DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Hào Môn Giang Ninh
Chương 176

Chương 176

Lâm Cường khẽ gật đầu, khóe miệng hiện lên một nụ cười lạnh lùng.

Chỉ cần làm theo kịch bản là được à?

Ông ta đã tới đây thì phải làm cho cả nhà Lâm Văn phải thân bại danh liệt!

“Thế ñào? Tr”ếc khi chết, ông còn cổ thể đích đuang một lần đấy”

Lâm Cường quay đầu nhìn Lâm Tiêu: “Làm xong chuyện này, tôi sẽ đổi viện dưỡng lão tốt hơn một chút cho ông, nếu làm không xong…”

Trong mắt ông ta lóe lên ánh sáng sắc bén!

Hầu kết Lâm Tiêu chuyển động, môi run rẩy, hai hàng nước mắt tràn ra. Trong lòng ông cụ đang nghĩ, trước kia mình mắt mù thế nào mà lại đi tin tưởng thäng con trai này chứt “Tách”

Đèn lại sáng lên!

Mấy chiếc camera đã được chuẩn bị ổn thỏa.

Đây là livestream!

“Chào các quý vị khán giả, chào mừng mọi người tới đúng giờ tới “Vài ba chuyện trong nhà), tôi là MC…”

Sau lời mở đầu, MC bắt đầu giới thiệu Lâm Tiêu ngồi ở trên xe lăn và Lâm Cường lúc này đã giận tái mặt, trên người ăn mặc giản dị, thậm chí còn có mấy miếng vá.

“Tập đoàn Lâm thị từng được xem là doanh nghiệp tương đối nổi tiếng ở thành phố Đông Hải. Nhưng trước đây không lâu, tập đoàn Lâm thị đột nhiên đóng cửa!

Sau đó không lâu lại có tập đoàn Lâm thị mới xuất hiện… Các bạn khán giả, đây không phải là đề tài phim truyền hình về cạnh tranh trong kinh doanh, mà là chuyện gia đình thật sự ngay bên cạnh chúng ta!”

“Tiếp theo, chúng ta cho mời Lâm Cường người trong cuộc phía sau câu chuyện này, cũng từng là tổng giám đốc Lâm thị tới nói cho chúng ta biết chân tướng sự thật…”

Tất cả ánh đèn đều chiếu vào trên người Lâm Cường.

Tất cả ống kính đều hướng vào Lâm Cường. Mặt ông ta lập tức xuất hiện ở trên các màn hình lớn nhỏ trong thành phố Đông Hải.

Các biểu cảm bi thương, tuyệt vọng, phẫn nộ, không cam lòng… này đều xuất hiện ở trên mặt Lâm Cường.

Cho dù là diễn viên cấp ảnh đế, sợ rằng cũng không diễn thật như Lâm Cường lúc này.

“Lâm thị đóng cửa không phải bởi vì kinh doanh không tốt, cũng không phải vì nhân tố bên ngoài, mà chẳng qua là vì tranh chấp trong gia đình”

Lâm Cường cười gượng một tiếng rồi nói tiếp: “Nhà họ Lâm chúng tôi không tính là hộ gia đình lớn nhưng cũng có chút của cải. Dưới sự cố gắng của tôi và ông cụ, nó vốn phát triển không ngừng, còn sắp tiến thêm một bước, nhưng làm sao ngờ được…”

“Ngày phòng đêm phòng lại khó phòng được giặc nhài”“

Vẻ mặt Lâm Cường đột nhiên trở nên dữ tợn, tức giận hét lớn: “Lâm Văn! Tôi biết cậu đang xem. Tôi chỉ muốn hỏi cậu một câu, buổi tối cậu ngủ được sao? Chẳng lẽ cậu không thấy áy náy à? Cậu làm hại ba bị trúng gió, làm hại tôi suýt nữa mất mạng, làm hại nhà họ Lâm tan nhà nát cửa, lương tâm của cậu có thể yên ổn được không?”

“Bây giờ cậu lập ra Lâm thị mới, bây giờ cậu cướp hết mọi thứ của Lâm thị, cậu đã hài lòng chưa?”

Lúc đó, tất cả màn hình lớn nhỏ của cả thành phố Đông Hải đều đang phát hình Lâm Cường chỉ trích và lên án giống như một kẻ điên.

Lâm Văn cũng vậy.

Ông đang ở trong nhà, trên ti vi đang phát hình Lâm Cường đổi trắng thay đen, đâm bị thóc, chọc bị gạo, hắt tất cả nước bẩn lên trên người ông!

“Ông ta thật quá đáng!”

Tô Mai vô cùng tức giận: “Lâm Cường đúng là súc sinh, tự nhiên bôi nhọ ông như vậy. Không ngờ ông ta còn lên cả đài truyền hình để bôi nhọ ông!”

Nhà họ Lâm biến thành như vậy đều là vì ai?

Đầu là vì tên Lâm Cường tham lam kia!

Thế mà ông ta lại đổ hết trách nhiệm lên trên người Lâm Văn, đây rõ ràng là ở trước mặt cả thành phố Đông Hải, hắt nước bẩn lên trước người Lâm Văn. Cho dù có người sẽ không tin, nhưng ảnh hưởng đối với Lâm Văn vẫn có tính chất huỷ diệt!

Thậm chí ngay cả tập đoàn Lâm thị cũng sẽ vì vậy mà bị liên lụy, ai còn dám hợp tác với Lâm Văn lòng dạ ác độc, tàn khốc, không từ thủ đoạn nào như vậy chứ?

Tô Mai giận đến mức người run. Bà không muốn chồng mình bị người ta hãm hại một cách ác ý như vậy.

Lâm Văn cũng phẫn nộ, siết chặt nắm đấm. Ông không ngờ được Lâm Cường đón Lâm Tiêu đi là để hãm hại mình.

Đúng là đủ độc ác mà!

Lâm Vũ Chân ngồi bên cạnh sốt ruột. Nếu chuyện này cứ tiếp tục phát triển như thế, Lâm Văn và tập đoàn Lâm thị sẽ thật sự kết thúc.

Gô gọi điện thoại cho Giang Ninh, giọng điệu sốt ruột: “Làm thế nào đây? Anh có cách nào không cho dừng livestream không? Nếu tiếp tục như vậy, chúng ta phải giải quyết thế nào?”

Rõ ràng là chuyện bịa đặt, nhưng một khi bị người có dụng tâm truyền bá ra ngoài, vậy có đôi khi lực sát thương còn đáng sợ hơn là thật sự xảy ra.

Lúc này, tập đoàn Lâm thị làm quan hệ xã hội cũng không kịp nữa.

“Không thể dừng Chương trình livestream này lại được”

Giang Ninh trả lời thẳng: “Càng cho dừng lại sẽ chỉ càng làm người ta cảm giác có vấn đề.”

Lâm Cường chính là nhìn trúng vào điểm này, cho nên mới dám lộ liễu lên Chương trình ti vi nói chuyện. Cho dù Giang Ninh có mánh khoé thông thiên làm Chương trình phải dừng lại, nhưng ngược lại sẽ càng làm cho mọi người tin tưởng chuyện này là thật.

Nếu không, tại sao phải đột nhiên dừng lại?

Lâm Vũ Chân nghe được câu này lại càng sốt ruột hơn.

“Vậy làm sao bây giờ?”

“Cứ để cho nó tiếp tục phát, hiếm khi có thể cho ba, còn miễn phí như vậy thì không thể lãng phí được.”

Đọc truyện chữ Full