DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 4771

Chương 4771

 

Tiêu Chính Văn cũng chẳng thiết bận tâm tới hai bố con họ, sải bước đi thẳng tới trên bầu trời của điện Thần Hoàng!

 

“Hoá ra đây chính là Tiêu Chính Văn nổi danh khắp vùng ngoài lãnh thổi”

 

“Lẽ nào đây chính là vua Bắc Lương vạn người kính nể bên trong thế tục?”

 

Khi Tiêu Chính Văn xuất hiện trên bầu trời điện Thần Hoàng, vô số ánh mắt cũng đổ dồn lên trên người anhl Nếu đổi lại là người khác thì đã vì ánh mắt của mọi người mà cảm thấy khó chịu bất an từ lâu rồi, thế nhưng Tiêu Chính Văn căn bản chẳng buồn bận tâm tới những ánh mắt này, mà nhìn thẳng về phía điện Thần Hoàng!

 

Cái xác vẫn luôn trôi nổi bên cạnh anh cũng thu hút sự chú ý của vô số người.

 

“Không ngờ trong thế tục lại có một nhân tài giống như vậy!”

 

“Dưới cái nhìn chăm chằm của chúng ta mà vẫn có thể tỏ ra bình tĩnh như thế, Tiêu Chính Văn này quả nhiên là một nhân tài!”

 

“Đổi lại là người khác thì e răng đã sợ tới độ tiểu cả ra quần từ lâu rồi, rõ ràng người này là một nhân vật đã trải qua sóng to gió lớn!”

 

Không ít người trong âm phủ cũng đồng loạt đưa ra lời đánh giá rất cao dành cho Tiêu Chính Văn!

 

Tiêu Chính Văn giờ dẫu sao cũng chỉ có một thân một mình đối kháng với cả âm phủ, đổi lại là người khác, đừng nói là chiến đấu, dù chỉ đứng trước mặt đám người bọn họ thôi cũng sẽ run lẩy bẩy!

 

“Chả trách cậu ta lại nổi danh ở vùng ngoài lãnh thổ, quả nhiên cũng khá thú vị!”, không ít người dành ánh mắt tán thưởng cho Tiêu Chính Văn.

 

Duy chỉ có bên dưới cung Thần Hoàng, mấy người Abe Seimei đã đợi ở nơi này từ lâu vào khoảnh khắc nhìn thấy Tiêu Chính Văn thì đều đồng loạt ngẩn ra tại chỗ!

 

Bọn họ cảm nhận được rất rõ một luồng khí tức hết sức quen thuộc từ trên người Tiêu Chính Văn!

 

Ba người không nhịn được mà đưa mắt nhìn nhau.

 

“Người này cho tôi một loại cảm giác đã từng gặp ở đâu đó!”, Judah lên tiếng trước tiên.

 

“Không sai, tôi cũng có cảm giác này, chỉ là nhớ không ra đã từng gặp ở đâu!”, Hirasael cũng nhíu mày nói.

 

“Cậu ta…”

 

Abe Seimei đang định lên tiếng, cơ thể đã không tự chủ được mà run lên.

 

Một giây sau, ông ta nghĩ tới một người!

 

Ngay tức thì, ông ta lập tức ngẩng đầu lên nhìn khắp xung quanh, bởi vì cảm giác khiến cho ông ta ghi nhớ cả đời đó tuyệt đối không sail Thế nhưng, nơi mà ánh mắt ông ta hướng tới căn bản không có bóng dáng của người đóI Lúc này, ngay cả .Judah và Hirasael cũng nghĩ tới một khả năng, đồng loạt ngẩng đầu nhìn khắp xung quanh.

 

Bọn họ cũng cảm nhận được rõ ràng cảm giác nguy hiểm đó, nếu không thì bọn họ sẽ không có cảm giác tim đập chân run như vậy, thế nhưng căn bản lại không tìm thấy được bóng dáng của người đó!

 

Ngược lại Tiêu Chính Văn đi tới trên quảng trời bên ngoài điện Thần Hoàng với vẻ mặt hết sức bình tĩnh.

 

Khi Tiêu Chính Văn nhẹ nhàng đáp đất, những người đang có mặt không khỏi đồng loạt nhíu mày.

 

Nơi này dẫu sao vẫn là sân nhà của âm phủ, hơn nữa còn ở điện Thần Hoàng, Tiêu Chính Văn khinh thường bọn họ như vậy, ít nhiều cũng khiến cho trong lòng bọn họ cảm thấy cực kỳ không thoải mái!

Đọc truyện chữ Full