DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Hào Môn Giang Ninh
Chương 84

Chương 84

Tiếng động cực lớn làm Tô Mai giật mình lỏng tay, sườn xào chua ngọt rơi thẳng xuống đất, vung vãi đầy đất.

Lâm Vũ Chân và Lâm Văn cũng bị dọa nhảy dựng, vội vàng quay đầu nhìn.

“Anh hai!” Lâm Văn nhìn thấy Lâm Võ người đầy sát khí, kêu một tiếng.

“Ai là anh hai của mày?” Lâm Võ cười lạnh, “Lâm Văn, mày.to gan thật đấy!” mm | ¡ñ AI 1 “Tao không ở Đông Hải, mày dám đối xử với ba như vậy! Mày còn là người không!” Lâm Văn ngây người, ông làm gi rồi? “Bác hai.” Lâm Vũ Chân bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, Lâm Võ đáng sợ quá.

Đá một phát hỏng cả cửa nhà họ.

“Đừng gọi tao là bác hai! Tao không có cháu gái nham.

hiểm như mày!” Ánh mắt Lâm Võ lạnh ngắt, sát khí hừng hực: “Chúng.

mày không phải muốn hủy Lâm gia, hại chết ba sao? Ông giết chúng mày trước!” Nói xong, hắn bước phăm phăm đến chỗ Lâm Văn, đưa †ay kéo Lâm Văn dậy khỏi xe lăn, vung nắm đấm lên! “A” Lâm Văn bị đau thét lên, người ngã xuống đất, Lâm Võ vẫn không dừng lại mà tay đấm chân đá! “Dừng tay!” “Dừng tay cho tôi!” Tô Mai và Lâm Vũ Chân hoảng sợ, vội vàng lao đến.

Lâm Văn yếu ớt làm sao có thể là đối thủ của Lâm Võ, ông sẽ bị đánh chết mất! “Bốp!” Lâm Võ không quan tâm, lại vung chân đá mạnh vào cái chân vốn đã tàn phế của Lâm Văn.

“Phế vật! Tao tưởng mày là phế vật, nào ngờ mày lại là một phế vật nham hiểm!” “Vì hại ba mà thủ đoạn nào mày cũng dám dùng! Coi bố mày là người chết à!” Lâm Văn cố nhịn đau, cắn răng nói: “Tôi không có!” “Còn dám giảo biện!” Lâm Võ ra tay càng tàn nhẫn hơn.

“Dừng tay!” “Dừng tay đi!” Tô Mai ôm lấy chân của Lâm Võ, Lâm Vũ Chân cũng xông qua chắn trước mặt Lâm Văn.

“Đừng đánh ba tôi!” Lâm Võ càng tức giận.

“Cả nhà chúng mày hôm nay đều đừng mong sống nữa!” Hắn tức giận gầm lên, “Hôm nay, bố mày sẽ đánh chết chúng mày luôn, tao coi chúng mày còn ai dám bất kính với ba tao!” Nói xong, hắn vung nắm đấm lên đánh thẳngvề phía đầu Tô Mail “Bốpt” Một viên đá như đạn bay thẳng đến.

Lưng Lâm Võ bỗng lạnh ngắt, hắn không màng đến chuyện đánh Tô Mai nữa, vội vàng quay người tránh đi.

Nhưng làm sao mà hắn tránh được? Viên đá đập mạnh lên lưng hắn, khiến sắc mặt hắn lập.

tức thay đổi, hắn vội vàng vùng tay Tô Mai ra, lùi ra sau hai bước.

Ngoài cửa, Giang Ninh đứng đó, trên người tỏa ra sát khí đáng sợ cực đột Sát khí còn đáng sợ hơn rất nhiều so với Lâm Võ! Cả căn phòng, không khí lập tức lạnh lẽo, giống như: hầm băng ngàn năm.

Trong lòng Lâm Võ lập tức dâng lên cơn sợ hãi dữ dội, cảm giác sợ hãi khi đối diện với cái chết.

“Đập cửa nhà tao rồi, còn làm ba tao bị thương, hôm nay không cần biết mày là ai cũng đừng mong có thể đứng mà rời khỏi đây!” Giọng nói lạnh lẽo khiến tim Lâm Võ bất giác run lên! Viên đá lúc nãy đập vào lưng hắn cực kỳ đau, hắn không cần nhìn cũng biết chắc chắn là chảy máu rồi.

Lâm Võ quay đầu nhìn Giang Ninh, biểu cảm nghiêm túc: “Mày là ail” “Không cần quan tâm tao là ai, mày chỉ cần biết mày sắp.

thành người chết rồi thôi!” Giang Ninh không nói nhảm nhiều.

Hắn động tay rồi! Tốc độ cực nhanh, gần như đến trước mặt của Lâm Võ ngay lập tức.

Với loại người thối nát này, hắn hoàn toàn không muốn nói lời vô ích.

Thấy Giang Ninh xông đến, Lâm Võ càng tức giận, có người dám trực tiếp ra tay với hắn? Dù là ở tỉnh thành, bây giờ cũng không có vài người có gan này! “Mày muốn chết rồi!” Lâm Võ vung nắm đấm lên, đấm mạnh đến.

Sắc mặt của mấy người Tô Mai lập tức bị dọa đến trắng bệch.

Họ rất rõ Lâm Võ là ai, từ nhỏ hắn đã đánh nhau, cực kỳ hung dữ, còn từng bị bắt vào tù vì đánh tàn phế một người! Nếu hắn ra tay thật thì Giang Ninh gặp phiền phức rồi! Tô Mai vừa tính xông lên chặn thì lại nhìn thấy Giang Ninh đột nhiên đưa một tay ra.

Rắc!

Đọc truyện chữ Full