DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Sở Bắc
Chương 614

Chương 614

Xóa bỏ?

Sở Bắc cười nhạt, chỉ vào cửa hàng đồ chơi lộn xộn.

“Bọn mày đập cửa hàng của vợ tao thành thế này, giờ lại muốn rời đi như vậy, nghĩ êm quá nhỉ?”

Sắc mặt thanh niên áo đỏ cứng lại, thoáng nhìn cửa hàng đồ chơi, trong lòng hối hận xanh ruột.

Nếu sớm biết Sở Bắc không dễ chọc vào như vậy, đánh chết hắn ta cũng không để những tên lưu manh này đập phá cửa hàng.

Bây giờ, hắn ta đã là đâm lao phải theo lao rồi.

Dương Ân ở bên cạnh nhìn thấy cảnh này lập tức sợ ngây người.

Dù thế nào cậu ta cũng không ngờ, Sở Bắc bình thường trông khúm na khúm núm, không thích nói chuyện, thế mà lại lợi hại như vậy.

Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, cậu ta quả thật không thể nào tin nổi tất cả những gì trước mắt đều là Sở Bắc làm.

Phải biết, Sở Bắc chỉ là một tên mù lòa mà thôi.

Một tên mù lòa lợi hại như vậy, điều này khiến cậu ta thật sự khó mà giải thích được.

Nhưng ngay sau đó, thoáng nhìn mấy tên lưu manh nằm dưới đất, con ngươi của cậu ta đảo một vòng, sau đó lớn tiếng gào với thanh niên áo đỏ.

“Có nhìn thấy không? Anh ta chính là chồng của chị họ tôi, nếu như sau này anh còn muốn tìm tôi đòi tiền, tôi sẽ bảo anh rể tôi xử lý các anh!”

Thanh niên áo đỏ thay đổi sắc mặt, hắn ta không ngờ Dương Ân lại vô sỉ như vậy.

Nhưng có một điều Dương Ân nói không sai, Sở Bắc là anh rể của cậu ta, nếu như Sở Bắc thật sự muốn che chở Dương Ân, hắn ta cũng không có cách nào.

Nếu đã như vậy, còn không bằng bán cho Sở Bắc một ân tình.

Nghĩ đến đây, hắn ta tỏ vẻ nịnh nọt nhìn Sở Bắc, nói: “Nếu Dương Ân đã là em họ của mày, vậy nợ nần giữa tao và cậu ta xóa bỏ”.

Dương Ân nghe vậy, trong lòng vui mừng khôn xiết.

Vừa rồi cậu ta cũng chỉ ôm ngựa chết coi như ngựa sống, nhưng cậu ta không ngờ một chiêu này lại có hiệu quả như vậy.

Cậu ta thoáng nhìn Sở Bắc, lần đầu tiên cảm thấy Sở Bắc trông thuận mắt như vậy.

Nhưng mà, không đợi cậu ta vui vẻ bao lâu, Sở Bắc lại lắc đầu, nói một câu khiến cậu ta sụp đổ.

“Cậu ta là cậu ta, tôi là tôi, tranh chấp giữa các anh tự các anh giải quyết, tôi sẽ không nhúng tay vào”.

Thanh niên áo đỏ sửng sốt, ngay sau đó cũng hiểu rõ.

Xem ra, quan hệ giữa Dương Ân và người anh rể này cũng không được tốt lắm.

Nếu không, Sở Bắc cũng không nói lời như vậy.

Nghĩ đến đây, hắn ta nhìn Dương Ân với ánh mắt không tốt.

Dương Ân thấy vậy, trong lòng chợt run lên, sắc mặt cũng trở nên khó coi.

Cậu ta không ngờ Sở Bắc lại không hề nể tình như vậy.

Đọc truyện chữ Full