DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Hào Môn Giang Ninh
Chương 1758

Chương 1758:

 

Chỉ là đấm một cái!

 

Chỉ là một cú đấm đơn giản!

 

Một đấm vừa đánh ra đã trực tiếp đánh vào lồng ngực Tư Mã Cao, tốc độ rất nhanh, Tư Mã Cao căn bản không phản ứng kịp.

 

Cánh tay của ông ta vẫn còn đnag giơ lên, chưa cả hạ xuống, nhưng nắm đấm của Giang Ninh đã đấm vào ngực ông ta trước rồi.

 

Đặc biệt là khí thế vô cùng bá đạo đó, trong nháy mắt đã khóa chặt ông ta lại.

 

Ông ta muốn rút lui nhưng giống như có một sức mạnh vô hình kéo ông ta lại, không cho ông ta chút cơ hội rút lui nào.

 

“Chết!”

 

Tư Mã Cao hét lên một tiếng, không dám có chút giữ lại, lập tức bộc phát ra thực lực mạnh nhất của mình, một đấm đó đã dùng hết toàn bộ sức của ông ta!

 

Nhưng Giang Ninh quá nhanh!

 

Một đấm!

 

Tiếng đấm vang lên trong không trung, bốp một tiếng, hung hăng đập lên ngực Tư Mã Cao, đến nỗi khiến lưng ông ta sưng phồng lên.

 

Dường như có một lực khí xuyên vào người ông ta vậy!

 

Tiếng kêu thảm thiết vang lên, Tư Mã Cao căn bản không khống chế được.

 

Cả người ông ta lùi về sau mười mấy bước, ông ta ôm lấy ngực mình, sắc mặt đỏ ửng.

 

Một ngụm máu tươi phun ra từ miệng Tư Mã Cao.

 

“Anh…”

 

Trên mặt Tư Mã Cao đều là sự kinh ngạc, ông ta khó tin nhìn Giang Ninh, ông ta muốn nói nhưng vừa mở miệng, máu tươi trong miệng đã không khống chế được mà phun ra.

 

“Bốp!”

 

Ông ta há to miệng ra.

 

Sự kinh hoàng trên mặt đã trở nên hóa đá!

 

Ông ta cảm thấy nắm đấm của Giang Ninh đã xuyên qua cơ thể ông ta, ông ta đã sớm có chuẩn bị nhưng một đấm này vẫn có thể đấm thẳng vào tim ông ta!

 

Ông ta không dám tin, trong giang hồ lại có cao thủ như Vậy.

 

Thảo nào bản thân ở cấp đại tông sư ở trước mặt anh ta lại không có chút sức mạnh nào.

 

“Nội lực.”

 

Tư Mã Cao hít sâu một hơi, ra sức đè nén khí huyết trong người, kinh hoàng nhìn Giang Ninh: “Là quyền phổ cực đại?

 

Không thể nào!”

 

“Chiêu thức trên quyền phổ cùng lắm chỉ là chiêu thức cơ bản nhất mà thôi, căn bản không thể nào có được uy lực này”

 

“Đó là cái gì? Rốt cuộc là cái gì?”

 

Tư Mã Cao giống như người điên, tự hỏi tự trả lời.

 

Ông ta nhìn chăm chằm Giang Ninh, biết hôm nay mình không thể nào lấy được quyền phổ, cũng biết Giang Ninh dám rời khỏi cấm địa Đông Hải cũng sẽ không sợ có người ngắm anh ta làm con mồi.

 

Nhà họ Phương… Tên khốn nạn đó lại không hề nói!

Đọc truyện chữ Full