng nào, Đường Tam động, lam ngân thảo thu hồi, Hạo Thiên Chùy xuất hiện trong tay trái. Ở một khắc này, hắn rốt cuộc hiểu được tại sao phụ thân để hắn tu luyện dưới tình huống bị phong ấn hồn lực. Sát Lục Chi Đô này hóa ra lại có quy tắc đặc biệt, ở chỗ này thì bất cứ hồn kĩ gì cũng không có hiệu quả. Cho dù là hồn sư, cũng chỉ có thể sử dụng lực lượng làm trụ cột, vũ hồn chỉ ở hình thái cơ bản nhất mà thôi.

Hồn kĩ biến mất, nhưng hồn lực vẫn còn, tức là vẫn còn Huyền thiên công. Vặn người, Hạo Thiên Chuy trong tay Đường Tam đã đánh ra. Loạn Phi Phong chùy pháp, đệ nhất chùy. Hắn nghênh đón chính là xung lực thật lớn của trọng giáp kị sĩ.

Oanh----

chiến mã rên rỉ, âm thanh

" Két"

thật lớn vang lên đã dừng lại, thân Kỵ sĩ cao lớn bị bắn thẳng lên trời, bay tít về đằng xa.

Một hình ảnh kinh khủng không phải là kỵ sĩ Tư Khoa Đặc bị bắn tung ra xa, Mà là chiến mã vừa đâm vào cánh tay trái của Đường Tam kia, Xung tlực thật lớn chính là tại đó, lực lượng khổng lồ tại chỗ va chạm khiến chiến mã ép ngang, cả người kịch liệt co quắp lại. Cổ nó chính là chỗ hai cỗ lực lượng kinh khủng va chạm đã bị bẻ gẫy hoàn toàn.

Hạo Thiên Chuy nặng năm trăm cân được Đường Tam tập trung vào một kích bộc phát ra thì chỉ có Đường Hạo mới hiểu rõ uy lực của nó mà thôi.

Dưới sự rèn luyện hai năm, thân thể Đường Tam sớm đã thành vũ khí. Xung lực mặc dù thật lớn, nhưng căn bản không cách nào ảnh hưởng đến hắn.

"Khủng Bố Kị Sỹ Tư Khoa Đặc"

chậm rãi từ trên mặt đất bò dậy, lúc trước tay phải cầm kỵ thương của hắn nay áo giáp đã hoàn toàn tung bay tán lọan, dường như cả áo giáp chỗ cánh tay phải hắn cũng như vậy, thậm chí ngay cả xương tay phải cũng như toàn cơ thể đã rách toác ra.

Đường Tam nhíu nhíu mày, dựa theo tính toán của hắn về đối thủ thì với một chùy này hẳn đối phương phải mất mạng mới đúng. Nhưng lực lượng của vị

"khủng bố kỵ"

sĩ này so với phán đoán của hắn còn mạnh hơn một chút nên mới giữ được tính mạng như bây giờ.

Bước lên phía trước, Đường Tam ngửa mặt lên trời nhìn mặt trăng màu tím, Trong lòng thầm nghĩ: Không thể sử dụng hồn kĩ. Sát Lục Chi Đô, Ta tới đây.

" Khoan, đứng lại."

Tư Khoa Đặc có chút nặng nề hô lớn.

Đường Tam lạnh lùng nhìn hướng hắn, lúc này mũ giáp của Tư Khoa Đặc đã rơi xuống. Lộ ra khuôn mặt của một trung niên dữ tợn. Trong mắt hắn nhìn Đường Tam đã có nhiều thêm một tia hỏang sợ. Hiển nhiên, hắn không thể nghĩ được vì sao người trẻ tuổi này lại có lực lượng kinh khủng như thế. Hắn không phải là một gã hồn sư chứ?

" Tiếp tục ngăn trở ta, ta không ngại đem tất cả bọn ngươi giết chết hết."

Đường Tam lạnh lùng nói.

" Không, không phải ngăn trở ngươi. Ngươi đã thông qua khảo nghiệm của ta. Đã có tư cách tiến vào Sát Lục Chi Đô."

Vị Khủng Bố kỵ sĩ có chút khó khăn nói. Hắn không rõ ràng nhất chính là, bình thường hồn sư đi tới nơi này, đều bởi vì hồn kĩ không cách nào sử dụng mà khiếp sợ, nhưng người trẻ tuổi trước mắt này lại dường như không bị ảnh hưởng chút nào.

Một khối lệnh bài màu đen được đưa tới trước mặt Đường Tam, Đường Tam tiện tay tiếp nhận. Trên lệnh bài điêu khắc một cái đầu lâu, phía dưới còn có một cái như số báo danh,

" 9528 "

.

" Đây là chứng minh của ngươi tại Sát Lục Chi Đô. Mời vào thành, ở chỗ cửa thành sẽ có người tiếp đón."

Cầm lệnh bài, Đường Tam đi nhanh về phía trước, không tiếp tục nhìn vẻ mặt kinh khủng của kỵ sĩ kia nữa.

Nhìn bóng lưng Đường Tam dần dần đi xa, Tư Khoa Đặc rút kiếm bên hông, mạnh mẽ chém xuống, đem cánh tay phải bị chấn nát của mình chém xuống. Màu đỏ của máu tươi ngấm vào nền đất màu đen, mùi Máu tanh tràn ngập hẳn lên.

Cửa thành Đen nhánh khiến người ta có một loại cảm giác áp lực cực kì, trên cửa thành hiện ra bốn chữ thật lớn

"Sát Lục Chi Đô "

.

Trước cửa, hai hàng võ sỹ hắc giáp lẳng lặng đứng ở chỗ đó, không đợi Đường Tam đưa ra thân phận bài trong tay, một cô gái che khăn đen đã từ bên trong đi ra.

" Hoan nghênh ngài đã đến Sát Lục Chi Đô."

Thanh âm Nữ nhân rất êm tai, đi tới trước mặt Đường Tam làm ra tư thế chào.

Mặc dù cái thành thị dưới đất này khiến Đường Tam cực kì kinh ngạc, Nhất là hồn kĩ bị hạn chế. Nhưng hắn vừa đến thì đã ổn định lại tinh thần ngay. Đi theo nữ tử kia vào trong cửa thành. Có lẽ bởi vì lệnh bài thân phận trong tay nên cũng không có ai ngăn trở hắn cả.

Đi vào bên trong thành. Đường Tam chứng kiến đây là một thế giới toàn mầu tím xanh. Hai bên ngã tư đường có đèn chiếu sáng. Ánh sáng ở đây đều chỉ là của hai loại này phát ra mà thôi ( theo mình một là đèn, một là mặt trăng – nhưng mặt trăng không thì sao phát sáng được chứ - DG A Nèo - ). Làm hắn có chút kinh ngạc hơn chính là người ở đây cũng không ít, cũng không có người nào chú ý người mới đến như hắn. Vẻ mặt tất cả đều âm u. Khi mới nhìn qua thì không khác gì nhiều so với thành thị thông thường.

" Ta là người hướng dẫn cho ngài, nếu ngài có điều gì không rõ thì có thể hỏi ta. Trong mười hai canh giờ, Ta sẽ giải thích hết mọi vấn đề của ngài. Mười hai canh giờ sau nơi này chính là nơi sống của ngài đấy. Lúc đó ngài cũng chính thức trở thành một thành viên của Sát Lục Chi Đô."

Đường Tam gật đầu. Nói:

" Sát Lục Chi Đô. Là loại địa phương như thế nào?"

Cô gái che mặt nói:

" Là một thiên đường cho những kẻ vui chơi."

Đường Tam nhíu nhíu mày.

" Chỉ đơn giản như vậy sao?"

Cô gái che mặt gật đầu xác nhận.

Đường Tam nói:

" Thế thì Sát Lục Chi Đô được hình thành như thế nào?"

Lần này cô gái Hắc sa đưa ra đáp án khiến Đường Tam thật sự hài lòng,

" Sát Lục Chi Đô đã hình thành ngàn năm. trong truyền thuyết, Là một vị hồn sư cường đại sau khi đột phá trăm cấp đã lưu lại chỗ này. Ở chỗ này, hết thảy kỹ năng của hồn sư đều không thể thi triển, mọi người chỉ có thể bằng vào bản năng cùng lực lượng tự thân mà sinh tồn. Hồn lực có thể là nguyên nhân tăng cường lực lượng."

Đường Tam nhìn về phía hắc sa nữ tử,

" Vậy quy tắc của nơi này là gì?"

Cô gái che mặt bình tĩnh nói:

" Quy tắc nơi này chính là không có quy tắc. Là một thành viên của Sát Lục Chi Đô, ngài có thể làm bất cứ chuyện gì ở nơi này. Coi như là Phong Hào Đấu La cửa thế giới bên ngoài mà đi tới nơi này, cũng vì bị mất hồn kỹ mà trở nên yếu hơn hẳn. Mà kẻ thống trị của nơi này là sát lục chi vương căn bản không cần e ngại bọn họ. Tại Sát Lục Chi Đô, chỉ cần ngươi cũng có đủ năng lực, ngươi có thể làm được bất cứ chuyện gì muốn làm. Nhưng ta phải nhắc nhở ngài, Nguyên nhân chính là trong này không có quy tắc, nên bất cứ lúc nào ngài cũng có thể gặp phải nguy hiểm trí mạng. Từ ý nào đó mà nói, nơi này là chỗ vui chơi của tội ác."

" Chỗ vui chơi của tội ác?"

" Tất nhiên. Bởi vì có rất nhiều người tới nơi này vì không thể sống được tại thế giới bên ngoài, cho nên họ không thể không lựa chọn tiến vào. Sau khi tới nơi này, sẽ không phải tiếp tục lo lắng có người đuổi giết nữa. Mỗi một thành viên của Sát Lục Chi Đô đều sẽ được Sát Lục Chi Đô bảo vệ."

Đối với vấn đề bảo vệ này Đường Tam không để ý chút nào, chính mình nếu có thể bằng vào thủ đoạn bạo lực đi tới nơi này, như vậy đại biểu cho bất cứ cường giả nào đều cũng có thể. Không có hồn kĩ còn có hồn lực, phong hào đấu la ở chỗ này như trước là cường giả trong số cường giả. Ở chỗ này tội ác giả (Dọa lạc giả ) thật sự được an toàn sao?

" tiên sinh số 9588. Ta hiểu được ngài đang suy nghĩ cái gì."

Cô gái che mặt đột nhiên nói.

Đường Tam sửng sốt một chút,

" Ngươi biết ta đang suy nghĩ cái gì?"

" Ngài nhất định đang suy nghĩ, làm thế nào mà Sát Lục Chi Đô có thể bảo vệ con dân của mình được, phải không?"

Trong lòng Đường Tam vừa động,

" Sao ngươi lại biết?"

Cô gái che mặt nói:

" Bởi vì mỗi một người vừa đến Sát Lục Chi Đô đều có ý nghĩ như vậy. Nhưng rất nhanh, Bọn họ sẽ bỏ cái ý niệm trong đầu này đi. Tiến vào Sát Lục Chi Đô, Muốn trải qua khảo nghiệm cùng kiểm nghiệm sát lục. Mặc dù ngài đã dùng phương pháp đặc thù để tiến vào, nhưng thật ra sát khí trên người ngài cũng đủ. Hơn nữa lại đánh bại Khủng Bố kỵ sĩ đại nhân. Cho nên mới được hợp pháp gia nhập. Nhưng ta phải nhắc nhở ngài một chút, Tiến vào Sát Lục Chi Đô dễ dàng, nhưng muốn đi ra ngoài thì dường như lại khó có khả năng."

" Chỉ có thể vào, không thể ra?"

Đường Tam có chút kinh ngạc nhìn Cô gái che mặt. Hắn cũng không cho rằng mình cũng không có cách nào xông ra.

Cô gái che mặt gật đầu, nói:

" Trong Sát Lục Chi Đô, có đội chuyên môn làm chấp pháp, ngài cũng thấyKhủng Bố Kị Sỹ Tư Khoa Đặc đại nhân rồi, đó cũng chỉ là một thành viên trong chấp pháp đội. Hết thảy được Sát lục chi vương vĩ đại nắm trong tay, trong chấp pháp đội cường giả chân chính đều được Sát Lục Chi Vương ban cho khả năng có thể sử dụng năng lực hồn kỹ, mà họ đều là được tạo thành từ các hồn đấu la. Đội trưởng càng lại là một vị phong hào đấu la. Từng có không ít người muốn xông ra, nhưng kết quả lại không hề có ngoại lệ."

Đường Tam lấy làm kinh hãi, nếu như nói phong hào đấu la không thể sử dụng hồn kĩ cường đại như trước mà gặp phải hồn đấu la có thể dùng hồn kỹ thì khẳng định không có cách nào chiến thắng được. Hơn nữa dựa theo lời nói của Cô gái che mặt kia thì đội trưởng chấp pháp đội của Sát Lục Chi Đô lại là một gã phong hào đấu la có thể sử dụng hồn kĩ. Khó trách nàng lại nói nơi này chỉ có thể vào không thể ra.

" Thật sự không có biện pháp đi ra sao?"

Cô gái che mặt lạnh nhạt nói:

" Thực ra nói như vậy cũng không phải. Để rời khỏi Sát Lục Chi Đô chỉ có một biện pháp, đó chính là đạt được quán quân của địa ngục sát lục trường, có được tư cách khiêu chiến Địa Ngục Lộ rồi sau đó thoát ra khỏi Địa Ngục Lộ, như vậy sẽ ra được Sát Lục Chi Đô. Hễ là cường giả như vậy đều sẽ được đặt cho một danh hiệu là "

Sát Thần

". lịch sử hình thành của Sát Lục Chi Đô đã hơn một ngàn năm, trước sau tổng cộng xuất hiện qua tám vị Sát Thần."

Ngàn năm tám vị, đây là một con số không cân đối chút nào.

" Nếu khiêu chiến thất bại thì sao?"

Đường Tam tiếp tục hỏi.

Cô gái che mặt mỉm cười nói:

" Tại Sát Lục Chi Đô không có thất bại. Chỉ có thành công cùng tử vong mà thôi. Bất cứ sự tình gì đều là như thế."

Đường Tam mỉm cười,

" Xem ra nơi này quả nhiên không hổ là Sát Lục Chi Đô."

Cô gái che mặt nói:

" Trong Sát Lục Chi Đô không dùng tiền để trao đổi, mọi đồ ăn thức uống đều được cung cấp miễn phí. Đương nhiên kể cả muốn có độc trong đó cũng được. Ở chỗ này, người chết là đáng giá nhất. Mỗi người đều đã lấy số lượng đầu lâu làm tượng trưng cho sức mạnh cường đại của mình. Lấy thân thủ của mình để chém giết đối thủ rồi lấy máu cùng đầu lâu của chúng thì có thể dùng để trao đổi vật phẩm khác."

Hàn quang trong mắt Đường Tam chợt lóe, xem ra giống như lời phụ thân đã nói, ở chỗ này bất luận kẻ nào đều lấy giết chóc làm đạo.

" Tốt lắm, mang ta đi địa ngục sát lục trường."

Đường Tam lạnh nhạt nói.

Cô gái che mặt sửng sốt một chút,

" Ngài có chắc không? Tiến vào nơi đó, người có thể còn sống không quá một phần mười. Nơi đó cũng là nơi dễ dàng nhất để giảm bớt dân số của Sát Lục Chi Đô chúng ta. Hàng năm mỗi người đều bị yêu cầu tiến vào Sát Lục Trường một lần. Chỉ cần có thể vượt qua một trận chiến thì lại có thể tiếp tục sinh sống ở Sát Lục Chi Đô thêm năm nữa."

Đường Tam thản nhiên nói:

" Ta chắc chắn, đi luôn thôi."

Mơ hồ Tử Cực Ma Đồng của Đường Tam đã nhìn xuyên qua lớp vải che của cô gái, có thể chứng kiến khuôn mặt thanh tú của nàng khẽ cau lại.

" Đã như vậy, ngài hãy đi theo ta."

Nói xong, Cô gái che mặt mới hướng bên trong thành mà đến. Nàng duy trì bước chân rất đều, luôn luôn đi bên cạnh Đường Tam, chỉ là nhanh hơn nửa bước so với Đường Tam mà thôi.

Đường Tam cũng không phải vội vã đến đấy làm gì, chỉ là lẳng lặng quan sát mọi thứ chung quanh.

Chính lúc đang đi tới, ven đường đột nhiên hiện lên một đạo thân ảnh tại chỗ góc tối âm u phía trước khiến ngay cả Đường Tam cũng không chú ý tới.

" U, có người mới đến, xem ra lại muốn có người cung cấp Huyết Tinh Mã Lệ mới rồi, ha ha"

. Ánh mắt quét về phía người này, Đường Tam không khỏi cau mày, người nói chuyện nhìn không ra tuổi, bởi vì vóc người của hắn thật sự rất đặc biệt. Toàn thân trên dưới tựa hồ không có một bắp thịt nào. Nếu như không phải bên ngoài được bọc bởi lớp da thì sợ rằng rất dễ dàng làm người khác nhầm hắn là một pho tượng khô lâu. Hơn nữa, Đường Tam thông qua quan sát đơn giản có thể rõ ràng cảm giác được người này không phải do tu luyện công pháp đặc thù mới như vậy. Khí huyết tắc nghẽn, tùy lúc đều có thể chết.

" Hắn như vậy mà cũng có thể thông qua một lần chiến đấu tại địa ngục sát lục trường sao?"

Đường Tam hướng Cô gái che mặt hỏi.

Người giống bộ xương kia khi thấy cô gái che mặt bên Đường Tam thì giống như gặp phảo chuyện gì kinh khủng lắm, không dám nói thêm gì nữa, nhanh chóng chạy trốn vào trong góc tối âm u.

" Đương nhiên không phải. Cũng không phải mỗi người đều phải trải qua tẩy lễ của địa ngục sát lục trường. Dù sao, xác suất tử vong ở nơi đó rất cao. Ngoài cách một lần tham gia chiến đấu trong địa ngục sát lục trường ra thì còn một biện pháp khác có thể tồn tại trong Sát Lục Chi Đô. Đó chính là tình nguyệt cống hiến hai chén Huyết Tinh Mã Lệ."

Đọc truyện chữ Full