DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 4737

Chương 4737

 

“Chỉ cần có thể dụ dỗ cậu ta vào âm phủ thì chỉ cần chờ ngày thập điện Diêm Vương của tôi vực dậy nữa thôi!”

 

Ngay tức thì, cả âm phủ đều trở nên xôn xaol Dẫu sao thông tin Abe Seimei bại trận cũng đủ thế giới chấn động, thậm chí cả âm phủ đều đang bàn tán về chuyện này.

 

Thế nhưng ai có thể ngờ được khi mà đầu đường cuối ngõ vẫn đang bàn tán thì lại có thêm một tin tức kinh thiên nữa nổ ra, Hoa Quốc lại có người chủ động khiêu chiến với Nữ Vương số một Sở Giang Vương của Âu Lục!

 

Gần như tất cả mọi người đều ngay lập tức nghĩ tới người thần bí đã đánh bại Abe Seimei kial Dẫu sao có thể có loại thực lực và cả sát khí này, ngoại trừ vị đó ra thì còn ai nữa?

 

Lúc này, người quan tâm tới chuyện này nhất ngược lại chính là một người đàn ông tóc vàng đang ngồi trên đỉnh núi ở bờ bên kia của Minh Hài Ông ta chính là thuỷ tổ của dân tộc đã lưu lạc hai nghìn năm!

 

Lúc này, ông ta âm thầm có một loại dự cảm, nếu như lần này Hisanael còn bại nữa thì nhất định ông ta sẽ là người tiếp theo!

 

Ông ta vừa là thuỷ tổ của dân tộc lưu lạc, đồng thời cũng là nhân vật xếp trong top ba của âm phủ!

 

Lúc này, bên dưới mỏm núi, hàng chục nghìn tín đồ và người dân đều quỳ trên mặt đất, xung quanh hết sức tĩnh lặng!

 

Trên đỉnh ngọn núi tuyết ở bờ bên kia của Minh Hà, một người phụ nữ tóc vàng khoác trên mình giáp nặng, tay cầm Thánh Kiếm, cưỡi một con chiến mã không đầu lông tráng như tuyết và có hai cánh bay giữa không trung!

 

Gô ta mới là ky sĩ không đầu đích thực trong truyền thuyết của Âu Lục!

 

Người hiểu cô ta đều biết ky sĩ không đầu mới là thân phận thật sự của cô ta, mỗi lần cô ta xuất hiện đều tượng trưng cho đổ máu và chết chóc!

 

Cô ta dựa vào sức mình đàn áp cả Âu Lục mấy trăm năm, thậm chí còn trở thành một thần thoại mà tới tận bây giờ thế tục Âu Lục vẫn đang lưu truyền!

 

Thế nhưng lúc này, cả núi tuyết đều đang rung lên, giống như trời đất một phương cũng chẳng thể chứa đựng nổi sát khí ngút trời của cô ta!

 

Ở một bên khác trên đỉnh núi tuyết, Tiêu Chính Văn đã chắp tay đứng đó chờ đợi từ lâu.

 

“Quả nhiên giống như tôi dự đoán, anh không phải Tả Bạch Đào! Theo lý thường mà nói, hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của Abe Seimei, ngược lại nên chết ở Vy Hào mới đúng!”

 

Hisanael cưỡi chiến mã không đầu, cao ngạo tiến tới!

 

Mỗi lần chiến mã không đầu đó tiến về phía trước một bước, trong hư không liền xuất hiện một đoá hoa máu!

 

Lúc này, máu tươi không phải nhuộm đỏ mặt đất mà đang nhuộm đỏ cả khoảng trời!

 

Mùi máu tanh nồng bốc lên trong không khí, Hisanael lại giống như đang hưởng thụ loại khí tức đẫm máu và khủng bố này vậy!

 

Giống như cả thế giới đều năm trong sự kiểm soát của cô ta!

 

“Giết!”

 

Một tiếng gầm vang lên, hàng nghìn tia sáng màu máu lao thẳng về phía Tiêu Chính Văn!

 

Trong máu tươi ánh lên tia sáng óng ánh, đó không phải khúc xạ của mặt trời mà là kiếm khí vô tận!

Đọc truyện chữ Full