DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 4763

Chương 4763

 

Trần Thiên Nam cười lạnh lùng, nói: “Con ấy mà, suy nghĩ còn nông cạn lắm, con cho rằng bố cũng suy nghĩ hạn hẹp giống như con sao? Làm chuyện gì đầu tiên cũng phải bình tĩnh, thêm nữa là trong lòng phải có mưu lược!”

 

Theo lệnh của Trần Thiên Nam, xe ngựa phi thẳng lên không trung, trong nháy mắt đã lao tới một ngọn núi cao.

 

Trên đỉnh ngọn núi có một ngôi đình, trong đình có một người đàn ông trung niên đang đứng.

 

Người đàn ông trung niên này mặc áo đen, khí phách hiên ngang.

 

Trần Thiên Nam nhảy xuống khỏi xe ngựa, đi đến trước mặt người đàn ông trung niên nói: “Anh cả, để anh đợi lâu rồi!”

 

Nói xong, quay đầu nói với Tiêu Chính Văn: “Gậu Tiêu, đây là một trong mười phán quan dưới trướng Sở Giang Vương, tên Trân Đình Chi”.

 

Trần Đình Chi nhìn Tiêu Chính Văn, sau đó nói với Trần Thiên Nam: “Vị này là…”

 

“Chúng ta không cần giới thiệu nhiều nữa, mau vào vấn đề chính đi!”

 

Trân Thiên Nam ngắt lời.

 

“Cậu Tiêu, nếu để Sở Giang Vương hoặc người Âm Tư biết anh trai tôi đến gặp cậu thì e räng sẽ nguy hiểm đến tính mạng!”

 

“Vì vậy, tôi tin chắc cậu Tiêu cũng hiểu được thành ý của nhà họ Trần chúng tôi với cậu!”

 

Trần Thiên Nam thay đổi vẻ cung kính trước đây, nở nụ cười ngạo mạn.

 

Tiêu Chính Văn nhìn Trần Thiên Nam và Trần Đình Chi, nhưng không nói gì, chờ xem ý của ông †a là gì.

 

Thấy Tiêu Chính Văn không nói gì, Trân Thiên Nam bật cười, chắp tay sau lưng nói: “Cậu Tiêu, cậu không thắng nổi trận chiến này đâu! Nhưng tôi có cách để bảo đảm rằng cậu có thể rời khỏi âm phủ an toàn!”

 

“Tôi nghĩ chắc tôi không cần nói nhiều thì cậu cũng hiểu rõ địa vị phán quan của anh trai tôi ở âm phủ. Chỉ cần một câu của anh trai tôi thì sẽ không có ai dám ngăn cản cậu Tiêu trở về vùng ngoài lãnh thổ”.

 

Nói đến đây, Trân Thiên Nam ngừng lại, sắc mặt đột nhiên thay đổi: “Những gì nhà họ Trần chúng tôi làm được, đều sẽ làm hết sức, vậy thì có phải cậu Tiêu cũng nên tỏ thành ý không?”

 

Nghe vậy, Trần Thành lập tức hiểu ý của Trần Thiên Nam, vội vàng bước lên nói: “Anh Tiêu, bố tôi là người thẳng thắn, anh đừng để ý!”

 

“Nhưng anh yên tâm, nhà họ Trần chúng tôi luôn một lòng với anh!”

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, Trần Doanh lập tức hiểu ra ý đồ của bố con nhà họ Trần.

 

Đây rõ ràng là đang lợi dụng người khác!

 

Nghĩ vậy, Trần Doanh lấy hết dũng khí, bước lên nói: “Thưa chú, thưa bác! Anh Tiêu vừa báo thù cho nhà họ Trần chúng ta, chẳng lẽ chuyện này còn chưa đủ để nhà họ Trần giúp đỡ anh ấy sao?”

 

“Doanh Nhi, cháu nói cũng có lý, nhưng chuyện này không thể giải quyết bằng một hai câu được. Cho dù thả cậu Tiêu đi thì phía Âm Tư cũng sẽ truy cứu đến cùng!”

 

“Đến lúc đó, nhà họ Trần chúng ta sẽ không thể thoát thân! Hơn nữa Tả Bạch Đào cũng không phải nhân vật tầm thường, ông ta chắc chắn sẽ truy cứu chuyện này đến cùng!”

 

“Đến lúc đó, nếu xử lý không ổn thỏa thì nhà họ Trần chúng ta cũng sẽ bị tổn hại, vì vậy cầu xin cậu Tiêu chút lợi ích này cũng không có gì là quá đáng nhỉ!” Trần Thiên Nam cười nói.

Đọc truyện chữ Full