DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Hào Môn Giang Ninh
Chương 2135

Chương 2135:

Không biết là ai kêu lên một tiếng, vừa dứt lời liền vang lên một ầm thật lớn, một chiếc xe trực tiếp bị lật, tiếng nổ cực lớn làm chấn động lỗ tai người khác.

Ngọn lửa đáng sợ gần như nuốt chứng toàn bộ chiếc xe trong nháy mắt, chỉ có thể nghe được tiếng kêu thảm thiết phát ra từ trong chiếc xe, nhưng lại không có mấy người người có thể thoát ra ngoài.

“Chuyện gì đã xảy ra?”

Sắc mặt phó tướng thay đổi, vội vàng để cho người phanh xe lại, không dám đi ra.

Tiếng nổ kinh thiên động địa khiến ánh mắt hắn run lên bần bật.

Bùm!

Bùm!

Bùm!

Tiếng nổ liên tiếp đã làm nổ tung mấy chiếc xe đi đầu, sau đó ngọn lửa dày đặc từ mọi hướng!

“Anh ta, làm sao bọn họ lại có nhiều người như vậy!”

Nhìn cái này, nơi nào có một trăm người?

Ít nhất là có hàng ngàn người đấy!

Ngọn lửa dày đặc như vậy, đạn không cần tiên sao?

Bùm bùm bùm bùm!

Chiếc xe nổ ầm ầm vang dội trong làn mưa đạn, căn bản là không chống đỡ được bao lâu nữa, mặt phó tướng trắng bệch vì sợ hãi, anh ta vẫn chưa biết rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra.

Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé! “Đánh trải Đánh trải”

Anh ta ra lệnh, nhưng thậm chí không có một người để truyên đạt.

“Quay đầu, mau quay đầu! Mau lên!”

Khuôn mặt của anh hoàn toàn không còn chút máu, đây chính là điều anh ta dự tính, căn bản không mất năm phút đồng hồ, chẳng qua là người bị chèn ép không ngóc đầu lên được lại là anh ta.

Nhìn thấy phó tướng bị mấy trăm người áp chế, không có cơ hội phản kích, Lệ Tuyên Hoành không chần chờ nữa: “Xông lên, tiền thưởng của các người là ở chỗ kia đấy!”

“Giết một người, một nghìn đô la Mỹ! Giết mười người, nhiều hơn mười nghìn đô la Mỹ!”

Âm Đám lính đánh thuê phòng thủ ở phía sau lần lượt điên cuồng lao ra như một con báo, ánh mắt các thành viên của đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt đều sợ hãi!

Đây là một đám thú hoang!

Một con thú ăn thịt ngay cả xương cũng không nôn ra.

Điên cuồng, bạo lực, một số gần như điên cuồng!

Rất nhanh, tiếng gào thét, tiếng kêu thảm thiết, các loại âm thanh vang vọng trên bầu trời.

Lệ Tuyên Hoành đứng đó, thân thể đang run lên, loại hình ảnh này lại xuất hiện một lần nữa.

Anh ta nhìn đám người điên cuồng đó, máu chảy nhanh, có một loại kích thích muốn gia nhập với bọn họ, quá đáng sợ.

Đây có phải là tác động của môi trường?

Cái loại chiến đấu mãnh liệt kích thích đó, anh khó có thể áp chế được!

Lệ Tuyên Hoành hít sâu một hơi, quay đầu nhìn một cái, vẻ mặt Giang Ninh rất bình tĩnh, tựa hồ là loại cảnh tượng này cũng không có gì ngạc nhiên, đang bình tĩnh uống trà.

Đọc truyện chữ Full