DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Hào Môn Giang Ninh
Chương 150

Chương 150

“Sếp Lâm, bây giờ hạng mục này do tôi phụ trách, với lại tôi cần phải xin lỗi cô”

Vu Vĩ ở trong điện thoại nói đầy thành ý, “Hứa Như Vân mang cảm xúc cá nhân vào công việc, còn nói năng lỗ mãng với sếp Lâm, tôi đã phản ánh với công ty rồi, sẽ có xử lý với cô ta, hy vọng sếp Lâm đừng tức giận”

“Tập ấoàn Hợp Sinh chúng tôi rất nặn hư tá la Lầm thị, giúp Lâm thị khai thác thị trường tỉnh thành, rất hân hạnh được đón tiếp sếp Lâm tối nay cùng ăn một bữa,  sếp Lâm cảm thấy thế nào?”

Lâm Vũ Chân suy nghĩ vài giây thì đáp: “Có thể”

Cô vốn muốn nói, nếu nói về công việc thì đến công ty nói không phải càng thích hợp sao.

Nhưng ăn bữa cơm, để không khí thoải mái thì càng dễ giao lưu hơn, đây cũng không hản là chuyện xấu.

Cô bỏ điện thoại xuống, quay đầu nhìn Giang Ninh: “Anh đi cùng em đi”

Giang Ninh nói: “Anh chính là tùy tùng của em, em đi đâu anh đi đó”

Lâm Vũ Chân đỏ mặt, cô đã có chút quen với việc Giang Ninh ở bên cạnh, điều này quá đáng sợ rồi đấy!

Cô mới quen Giang Ninh bao lâu chứt  Địa chỉ do Vu Vĩ quyết định, là khách sạn Ái Cầm Hải , nghe tên cực kỳ lãng mạn.

Lâm Vũ Chân hơi bất ngờ, thông thường chỗ này đều là nơi mà cặp đôi thích đến để hẹn hò, sao Vu Vĩ lại muốn chọn chỗ này để bàn chuyện hợp tác?

“Xem ra, sếp Vu này rất có thành ý”

Mắt Giang Ninh sáng lên.

“Anh đừng nghĩ bậy”

Lâm Vũ Chân nói, “Người ta là người tỉnh khác, không.

biết mấy cái này”

Giang Ninh chỉ cười, chỉ đàn ông mới hiểu đàn ông.

Hai người đi vào, phục vụ trực tiếp dẫn họ đến một góc yên tĩnh. Khi nhìn thấy Giang Ninh cũng đi theo, Vu Vĩ hơi ngây người, nhưng vẫn đứng dậy đưa tay ra.

“Sếp Lâm, xin chào!”

“Chào sếp Vu”

Lâm Vũ Chân cũng đưa tay nhẹ nắm lấy rồi thu về, thấy chỉ có một mình Vu Vĩ, cô bất giác hỏi, “Những người khác của quý công ty đâu?”

“Chỉ có mình tôi thôi”

Trong mắt Vu Vĩ chỉ có Lâm Vũ Chân, mắt hắn tỏa ra sự nóng bỏng và dục vọng muốn áp cũng không áp được.

Hần thấy Lâm Vũ Chân dường như có chút không hài lòng với bản thân mới quay đầu nhìn Giang Ninh một cái:  “Vị này là?”

Vũ Chân sẽ đến một mình, nào ngờ còn có người đi theo, cũng quá không có mắt nhìn rồi?

Bàn một hạng mục lớn như vậy, dù là quản lý cấp cao bình thường cũng không có tư cách xuất hiện, thằng ranh này được tính là cái thá gì.

Với lại, trong điện thoại hắn nói rất rõ là hân hạnh được.

tiếp đón Lâm Vũ Chân, không hề kêu cô mang theo người không liên quan đến.

“Chồng tôi”

Lâm Vũ Chân lại rất bình thản nói.

Vu Vĩ lập tức ngẩn người khi nghe thấy vậy.

“Cái gì?”

Hắn tưởng bản thân nghe nhầm.

“Giang Ninh”

Giang Ninh đưa tay ra, nói tên của mình.

“Anh chính là người chồng ở rể đó?”

Trên mặt Vu Vĩ nhịn không được lộ ra tia xem thường, căn bản không có ý muốn bắt tay với Giang Ninh, nhìn  trên dưới đánh giá Giang Ninh một cái, “Nghe nói, anh là tên lang thang, não còn có chút vấn đề?”

Hèn gì Giang Ninh này lại ở trước mặt nhiều người như vậy vạch trần chuyện riêng tư của Hứa Như Vân, thì ra bị bệnh thần kinh!

Sắc mặt của Giang Ninh không đổi, Lâm Vũ Chân lại rất không vui.

Cô không thích nghe người khác nói Giang Ninh như vậy.

Không cần biết thế nào, bây giờ Giang Ninh là chồng cô!

“Cút ra ngoài đi, anh không xứng với Sếp Lâm, càng không xứng ngồi chung với tôi”

Không đợi Lâm Vũ Chân nói chuyện, Vu Vĩ trực tiếp nói, “Một tên chồng ở rể còn muốn bắt tay với tôi, thật nực cười.”

“Anh chỉ là một con chó của Sếp Lâm thôi, có xương cho anh ăn thì anh vẫy đuôi là được, còn muốn ngồi chung với chủ à, không có quy tắc như vậy cơ à!”

Đọc truyện chữ Full