DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 4686

Chương 4686

 

Cảnh tượng này không chỉ có Diệp Phàm nhìn mà kinh hãi, ngay tới hai cao thủ ở cảnh giới Nhân Hoàng bên cạnh cũng trợn mắt há mồm!

 

So ra thì cao thủ Đế Cảnh kia giống như một đứa trẻ ba tuổi bị một người trưởng thành chơi đùa, mà cao thủ Đế Cảnh càng không ngờ được Tiêu Chính Văn không những không chạy mà ngược lại còn dám đối mặt chém giết!

 

Khoảnh khäc hai người lao vào nhau, Tiêu Chính Văn đã nở một nụ cười giễu cợt với ông ta, mà một giây sau đã xuất hiện ngay sau lưng ông tai Cao thủ Đế Cảnh đó không khỏi run lên, thế nhưng không để cho ông ta hoàn hồn trở lại, sau lưng lại truyền tới một tiếng vang lớn!

 

“Phụt!”

 

Khi máu tươi bản ra tung toé, một cao thủ Nhân Hoàng lập tức hoá thành bụi máu!

 

Mà Diệp Phàm lúc này lại kích động tới mức cả người không ngừng run lên!

 

Đây là lần đầu tiên anh ta liên tiếp giết chết mấy cao thủ Nhân Hoàng ở trước mặt cao thủ Đế Cảnh, hơn nữa bản thân còn chẳng có chút thương tích gì!

 

Đây rõ ràng chính là kỳ tích!

 

Lúc này, cao thủ Đế Cảnh kia nhìn thấy cảnh tượng sau lưng mình thì mồ hôi lạnh cũng không khỏi toát ra ở hai bên thái dương!

 

Nếu như đối phương cũng là cao thủ Đế Cảnh thì người chết ban nãy không phải là hai cao thủ Nhân Hoàng kia mà chính là bản thân ông ta rồi!

 

Cảnh tượng này rõ ràng quá đối kinh hoàng, cũng quá mức kỳ dị, thậm chí ông ta căn bản không dám tin cảnh tượng trước mắt là thật!

 

Vào lúc ông ta còn đang ngẩn ra, bóng dáng của Tiêu Chính Văn đã xuất hiện ở mấy chục dặm bên ngoài, trước khi đi, Tiêu Chính Văn vẫn nở k nụ cười đầy ẩn ý với ông ta!

 

TH Ợ XE HƯU KH 7 vn SrnỢ se Tính sát thương của nụ cười này không lớn, thế nhưng tính sỉ nhục thì cực caol Đây là một tiểu bối ở cảnh giới Nhân Hoàng, vậy mà lại dám cười nhạo cao thủ Đế Cảnh!

 

“Cậu chạy đi đâu hả?”

 

Mặc dù trải qua cảnh tượng ban nấy, trong lòng ông ta đã sản sinh ra cảm giác quái lạ và kinh sợ trước nay chưa từng có, thế nhưng suy cho cùng thì đối phương chỉ là một tiểu bối ở cảnh giới Nhân Hoàng cấp một mà thôi!

 

Đôi bên cách nhau cả một cảnh giới lớn, dù thủ đoạn giết người của đối phương thâm sâu thế nào thì đối diện với cách biệt về mặt thực lực này cũng chỉ còn đường chết mà thôi!

 

Tiêu Chính Văn căn bản chẳng bưồn bận tâm tới cơn phẫn nộ của ông ta, cơ thể chuyển động nhanh như con thoi giữa các dãy núi, sau khoảnh khác đã kéo thêm một khoảng cách nữa!

 

“Đuổi theo!”

 

Cao thủ Đế Cảnh kia gầm lên một tiếng, sau đó cũng lập tức đuổi theo!

 

Ngay sau đó, ông ta mới nhíu mày quay đầu nhìn về phía sau, cao thủ Nhân Hoàng phía sau lưng ông ta lại đờ ra tại chỗ, chưa hề đi theo phía sau.

 

“Mau đi theo tôi!”, cao thủ Đế Cảnh đó lạnh lùng gầm lên.

 

“Tôi…tôi không dám Cao thủ Nhân Hoàng đó nói với sắc mặt trắng bệch, phía dưới người đã ướt đẫm một mảng, hơn nữa cả người đều đang không ngừng run lên, trên trán đầm đìa mồ hôi lạnh!

Đọc truyện chữ Full