DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Hào Môn Giang Ninh
Chương 318

Chương 318

Một chiếc Maybach S680 tiến vào rất nhanh, rõ ràng cũng đã thấy chỗ đậu xe kia, hoàn toàn không khách sáo mà ấn còi, mục đích chính là để trấn áp Giang Ninh, cướp chỗ đậu xe kia.

Đổi lại là người bình thường, thấy-một chiếc xe hơi sang trọng cướp chỗ thì làm sao dám đi qua nữa thật sự cọ xước thì anh ta muốn đền cũng không đền nổi đâu!

Rõ ràng, người tài xế phía đối diện biết rất rõ về những điều này nên ngang ngược không dừng lại, ấn còi và càng tăng tốc lao vọt tới.

Nhưng Giang Ninh thật chẳng khác nào không nhìn thấy, cũng nhấn chân ga và đánh mạnh vô lăng, cả đầu xe gần như xoay một vòng tròn, đuôi xe thuận thế nhắm ngay vào chỗ đậu xe.

Hắn đảo cần số và nhấn ga, phanh xe, rất lưu loát!

Chiếc xe Maybach kia gần như lướt qua đầu xe của Giang Ninh, dừng phát lại, nhưng không tranh nổi với Giang Ninh.

Giang Ninh xem như không nhìn thấy, tắt máy và xuống xe, khóa cửa xe rồi xoay người muốn đi.

“Tôi nhìn thấy chỗ đậu xe này trước, anh lái xe ra đi.”

Nào ngờ, cửa xe Maybach kia mở ra, một cái đầu thò ra với sắc mặt có chút khó coi: “Ngay lập tức!”

Giang Ninh liếc nhìn gã: “Ngu ngốc”

“Anh nói gì?”

Sắc mặt người tài xế kia trầm xuống, trực tiếp xuống xe, chặn lối đi của Giang Ninh.

Từ trước đến nay còn chưa có người nào dám cướp chỗ đậu với gã như vậy, ai thấy hán chiếc Maybach số lượng có hạn này của gã mà không ngoan ngoãn nhường lại.

Giang Ninh lại còn dám chửi mình.

Cho dù gã chỉ là tài xế, vậy cũng phải nhìn xem gã là tài xế của ail “Tôi nói, anh là đồ ngu”

Giang Ninh liếc nhìn tài xế kia: “Bây giờ nghe rõ chưa?

Đúng là kỳ lạ, còn có người xin tôi chửi nữa”

Hắn nói xong thì không để ý nữa “Anh đứng lại!”

Người tài xế kia tức giận, nắm lấy cánh tay của Giang Ninh, hung dữ nói: “Anh dám chửi tôi, anh… AI”

Gã còn chưa nói xong, Giang Ninh đã quay tay tát một cái thật mạnh vào mặt gã, làm gã phải lùi lại mấy bước, trên mặt đã xuất hiện năm dấu ngón tay màu đỏ!

“Tôi còn dám đánh anh nữa!”

Trên mặt Giang Ninh đầy vẻ xem thường: “Lái chiếc xe nát lại không hiểu mình là ai, còn cướp chỗ đậu à? Ai thèm chiều anh? Tự mình tìm chỗ đậu xe đi, còn nói nhảm nữa, tôi sẽ đập chiếc xe này cho anh xem đấy!”

Hắn lạnh lùng liếc nhìn người tài xế kia, khiến gã sợ đến mức không dám nói nữa, chỉ có thể ôm mặt, trơ mắt nhìn Giang Ninh rời đi.

Gã chỉ là tài xế, bình thường quen ỷ thế hiếp người, giờ vừa nhìn thấy ánh mắt vừa rồi của Giang Ninh thì tự nhiên vô thức run rẩy.

“Đáng chết! Tên khốn kiếp đáng chết!”

Gã cán răng, trực tiếp đỗ xe chán phía trước xe của Giang Ninh, cản đường hẳn đi ra: “Một chiếc BMWS nát, có bản lĩnh thì anh đụng đi! Anh dám đụng thử xem?”

Chỉ cần Giang Ninh dám đụng chiếc xe giá trị hơn mười triệu này, tuyệt đối có thể khiến cho Giang Ninh táng gia bại sản!

Càng không cần phải nói, chủ nhân của chiếc này xe không phải là người Giang Ninh có thể đắc tội nổi!

Người tài xế đỗ xe xong liền liếc nhìn với vẻ tàn bạo và cười lạnh một tiếng, lại nhanh chóng đi về phía phòng tiệc.

Gã chạy chậm tới cửa, đúng lúc nhìn thấy Giang Ninh cũng đi về phía cửa lớn, trong lòng không khỏi chấn động. Tên khốn kiếp này cũng tới tham gia bữa tiệc giao lưu à?

Hắn lái một chiếc xe nát BMWs, cũng có tư cách tới tham gia bữa tiệc giao lưu này sao?

“Sao chậm thế?”

Dương La Lâm đứng ở cửa, đang trò chuyện với người tiếp đón, có chút bất mãn liếc nhìn tài xế: “Thư mời của tôi đâu.”

Tài xế vội vàng đưa đi tới, ngượng ngùng cười nói: lỗi, cậu Dương, tại xảy ra chút chuyện”

Dương La Lâm nhận lấy thư mời, khi thấy năm dấu tay đỏ trên mặt tài xế thì sác mặt lập tức trầm xuống.

Đọc truyện chữ Full