DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đấu La Đại Lục
Chương 324: Hư Không Quỷ Ảnh Mê Tung

Bất quá, bọn họ từ giật mình rất nhanh biến thành than thở. Đường Tam nhảy xuống, đồng thời một cây Lam Ngân Hoàng đã quấn quanh xích cầu kiều, tay phải hắn vừa nhấc, lại một cây Lam Ngân Hoàng bắn ra xẹt qua quấn quanh vào Thất trưởng lão ngay khi vừa ném Hạo Thiên Chuy bay vụt đi, thân thể rung động, thả tay ra khỏi một cây Lam Ngân Thảo quấn quanh, cả người từ từ được kéo lên, thẳng đến phía dưới chân Thất trưởng lão phóng đến.

Tất cả chuẩn bị của Thất trưởng lão đều là nhằm vào Đường Tam đang bay lên không trung mà tính toán, nhưng phương pháp tránh né Hạo Thiên Chuy công kích của Đường Tam hoàn toàn ngoài ý muốn, phản ứng tự nhiên cũng chậm nửa nhịp.

Bát chu mâu dựng thẳng lên, đồng thời đâm vào các vị trí khác nhau trên thân thể Thất trưởng lão, đồng thời một cái Chu Võng trói buộc cũng từ dưới phóng lên trên.

Thực lực Đường Tam có lẽ không bằng đối thủ, nhưng nói về năng lực nắm bắt thời cơ, hắn lại không chút nào dưới vị Thất trưởng lão này. Lúc này, chính là lúc Thất trưởng lão đánh ra Hạo Thiên Chuy chưa kịp thu hồi tạo thành sơ hở, cũng do lực đạo quá mạnh mà trong nháy mắt tạo nên sơ hở.

Lam Ngân lĩnh vực phát động, Chu Võng trói buộc đón gió mạnh mẽ triển khai, phạm vi bao trùm lần nữa đại tăng, cho dù là Thất trưởng lão thực lực mạnh như vậy, nếu như chỉ dùng bốn thành hồn lực dưới tình huống bị Chu Võng trói buộc vây khốn, cũng phải có thời gian nhất định mới có thể thoát được.

Đột nhiên phát hiện đối thủ xuất hiện dưới chân, Thất trưởng lão làm ra lựa chọn chính xác nhất, một lần nữa mũi chân điểm lên trên cầu treo, cả người bắn lên, đồng thời tay triệu hồi Hạo Thiên Chuy của mình. Có cầu treo ngăn cản, chỉ cần hắn không ở trên cầu treo, Chu Võng trói buộc tựu không cách nào tác dụng lên trên người hắn.

Nhưng làm Thất trưởng lão kinh ngạc chính là một cây Lam Ngân Thảo từ Đường Tam tay phải bắn nhanh ra, không phải hướng Thất trưởng lão đang chạy, mà là trực tiếp quấn quanh mép của Chu Võng, nhẹ nhàng vung lên, Chu Võng đã xoay quanh phi xéo dựng lên, căn Lam Ngân Thảo hướng vào phía trong vùng sườn, Chu Võng phi ngang như trước hướng tới bao phủ Thất trưởng lão. (đoạn này tưởng tượng khó nên dịch cũng khó)

Cũng không chỉ đơn thuần là hồn kĩ như vậy, trong đó Đường Tam còn kèm theo xảo diệu thủ pháp ám khí ở bên trong. Bằng vào Khống Hạc Cầm Long với nội lực để khống chế, như vậy Chu Võng đường kính vượt qua mười thước thật lớn giống có tính mạng dường như bao trùm tất cả những gì đi qua.

Mà lúc này Đường Tam cũng đã lên tới cầu treo, tay trái điểm trên cầu treo, dùng sức đem thân thể của chính mình bay lên, truy thẳng hướng Thất trưởng lão trên không trung.

"Hảo tiểu tử."

Thất trưởng lão hét lớn một tiếng, trong mắt ánh lên vẻ tán thưởng. Có thể sử dụng hoàn mỹ ưu thế võ hồn chính mình, cũng không phải mỗi một danh hồn sư đều có thể làm được. Mà ở điểm này Đường Tam không thể nghi ngờ đã làm phi thường tốt.

Thất trưởng lão tay phải hư không vung lên, đang chuẩn bị thu hồi Hạo Thiên Chuy lại không thu về nữa, mà là trực tiếp vung lên, hắn lăng không khống chế, phóng lên hướng tới Đường Tam đập xuống. Cùng lúc đó, trên người hắn đệ ngũ hồn hoàn đột nhiên lóe sáng. Không khí đột nhiên trở nên ngưng trọng, một cỗ áp lực giống như núi từ trên người hắn chợt phóng thích.

Trên không trung Đường Tam chỉ cảm thấy chính mình thân thể tựa hồ trở nên nặng nề, nguyên đang bay lên không đuổi về hướng thân thể Thất trưởng lão dĩ nhiên biến thành hạ xuống, mà ngay cả Chu Võng trói buộc trên không trung cũng trở nên trì trệ một chút, tốc độ giảm đi. Trọng lực khống chế. trong đầu Đường Tam nhất thời nghĩ ra danh xưng hồn kĩ này. Lúc đầu khi đối mặt Bất Động Minh Vương Triệu Vô Cực, hắn cũng từng gặp phải cùng loại hồn kĩ như vậy. Nhưng so sánh với Triệu Vô Cực. Trọng lực khống chế của Thất trưởng lão rõ ràng mạnh hơn, tựa như có cái gì lôi kéo thân thể mình.

Ngay sau đó, trên người Thất trưởng lão đệ lục hồn hoàn cũng sáng lên, giữa không trung đuổi theo Đường Tam, Hạo Thiên Chuy chợt một phân thành hai, một thanh rất nhanh trầm xuống. Hướng tới vị trí dưới chân Đường Tam oanh tạc. Hai thanh Hạo Thiên Chuy phóng thích xem hiệu quả uy lực, mỗi một luồng uy lực cũng không có yếu đi.

Võ hồn phân thân?

Đối với khí võ hồn mà nói cơ hồ là cực phẩm kỹ năng. Sắc mặt Đường Tam không nhịn được cũng trở nên ngưng trọng.

Võ hồn phân thân nói đại khái chỉ biết xuất hiện trên người khí hồn sư. Thi triển kỹ năng như vậy, có thể phóng xuất ra khí võ hồn hoàn toàn giống như khí võ hồn dùng để công kích. Đáng sợ nhất chính là, cái này kỹ năng sau khi thi triển, là có thể dùng đồng thời cùng với các hồn kỹ khác của hắn.

Nói cách khác, tại trong khoảng thời gian ngắn, lực công kích của khí hồn sư sẽ tăng lên gấp đôi.

Võ hồn phân thân xuất hiện tại mười năm hồn hoàn, bình thường chỉ có thể có được phụ gia võ hồn lực công kích lên ba mươi phần trăm, trăm năm hồn hoàn là năm mươi phần trăm, ngàn năm hồn hoàn là bảy mươi phần trăm, chỉ khi xuất hiện tại vạn năm hồn hoàn, mới có thể đạt tới trăm phần trăm.

Mà nếu như là mười vạn năm hồn hoàn, một khi thi triển khí hồn phân thân, như vậy, hai khí võ hồn giống nhau có thể có được hai trăm phần trăm uy lực.

Tại sao mới nói rằng mười vạn năm hồn hoàn đối với hồn sư giới là quý giá nhất, cũng bởi nguyên nhân như vậy.

Trước mắt Thất trưởng lão thi triển võ hồn phân thân đúng là vạn năm hồn hoàn, mặc dù chỉ là hai vạn năm hồn hoàn, nhưng so với trước đây thì đã xuất ra được trăm phần trăm hiệu quả Hạo Thiên Chuy.

Chỉ cần hắn lại thi triển bất cứ hồn kĩ gì tác dụng đến cây búa, đều là song trọng hiệu quả.

Hạo Thiên Chuy vốn bá đạo, lần này Đường Tam đối song chuy, có thể nghĩ là trình độ kinh khủng. Là một trong ngũ đại trưởng lão Hạo Thiên Tông, lúc này thực lực của Thất trưởng lão mới thật sự bày ra.

Thất trưởng lão muốn công kích vỡ tan xích sắt dưới chân sao? Như vậy không thể nghi ngờ sẽ khiến Đường Tam bị vây khốn dưới trọng lực khống chế cực kì thống khổ, nhưng Thất trưởng lão cũng không có chỗ đặt chân. Hắn đến tột cùng muốn lựa chọn như thế nào?

Thất trưởng lão rất nhanh cấp ra đáp án, trên người đệ nhị hồn hoàn lóe sáng, phóng thích đệ nhị hồn kĩ chuy hồn khống chế, hai tay đồng thời cùng vẫy. Một thanh Hạo Thiên Chuy bay về phía Đường Tam thì gia tốc, một chuy khác đánh lạc hướng từ dưới chân hắn vòng lại.

Vừa lên vừa xuống, đối Đường Tam ở trên không trung thi triển giáp công.

Mà đối mặt với Chu Võng trói buộc của Đường Tam hướng chính mình bay tới, đệ ngũ hồn hoàn trên người Thất trưởng lão quang mang lại sáng hơn vài phần, dựa vào trọng lực khống chế mạnh mẽ áp chế, làm Đường Tam lệch đi không cách nào đem Chu Võng lao tới bao trùm trên người mình.

Lực khống chế của Đường Tam thì không thể nghi ngờ, nhưng Thất trưởng lão ứng đối lại càng hoàn hảo hơn. Bằng vào kỹ năng mạnh mẽ của bản thân cùng Hạo Thiên Chuy bá đạo, dám đang ở không trung thay đổi càn khôn. Thắng bại cơ hồ là trong chớp mắt thay đổi.

Hai thanh Hạo Thiên Chuy bí mật mang theo hơi thở kinh khủng cũng không cùng một phương hướng công tới, lại còn có trọng lực khống chế đối thân thể sinh ra áp lực.

Lúc này Đường Tam có thể nói đã bị vây trong hoàn cảnh cực kì nguy hiểm. Cho dù là trên người hắn hai đại lĩnh vực đều phóng thích.

Nhưng bởi vì bản thân cùng Thất trưởng lão thực lực chênh lệch, lĩnh vực còn chưa tiến hóa đến trình độ có thể uy hiếp đến Thất trưởng lão.

Đường Tam đương nhiên có thể dựa chính mình dùng Lam Ngân Hoàng tại xương đùi phải kỹ năng phi hành để hóa giải nguy cơ trước mắt, nhưng hắn cũng không muốn làm như vậy, mặc dù đó cũng là một bộ phận thực lực của hắn.

Nhưng hắn vẫn là muốn bằng vào nguyên bổn đích thực lực chính mình cùng vị này Thất trưởng lão hảo hảo đấu một chút. Đối thủ như vậy cũng dễ tìm a! Võ hồn mạnh mẽ, kinh nghiệm thực chiến phong phú.

Cùng đánh với Thất trưởng lão, ngoại trừ vũ nhục mẫu thân hắn, đối Đường Tam mà nói, trận chiến đấu này cũng có chỗ tốt rất lớn.

Ở trên không trung Đường Tam đã động, sau lưng bát chu mâu đột nhiên chụm vào, thân thể mỗi một bên lưng đều là bốn căn bát chu mâu chụm cùng một chỗ, giống như là cánh bình thường dùng sức vỗ một chút.

Bát chu mâu đương nhiên không phải cánh, không cách nào làm cho Đường Tam phi hành, nhưng bằng vào một lần ngắn ngủi vỗ như vậy, cũng có thể làm hắn tại không trung trì trệ trong chốc lát.

Sử dụng công phu này chỉ chốc lát, Đường Tam thân thể như tia chớp xoay tròn, hơn mười căn Lam Ngân Hoàng đồng thời bay ra.

Hắn biết, hai thanh Hạo Thiên Chuy đều ở dưới khống chế của Thất trưởng lão, chỉ cần không phải thật sự bay lượn, muốn chạy thoát khỏi công kích hai thanh là khó có khả năng. Càng huống chi hắn đang ở trên không trung, có thể né tránh như thế nào?

Thanh âm kình khí liên tiếp vang lên, Đường Tam ném ra Lam Ngân Thảo trước sau quất lên thanh Hạo Thiên Chuy ở phía trên đang hướng chính mình công kích.

Hạo Thiên Chuy mang lực chấn động mạnh mẽ nhất thời đem Lam Ngân Hoàng chấn bay lên, may là Lam Ngân Hoàng mềm mại, nếu như đổi lại là võ hồn cứng rắn, cho dù là Bát chu mâu, chỉ sợ cũng sẽ bị Hạo Thiên Chuy kinh khủng nghiền nát.

Hạo Thiên Chuy dù sao cũng là Hạo Thiên Chuy, khi hơn mười căn Lam Ngân Hoàng quất lên, dĩ nhiên phương hướng không có chút dao động vẫn tiếp tục đi tới, khí thế ngược lại càng thêm tăng.

Lúc này, thân thể Thất trưởng lão đã hướng cầu treo rơi xuống. Tinh thần hoàn toàn tập trung khống chế hai thanh Hạo Thiên Chuy.

Thân thể Đường Tam đột nhiên động, mượn sát na Lam Ngân Thảo vừa rung động nhếch lên, thân thể hắn giống như cây không có rễ, rất nhanh lóe lên, hai chân liên tiếp điểm lên hơn mười căn Lam Ngân Hoàng tại không trung phiêu đãng, cả người tựa như vũ đạo hư ảo trên không trung, Quỷ Ảnh Mê Tung ở một khắc này phát huy tới cực hạn.

Bởi vì bị Hạo Thiên Chuy đánh bay, hơn mười căn Lam Ngân Hoàng đều dâng lên như sóng vỗ, trong khoảng thời gian ngắn không rõ tung tích, mà thân thể Đường Tam ở trên hơn mười căn Lam Ngân Hoàng di chuyển.

Cho dù là lấy thực lực Thất trưởng lão cũng không cách nào thấy rõ hành động hắn lúc này.

Hồn sư bất cứ công kích gì đều phải trước tiên tập trung vào đối thủ, nhưng lúc này Đường Tam làm cho Thất trưởng lão cảm giác không cách nào tập trung.

Sát Thần lĩnh vực lạnh như băng mở ra tới trình độ lớn nhất rồi mạnh mẽ ép phá tan khí cơ tập trung của Thất trưởng lão, mà thân mình Đường Tam đang phiêu đãng giữa không trung biến ảo thành vô số thân ảnh.

Hai thanh Hạo Thiên Chuy cố gắng đuổi theo thân thể của hắn cũng tìm mục tiêu chính xác, nhưng kết quả cuối cùng chúng lao vào lại là khoảng không.

Cho dù là Thất trưởng lão, lúc này cũng không khỏi sửng sốt một chút, ai có thể nghĩ đến, Đường Tam có thể sử dụng phương pháp xảo diệu né tránh các đợt công kích của hắn như vậy chứ?

Mai đến A Nèo

Ở giữa không trung, cánh tay phải Đường Tam kim quang thoáng hiện, đệ ngũ hồn hoàn hắc quang phóng ra lần nữa, bắt đầu súc lực.

Từ lúc hắn cùng với Thất trưởng lão chiến đấu bắt đầu đến giờ, hai người cũng không có thực chất tiếp xúc, nhưng thông qua thể hiện năng lực, đều đã biểu hiện ra kinh nghiệm thực chiến phong phú. Thất trưởng lão càng lại làm cho Đường Tam thấy được hắn có thực lực mạnh mẽ.

Nâng tay triệu hồi hai thanh Hạo Thiên Chuy của mình, Thất trưởng lão cũng không có đi truy kích Đường Tam phía xa xa trên cầu treo, trên người hắn đích đệ thất hồn hoàn dần dần tỏa ánh sáng.

Vách núi bên bờ, Nhị trưởng lão mi dài chứng kiến Thất trưởng lão trên người sáng lên đệ thất hồn hoàn, lông mày không khỏi nhăn lại. Đệ thất hồn kĩ, vốn là Thất trưởng lão chỉ sử dụng bốn thành hồn lực dưới tình huống có thể thi triển vốn là một hồn kĩ cực mạnh. Hơn nữa còn có thể kết hợp với đệ lục hồn kĩ võ hồn phân thân sử dụng, riêng từ hồn lực chỉnh thể điều động, xem hẳn là đã vượt qua bốn thành.

Nhị trưởng lão biết, sau khi Đường Tam một lần nữa ứng đối xảo diệu, lúc này Thất trưởng lão hẳn đã dâng lên tâm trí háo thắng, hy vọng hắn có thể khống chế tốt lực lượng của chính mình. Dù sao, Đường Tam đã gây cho các trưởng lão Hạo Thiên Tông nhiều vui mừng lẫn sợ hãi.

Nhẹ nhàng xoay người rơi vào trên cầu treo, cánh tay phải Đường Tam đã hoàn toàn bị kim sắc Lam Ngân Thảo bao trùm, theo mỗi một lần hô hấp, kim sắc trên cánh tay hắn đều tăng cường vài phần.

Lúc này, chỗ tốt của việc đả thông kỳ kinh bát mạch từ từ hiển hiện ra, hồn lực Đường Tam đương nhiên khó có khả năng so sánh với Thất trưởng lão, nhưng là, tốc độ hắn hồi phục so với bất luận kẻ nào đều phải mạnh hơn. Lần nữa bày ra đệ ngũ hồn kĩ, trên mặt của hắn cũng không có bất cứ một tia cảm giác mệt mỏi nào. Tinh thần sáng láng, không lộ ra biểu hiện gì. Đương nhiên, cùng tinh thần lực bản thân đã phát triển trình độ cường đại là có liên quan.

Mỗi người Hạo Thiên Tông nhìn chăm chú vào Đường Tam, chẳng lẽ, hắn không phải là định dựa vào đệ ngũ hồn kĩ cùng đối kháng với đệ lục, đệ thất hai đại hồn kĩ của Thất trưởng lão đấy chứ?

Đệ thất hồn kĩ, luôn luôn được vinh dự là hồn kĩ biến chất. Hạo Thiên Chuy khí hồn chân thân, uy lực càng lại cực kì kinh khủng. Hơn nữa dưới tình huống võ hồn phân thân, Đường Tam phải đối mặt chính là hai cái khí hồn chân thân.

Không người nào cho rằng, dưới tình huống đó hắn có thể chống đỡ được công kích của Thất trưởng lão.

Sắc mặt Thất trưởng lão có chút ngưng trọng, ở trên cầu treo này, mặc dù Đường Tam không cách nào thi triển đệ tứ hồn kĩ Lam Ngân lồng giam, nhưng đối vị Thất trưởng lão hạn chế lại lớn hơn nữa. Mỗi một lần phát lực đều phải đặc biệt cẩn thận, e sợ cầu treo kiên trì không được. Đường Tam cho hắn áp lực so với trong tưởng tượng còn muốn lớn hơn. Nhất là hắn sau lưng tám căn nhìn qua trong suốt sáng long lanh giống như trường mâu. Thất trưởng lão rõ ràng có thể cảm giác được, nếu như chính mình bị đâm trúng, sợ rằng nơi đó lập tức bị thối rữa.

Hồn lực khổng lồ bắt đầu ngưng tụ tại song chuy trong tay của hắn, nếu như hắn có thể thi triển toàn lực, khí hồn chân thân này trong nháy mắt là có thể bày ra đủ, nhưng hắn hiện tại bị hạn chế tại bốn thành hồn lực, phải sử dụng hồn kĩ súc lực. Đây cũng là nguyên nhân tại sao Thất trưởng lão cũng không có ngăn cản Đường Tam thi triển đệ ngũ hồn kĩ. Song phương đồng thời súc lực, hắn có tuyệt đối nắm chặt chiến thắng ở dưới loại tình huống này.

Hơi thở ngưng trọng tại trước mặt dâng lên, đồng tử Đường Tam từ từ co rút lại, hắn biết. Thành bại trận chiến này, là ở hành động lần này. Khí hồn chân thân cũng không như trước chính mình có thể mạo hiểm né tránh, hơn nữa đối thủ thi triển vẫn là hai cái khí hồn chân thân. Lại càng không cách nào nhanh tránh ra dễ dàng. Hạo Thiên Chuy cường đại lực áp bách đã làm cầu treo dưới chân kịch liệt rung động, tùy thời đều có thể hỏng.

Trong lòng thầm than một tiếng. Đường Tam hiểu được, chính mình không nghĩ sẽ sử dụng kỹ năng này. Cho dù chỉ là dùng bốn thành hồn lực, hồn kĩ của Thất trưởng lão cũng chiếm ưu thế quá lớn. Càng huống chi, bốn thành hồn lực hắn cuồn cuộn không ngừng mà bốn thành hồn lực căn bản là không sợ tiêu hao. Nhưng bản thân mình lại không được như vậy.

Hiểu rõ điều này, thần sắc Đường Tam trên mặt càng phát ra ngưng trọng.

Đột nhiên, Đường Tam hét lớn một tiếng,

"Thất trưởng lão."

Thất trưởng lão cơ hồ ánh mắt ngưng tụ nhìn hướng hắn, ý nghĩ trong đầu Thất trưởng lão, thời khắc này hiển nhiên Đường Tam nhận thua là tốt nhất. Chỉ cần Đường Tam nhận thua, hắn sẽ tỏ vẻ mình mới chỉ điều động một ít hồn lực, lấy ngang tay kết thúc trận này tỉ thí. Cứ như vậy, vừa biểu hiện được thực lực của bản thân, cũng đạt được ý tứ của nhị trưởng lão.

Nhưng, không phải là Đường Tam nhận thua mà xuất hiện hai đạo lam quang trong suốt.

Vách núi bên tất cả mọi người nhìn thây rõ ràng, hai đạo lam quang nồng nặc từ trong hai mắt Đường Tam phóng ra, trong nháy mắt tới ngay trước mặt Thất trưởng lão.

Bất hảo. Thất trưởng lão trong lòng thầm hô một tiếng, lúc này, khí hồn chân thân hắn còn không có hoàn toàn ngưng tụ thành hình.

Nhìn trong mắt Đường Tam phun ra lam quang trong nháy mắt, hắn biết rằng không chỉ hồn lực bao quanh thân thể của mình đang còn thấp, lại càng không thể sử dụng thân thể ngạnh đấu.

Dưới nguy cơ, Thất trưởng lão đã bất chấp ước định từ trước, hồn lực trong nháy mắt bộc phát, khí hồn chân thân trong nháy mắt cũng đã đạt tới đỉnh cao, một chuy trên tay trái giơ lên che ở trước mặt, một chuy tay phải phóng ra ngoài.

Bất luận kẻ nào tại gặp phải lúc nguy hiểm trong tiềm thức đều muốn bảo vệ chính mình, hơn nữa vì giải trừ uy hiếp cho bản thân, đương khi Thất trưởng lão ý thức được chính mình đã chém ra một chuy toàn lực, thì không còn kịp nữa rồi.

Ầm thanh đầu tiên vang lên trước mặt Thất trưởng lão, tiếng vang oanh minh kịch liệt, cầu treo dưới chân hắn từng đoạn từng khúc nứt ra, một vòng giới màu đen rung động làm cho khí hồn chân thân Hạo Thiên Chuy nhộn nhạo thật mãnh liệt. Mà thân thể Thất trưởng lão cũng không chịu khống chế rơi xuống phía dưới.

Mà một Hạo Thiên Chuy khác với một cỗ hắc quang kinh khủng trong nháy mắt khuếch tán oanh thẳng đến chỗ Đường Tam.

Ngay tại lúc này, cánh tay phải Đường Tam súc lực hồn kĩ rốt cuộc hoàn thành.

Kim sắc Lam Ngân Bá Vương Thương mang theo kim quang trong suốt trong nháy mắt phóng ra, nhanh như chớp vọt đến đánh vào chân thân Hạo Thiên Chuy khí hồn.

Một màn làm mọi người giật mình xảy ra, chân thân Hạo Thiên Chuy khí hồn hình thành chuy ảnh khổng lồ vô cùng xuyên đạo kim quang qua đập đến hướng Đường Tam, nhưng ánh sáng đã ảm đạm rất nhiều rồi, mà đạo kim quang xuyên thấu chuy ảnh, mang theo một đạo đường vòng cung đuổi theo Thất trưởng lão.

Hắn dùng đệ ngũ hồn kĩ lại có thể xuyên thấu khí hồn chân thân Phong Hào Đấu La phát ra sao? Cho dù trong lúc vội vàng Thất trưởng lão không kịp toàn lực sử dụng, nhưng cũng chính là khí hồn chân thân a!

Lúc này, không người nào có thời gian suy nghĩ đáp án, ngay cả Đường Tam chính mình cũng không có nghĩ đến gặp kết quả như vậy. Kì thật hắn nào biết rằng, đệ ngũ hồn kĩ chính mình này với tác dụng Lam Ngân lĩnh vực, uy lực mạnh mẽ tương đương với hồn kĩ sinh ra từ hồn hoàn cấp bậc năm vạn năm.

Đệ ngũ hồn kĩ Lam Ngân Bá Vương Thương này thi triển không chỉ có hồn lực tự thân Đường Tam, đồng thời cùng với Lam Ngân lĩnh vực tích súc và Lam Ngân Thảo khí tức dung hợp mà thành.

Ở trên đỉnh núi này, cũng có không ít Lam Ngân Thảo, nhưng hồn kĩ này lực xuyên thấu chính là cực kỳ kinh khủng. Đương nhiên, cũng bởi do khí hồn chân thân cũng không phải là Thất trưởng lão đang trực tiếp khống chế. Nếu như toàn lực khống chế Hạo Thiên Chuy khí hồn chân thân, song phương hồn lực khác biệt to lớn như thế, Lam Ngân Bá Vương Thương của Đường Tam khó có khả năng xuyên thấu bóng đen trước mặt.

Nhưng Hạo Thiên Chuy hình thành bóng đen lại không có biến mất, bóng đen thật lớn không ngừng trước mắt Đường Tam phóng đại. Làm cho Đường Tam có một cảm giác, không cách nào né tránh. Lúc này cầu treo dưới chân hắn cũng đứt gãy, cả người hướng phía dưới vực sâu rơi xuống, nhưng quang ảnh Hạo Thiên Chuy khổng lồ vô cùng nhằm thẳng hướng hắn phóng đến, chớp mắt thấy đã tới trước mặt rồi.

Bát chu mâu giống như bộ xương khum lại trước mặt Đường Tam, Lam Ngân Hoàng trong suốt trong nháy mắt lấy khuôn viên bộ xương này hoàn toàn quấn quanh, đem thân thể Đường Tam bao lại như một cái kén.

Đương hắc quang đánh lên cái kén màu lam, thân thể Đường Tam giống như viên đạn bay ra ngoài. Trong nháy mắt rơi nặng nề trên vách núi đối diện, chìm hoàn toàn vào trong đó.

Bên kia, Thất trưởng lão cũng không chịu nổi, đang ở giữa không trung, hai Hạo Thiên Chuy oanh kích phía dưới, sử dụng hồn lực kinh khủng ép xuống không khí phía dưới, mạnh mẽ khống chế thân thể của chính mình không rơi xuống, đồng thời, mở ra lần nữa đệ ngũ hồn kĩ trọng lực khống chế, lúc này đây khống chế thân thể chính mình, như vậy mới có thể dựa vào huy động không ngừng Hạo Thiên Chuy làm cho chính mình một lần nữa bay lên đỉnh núi.

Nhưng đúng vào lúc này, Lam Ngân Bá Vương Thương của Đường Tam đã phóng tới rồi.

Lam Ngân Bá Vương Thương tốc độ nhanh vô cùng, ngay khi Thất trưởng lão ý thức được nó xuyên thấu Hạo Thiên Chuy khí hồn chân thân của chính mình, Lam Ngân Bá Vương Thương đã lao tới hắn rồi.

Giống như khí hồn chân thân không cách nào né tránh, Lam Ngân Bá Vương Thương tập trung Thất trưởng lão cũng đồng dạng hoàn toàn không cách nào có động tác né tránh. Chỉ có thể cố gắng vận dụng hai bàn tay đem Hạo Thiên Chuy hợp lại trước ngực, chặn lại oanh kích Bá Vương Thương cực mạnh này.

Tiềng nổ ầm ầm vang lên, vô số kim sắc quang điểm tại không trung bộc phát, Thất trưởng lão hoảng sợ phát hiện, chính mình mặc dù đánh nát chuôi Bá Vương Thương này, nhưng thân thể của chính mình đã bị một cỗ năng lượng đặc thù tác dụng lên tạm thời mất đi năng lực hành động. Tất cả hồn kĩ đang thi triển bị hoàn toàn chặt đứt.

Đây mới là điểm bá đạo nhất của Lam Ngân Bá Vương Thương, ngoại trừ lực công kích kinh khủng, khi nó bộc phát, chỉ trong khoảng thời gian ngắn sinh ra một Lam Ngân lĩnh vực trận, mạnh mẽ không cho đối thủ thi triển hồn kĩ, hơn nữa làm đối thủ lâm vào trạng thái đơ người trong thời gian nhất định. Về phần thời gian bảo trì trạng thái còn xem thực lực mục tiêu bị trúng.

Thất trưởng lão là Phong Hào Đấu La, thực lực không thể nghi ngờ, hắn đã được phong hai chữ Phong Hào chủ yếu là do tự thân thủ đoạn công kích bạo lệ với hai đại hồn kĩ. Cho nên, khi Lam Ngân Bá Vương Thương đánh vào, hắn chỉ trì trệ trong thời gian ngắn ngủn hai giây.

Gặp lại sau!

Nếu như là đang ở trên mặt đất bằng phẳng hai giây này đương nhiên không tính gì, nhưng hắn hiện tại bị vây giữa không trung vực sâu.

Hai thanh Hạo Thiên Chuy trong nháy mắt biến thành một thanh, hơn nữa còn mất đi hiệu quả một thanh khí hồn chân thân, cả người đều bị sức nặng Hạo Thiên Chuy tác dụng thật lớn, tựa như ánh lưu tinh rơi xuống phía dưới.

Phải biết rằng, hắn trên chín mươi cấp hồn lực, Hạo Thiên Chuy trên bàn tay sức nặng đã vượt qua ba nghìn cân, khi thực chiến khí hồn chân thân lúc này lại càng có khả năng đạt ngàn cân trở lên. Sức nặng ba nghìn cân trong nháy mắt rơi xuống trong hai giây, không biết khoảng cách rơi xuống là bao nhiêu? Bên bờ chỉ có thể nhìn thân thể Thất trưởng lão trong nháy mắt biến mất vào trong mây mù.

Một đạo thân ảnh bay nhanh hướng tới dưới chân núi đi ra, chính là Đường Khiếu - tông chủ Hạo Thiên Tông, hắn đương nhiên không phải đi cứu Thất trưởng lão, Phong Hào Đấu La nào có dễ dàng như vậy rơi rụng. Hắn lo lắng chính là Đường Tam bị trúng khí hồn chân thân của Thất trưởng lão.

Trên vách núi đá, thân thể Đường Tam lõm vào trong núi khoảng mười thước.

Nhưng khi Đường Khiếu đi tới chỗ đá bị lõm, chuẩn bị tiến vào chỗ lõm để cứu Đường Tam, thì chứng kiến Đường Tam từ bên trong đi ra.

Bát chu mâu sau lưng thu liễm, đang dung hợp vào trong cơ thể, Lam Ngân Thảo cũng quay về trong cơ thể, Đường Khiếu chứng kiến, trên bát chu mâu chỉ có xuất hiện một ít vết rách nhỏ. Trừ chỗ đó ra, Đường Tam cũng chỉ có khóe miệng thoáng hiện vết máu có thể chứng minh hắn mới vừa bị khí hồn chân thân Hạo Thiên Chuy kích trúng.

"Tiểu Tam, ngươi..."

Đường Khiếu một tay chộp trên thạch bích, giật mình ân cần nhìn,đi tới Đường Tam.

Đường Tam cười khổ vết máu ngoài miệng biến mất.

"Đại bá, ta không có việc gì. Ngài yên tâm."

Lam Ngân Thảo tiến hóa thành Lam Ngân Hoàng, thân thể Đường Tam vốn đã cực kì cứng cỏi lại càng gia tăng, sanh sanh không dứt. Đường Hạ đã từng nói qua, nói về cường độ thân thể, trên khắp đại lục chỉ sợ cũng tìm không ra mấy người mạnh hơn so với hắn. Dưới sự bảo vệ của Lam Ngân Thảo cùng Bát chu mâu, tự thân Đường Tam đầy đủ phát huy độ kiên cường dẻo dai. Hơn nữa khí hồn chân thân đã bị Lam Ngân Bá Vương Thương làm suy yếu không ít. Thân mình hắn mặc dù lõm vào trong thạch bích, nhưng phần lớn lực đánh sâu vào đều bị ngoại phụ hồn cốt Bát chu mâu tiến hóa phía sau chống đỡ rồi, bản thân đều không có bị chấn thương. Điều làm Đường Tam có chút buồn bực là, ít nhất trong vòng một tháng, chính mình đừng nghĩ đến việc thi triển Bát chu mâu. Nó cần có thời gian khôi phục.

Đường Khiếu trợn mắt há mồm nhìn Đường Tam bên người chính mình phóng người lên, chỗ đùi phải phun ra một cỗ khí lưu trong chớp mắt lên tới đỉnh núi, không biết nói gì nữa. Hạo đệ, ngươi thật sự dạy ra một tiểu quái vật a!

Đường Tam không đợi Đường Khiếu mà lại đi lên trước, bởi vì hồn lực của hắn tiêu hao thật sự quá lớn. Muốn lập tức nghỉ ngơi nếu không thực sự muốn bị thương.

Mắt thấy Đường Tam bay lên, các vị trưởng lão Hạo Thiên Tông cùng với nhị, tam đại đệ tử tông môn, một đám đều không nói lên lời.

Thất trưởng lão tại thời khắc cuối cùng Đường Tam dùng Tử Cực Ma Đồng bức phải dùng ra toàn lực ai cũng đều thấy được. Thắng bại trận tỉ thí này không thể nghi ngờ. Mắt thấy Đường Tam bay lên trên, sau đó không coi ai ra gì rồi khoanh chân ngồi xuống bắt đầu tu luyện, ánh mắt các vị trưởng lão đều có vẻ rất quái lạ. Trong đó một vị trưởng lão từ mi thiện mục cười lên tiếng.

"Lão Thất này nếm quả đắng không nhỏ a! Nhị ca, làm cách nào can ngăn hắn đi, đừng làm cho hắn xúc động."

Lời còn chưa dứt, thân ảnh Thất trưởng lão đã xuất hiện trong tầm mắt mọi người. Hắn rơi xuống mặc dù nhanh, nhưng thực lực bản thân dù sao cũng mạnh mẽ, sau khi khống chế được thân thể. Lập tức thi triển kỹ năng, sử dụng hồn lực bản thân đánh sâu vào vách núi đem thân thể mình bay lên, dựa núi mà lên, lúc này mới rất nhanh đã trở về.

Nhưng nhìn hắn thở hồng hộc, bộ dáng vẻ mặt đỏ bừng. Nhị, tam đại đệ tử môn câm như hến, lúc này ai cũng đều sợ chọc giận vị Thất trưởng lão vốn tính tình bất hảo này.

Thất trưởng lão vừa mới bò lên trên đã hô to,

"Tiểu tử đó đâu rồi? Sẽ không bị ta đánh nát chứ, như thế nào lại không thấy hắn?"

Trong quá trình hắn bay lên, hắn đã xem qua chỗ Đường Tam bị đánh lõm vào, nhưng lại không tìm thấy. Chỉ có một chút vết máu. Lúc này mới vội vã bò lên.

Lời còn chưa dứt, hắn đã thấy được thân ảnh đang khoanh chân, dùng sức vuốt vuốt hai mắt của mình,

"Tiểu tử này đi lên như thế nào? Tông chủ, ngươi cứu?"

Đường Khiếu lắc đầu,

"Chính hắn tự đi lên đó."

Thất trưởng lão mở trừng hai mắt. Quả quyết nói:

"Không có khả năng. Khí hồn chân thân của ta toàn lực oanh kích. Hắn không chết cũng bị thương, như thế nào có thể tự mình bò lên trên này được. Điều này quyết không thể xảy ra."

"Khụ khụ."

Nhị trưởng lão ho khan một tiếng. Đi tới bên người Thất trưởng lão, vỗ vỗ bờ vai của hắn,

"Tiếp nhận sự thật đi. Chúng ta đều nhìn thấy đấy chứ, đứa nhỏ này tự mình từ phía dưới bay lên. Nếu như ta đoán không sai, hắn còn có kỹ năng phi hành, khi cùng ngươi đối kháng trên không trung cũng không có dùng."

"Nhưng......"

Thất trưởng lão còn muốn nói cái gì.

"Câm mồm."

Nhị trưởng lão sắc mặt nhất thời trở nên nghiêm túc,

"Đứa nhỏ này thương thế hẳn là không nặng. Ngươi trong quá trình tỉ thí với hắn đã có ước định trước. Trận này tỉ thí ngươi đã thua."

Thất trưởng lão có chút thừ người ra đứng ở đó,

"Ta không tin, ta không tin ta bại bởi một hài tử mới hai mươi tuổi."

"Lão ngũ, dẫn hắn đi về trước nghỉ ngơi đi."

Nhị trưởng lão hướng ánh mắt đến một gã trưởng lão khác.

Trưởng lão đó tiến lên, nâng tay nắm bả vai Thất trưởng lão,

"Đi thôi, lão Thất. Kì thật, nếu là chúng ta, cũng chưa chắc có khả năng thắng. Đứa nhỏ này rất xuất sắc."

"Không, ta không thể đi."

Thất trưởng lão lắc đầu, sắc mặt âm trầm phảng phất muốn chảy nước.

"Lão Thất, chú ý thân phận của ngươi."

Nhị trưởng lão trừng mắt liếc hắn một cái.

Thất trưởng lão trầm giọng nói:

"Nhị ca, nguyện đổ chịu thua, nếu ta thua, chuyện đáp ứng hắn ta phải làm được. Ta ở chỗ này chờ hắn tỉnh lại."

Nhị trưởng lão gật đầu, trên mặt toát ra ánh mắt vài phần tán dương, xoay người nhìn về phía Đường Nguyệt Hoa bên người Đường Khiếu,

"Nguyệt Hoa, ngươi có thể đi chuẩn bị nhận nghi thức tổ quy tông. Tất cả mọi người tản đi. Đều tự đi tu luyện đi."

Nhận nghi thức tổ quy tông chỉ cần có mấy vị trưởng lão cùng tông chủ như vậy là đủ rồi. Hơn nữa, hắn còn có lời nói với Đường Hạo.

Đường Nguyệt Hoa mừng rỡ, nói:

"Đa tạ các vị trưởng lão thành toàn."

Nhị trưởng lão ánh mắt thâm ý liếc mắt tông chủ Đường Khiếu một cái,

"Không phải chúng ta thành toàn, là chính hắn thành toàn cho mình. Ta còn chưa bao giờ gặp qua một thanh niên xuất sắc như vậy. Chỉ là hy vọng, hắn sau này không đi lệch đường, không nên như phụ thân hắn lãng phí thiên phú chính mình như vậy."

Đường Khiếu trầm giọng nói:

"Các vị trưởng lão, Hạo Thiên Tông phong bế nhiều năm. Có phải hay không cũng tới lúc nên giải cấm."

Nhị trưởng lão thân thể chấn động,

"Tông chủ, ý của ngươi là?"

Đường Khiếu xoay người, nhìn xa phương nam,

"Hai mươi năm, Hạo Thiên cũng nên đến lúc xuất hiện hiện trên hồn sư giới. Các vị trưởng lão không phải nhiều lần hướng ta nói ra chuyện này sao? Ta xem, hiện tại thời cơ đã đến rồi."

Mỗi khi có một vị trưởng lão thiên tân vạn khổ tu luyện đến Phong Hào Đấu La cấp bậc, Đường Khiếu đã bị bọn họ đưa ra đề nghị giải cấm Hạo Thiên Tông. Nhưng hắn cũng không có đồng ý. Thân là tông chủ, hắn đầu tiên muốn cân nhắc đến chính là truyền thừa tông môn, tuyệt không bởi vì chính mình xúc động nhất thời mà làm hủy tông môn.

Cho đến ngày nay, Hạo Thiên Tông môn mặc dù mất đi Đường Hạo, nhưng thêm năm vị trưởng lão, đã có được lục vị Phong Hào Đấu La, nhị thế hệ đệ tử phía sau cũng đều đã thành thục hơn. Hai mươi năm ẩn nhẫn tu luyện, Đường Khiếu xem ra, lực lượng tích súc đã cũng đủ.

"Không, ta không đồng ý."

Nhị trưởng lão lắc đầu, trầm giọng nói.

"Không đồng ý? Đây không phải là điều ngài vẫn hy vọng chứng kiến sao? Nhị thúc."

Đường Khiếu có chút khó hiểu nhìn hướng Nhị trưởng lão.

Nhị trưởng lão lạnh nhạt nói:

"Đó là trước kia, chúng ta mấy lão già này hy vọng thừa dịp chính mình còn có thể có chút cơ hội vì tông môn làm chút sự tình. Nhưng hiện tại xem ra, chúng ta hẳn là tiếp tục ẩn nhẫn một lát. Chúng ta bây giờ tuy đã già, trong khoảng thời gian ngắn cũng còn cường tráng, đã đợi được hai mươi năm, tại sao không thể chờ thêm mấy năm nữa chứ?"

Vừa nói, Nhị trưởng lão ánh mắt chuyển hướng Đường Tam, trong mắt xoay chuyển rất nhiều ý nghĩ.

"Bởi vì Tiểu Tam?"

Đường Khiếu nghi hoặc hỏi.

Nhị trưởng lão gật đầu,

"Tông chủ, mặc dù ngươi Hạo Thiên Chuy đã đại thành, nhưng hai mươi năm ẩn nhẫn, ngươi đã đã không có duệ khí năm đó. Hạo Thiên Tông cần có một vị có thể dẫn đầu tông môn mở ra cánh cửa tiến thủ, thông minh để làm người dẫn đường. Chúng ta già, ngươi cũng dần dần già đi. Nhưng đứa nhỏ này không vậy. Tuổi còn nhỏ, cũng đã đến gần sáu mươi cấp, không kiêu ngạo, không siểm nịnh, song sinh võ hồn, hai thiên phú lĩnh vực, người mang ba khối hồn cốt. Gặp may mắn được trời ưu ái là thiên tài, chúng ta tuyệt không nên bởi vì tông môn sớm quật khởi mà quên hắn. Điều hắn cần chính là lịch lãm cùng bồi dưỡng, tông môn ẩn giấu vào trong bóng tối, mới có thể bồi dưỡng hắn hữu hiệu hơn. Chuyện phát sinh trên người Đường Hạo lúc đầu, ta tuyệt hy vọng chứng kiến lần nữa."

Đường Khiếu trầm mặc, sau một lúc lâu, hắn mới nói nói:

"Nhị thúc, chẳng lẽ ngài đối với chuyện Hạo đệ lúc đầu đã không còn khúc mắc?"

Nhị trưởng lão lắc đầu, nói:

"Không. Còn nhớ rõ ta trước kia đã nói ra ba điều kiện sao? Cũng đối với đứa nhỏ này ba cái khảo nghiệm. Nếu như hắn có thể hoàn thành ba sự kiện này, tựu chứng minh hắn là người có tư cách thừa kế. Lúc đó lão già kia cũng sẽ không có cách cự hắn. Cho nên, ta hy vọng tông chủ có thể cùng ta đưa ra điều kiện."

Nói tới đây, môi Nhị trưởng lão vù vù động, cùng Đường Khiếu đơn giản trao đổi vài câu, Đường Khiếu chậm rãi vuốt cằm, xem như chấp nhận đề nghị của Nhị trưởng lão.

Từ khi Đường Tam ngồi xuống tốc độ thanh tỉnh so với tưởng tượng của mọi người Hạo Thiên Tông nhanh hơn, sau nửa canh giờ, hắn đã mở hai mắt ra. Đương nhiên, hắn cũng không có khôi phục hoàn toàn, nhưng thương thế trong cơ thể đã không còn đáng ngại, dù sao nơi này cũng không phải địa phương thích hợp tu luyện.

Đọc truyện chữ Full