DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 4648

Chương 4648

 

“Cậu Tiêu quả nhiên dự đoán như thần, tôi tên là Trần Đức Chí!”, ông lão cười đon đả nói.

 

“Không biết ông cụ tới đây có chuyện gì?”, Tiêu Chính Văn ngồi lên sô pha, nói.

 

Trần Đức Chí hơi ngơ ngác, sau đó lại cháp tay nói: “Cậu Tiêu, cảm ơn cậu đã chăm sóc cho Trần Huy Tổ suốt khoảng thời gian vừa qua, giúp cho con cháu nhà họ Trần chúng tôi không bị ức hiếp!”

 

Trần Huy Tổ bên cạnh lại đang nhìn về phía Tiêu Chính Văn với vẻ hổ thẹn.

 

Ông ta đương nhiên hiểu rõ, nhà họ Trần bảo ông ta trở về vào thời điểm này là có ý đồ khác, lần này nhà họ Trần đưa ra điều kiện hết sức mê người, hơn nữa còn là Trân Đức Chí đích thân tới đón ông ta, khiến cho ông ta thật sự chẳng thể cự tuyệt thẳng mặt.

 

Thật ra Trần Đức Chí này còn là ông nội của ông ta, mặc dù tu vi chỉ ở ngưỡng Đại Đế, thế nhưng đó dẫu sao cũng là trưởng bối của mình!

 

Ban đầu lúc Trần Huy Tổ bị chủ nhánh chính của nhà họ Trần đuổi đi, Trân Đức Chí không có ở nhà, vậy nên trong lòng Trần Huy Tổ, Trần Đức Chí vấn là người có chút địa vị.

 

Mà nhà họ Trần cũng đang lợi dụng điểm này nên mới cử Trần Đức Chí tới thuyết phục Trần Huy Tổ.

 

“ý của ông thì sao?”, Tiêu Chính Văn quay đầu nhìn về phía Trần Huy Tổ.

 

Thật ra Tiêu Chính Văn chẳng hề bận tâm tới chuyện này, dâu sao Trần Huy Tổ vẫn là con cháu nhà họ Trần, nếu như người ta muốn nhận tổ quy tông thì Tiêu Chính Văn cũng không tiện ngăn cản.

 

“Cậu Tiêu, tôi..”, Trần Huy Tổ lắp bắp với vẻ mặt khó coi.

 

Bảo ông ta nói ra mấy chữ “muốn về nhà họ Trần” ở trước mặt Tiêu Chính Văn thật sự hơi khó, dẫu sao suốt khoảng thời gian này Tiêu Chính Văn quả thực không hề bạc đãi ông ta!

 

Anh chị em trong điện Thần Long cũng thân thiết như người một nhà!

 

“Trần Huy Tổ, ông đừng quên, ban đầu lúc ông bị người ta ức hiếp, bài xích, là ai đã giúp đỡ ông? Là ai đã truyền công pháp lại cho ông, để ông có được tu vi như ngày hôm nay!”

 

Từ Huy Tổ lạnh lùng quay đầu nói.

 

“Chuyện này…ông Từ, thật ra tôi..”, Trân Huy Tổ mấy lần muốn nói nhưng lại thôi.

 

“Bỏ đi, đừng nói nữa, tôi hiểu tâm tư của ông!

 

Đi theo tôi!”

 

Tiêu Chính Văn nói rồi võ vỗ lên vai Trần Huy Tổ, đưa ông ta vào nhà trong.

 

“Cậu Tiêu…”

 

“Cầm lấy!”

 

Tiêu Chính Văn giơ tay ra, giao bí thuật của Thiên Thương Phá Lang vào trong tay Trần Huy Tổ, nói.

 

“Đây vốn dĩ là thứ của nhà họ Trần, vậy nên đương nhiên phải do ông bảo quản, hơn nữa tới thời khắc mấu chốt nó cũng có thể bảo vệ cho ông thoát khỏi cái chết!”

 

Nghe thấy lời này, Trần Huy Tổ hơi ngỡ ngàng nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

 

“Cậu Tiêu, dù thân xác tôi ở đâu, sống là người của điện Thần Long, chết là ma của điện Thần Long, tôi chưa từng nghĩ tới chuyện muốn rời khỏi nơi này!”, Trần Huy Tổ giải thích với đôi mắt ngấn lệ.

 

“Tôi hiểu, tình thân là khó đứt nhất, cũng không đứt nổi! Thế nhưng điện Thần Long mãi mãi là nhà của ông, chào đón ông trở về bất cứ lúc nào! Nếu gặp phải rắc rối gì thì đều có thể trở về tìm tôi!”

Đọc truyện chữ Full