DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 4778

Chương 4778

 

“Tôi không dùng thân xác này để đấu với cô ta chính là đã cho mấy người bậc thang để lui bước rồi, nếu như mấy người đã không cần, vậy thì mọi hậu quả đều do mấy người gánh lấy!”

 

Tiêu Chính Văn nói xong thì ánh mắt lại hướng về phía đám người xung quanh.

 

Lúc này, Tả Phượng Kiều đã khôi phục lại như ban đầu dưới sự giúp đỡ của viên đan dược kia.

 

“Hừi Tiêu Chính Văn, cho dù âm phủ chúng tôi có cho anh một con đường lui thì anh cũng có thể làm được gì? Với tình hình bây giờ của anh chác hẳn cũng chẳng kiên trì thêm được quá lâu đâu nhỉ?”

 

Tả Phượng Kiều cười khẩy, nói.

 

Đám người xung quanh cũng đồng loạt cau mày, cô ta nói không sai chút nào, Tiêu Chính Văn bây giờ chỉ là một thần hồn, mà trận đấu giữa Tiêu Chính Văn và Tả Phượng Kiều, đối với Tiêu Chính Văn mà nói cũng phải tiêu hao cực lớn!

 

Hơn nữa khí tức của rồng thật vốn dĩ sẽ có tác dụng áp chế rất mạnh đối với cơ thể thần hồn, thời gian kéo dài thì Tiêu Chính Văn chắc chắn sẽ thất bại!

 

Người có mắt nhìn vừa nhìn là có thể nhìn ra Tiêu Chính Văn lúc này đã suy yếu hơn mấy phần so với khi trước, nếu như thêm vài lần nữa thì thần hồn của Tiêu Chính Văn nhất định sẽ bị tiêu diệt Tới lúc đó, cho dù Tiêu Chính Văn có bản lĩnh cực lớn thì cũng hết cách cứu chữa rồi!

 

“Gậu Tiêu, việc gì cậu phải khổ như thế? Chỉ cần cậu chịu nhận thua, nhà họ Trần chúng tôi bảo đảm có thể để cho cậu Tiêu an toàn rời khỏi âm phủ!”

 

Trần Thiên Nam cũng nhân cơ hội nói xen vào.

 

“Nhận thua? Muộn rồi!”, khí thế của Tả Phượng Kiều đột nhiên biến đổi, khí tức cả người đều trở nên hết sức khủng bối Cô ta vừa mới uống thánh dược trị thương, không chỉ hồi phục vết thương mà thậm chí cảnh giới cũng nâng cao hơn mấy phần!

 

“Tôi lại muốn nhìn xem anh có bản lĩnh lớn tới đâu!”

 

Tả Phượng Kiều vung thanh kiếm dài trong tay ra, dùng mũi kiếm chỉ về phía Tiêu Chính Văn.

 

Mười phán quan cũng đồng loạt lạnh lùng nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

 

_—á “Mấy người đúng là vô liêm sỉ tới cực điểm!

 

Nhà họ Tả mấy người lại còn muốn nhân việc này thống nhất các thế gia lớn của âm phủ!”, Diệp Phàm thực sự không thể áp chế lửa giận trong lòng, mở miệng mảng chửi.

 

“Hừ!”

 

Tả Phượng Kiều chỉ hừ một tiếng, chẳng buồn liếc nhìn Diệp Phàm lấy một cái, tiến một bước lên trước nói với Tiêu Chính Văn: “Tôi lại muốn nhìn xem bây giờ anh còn có thể đánh tôi không?”

 

Nói dứt lời, Tả Phượng Kiều bừng bừng khí thế giơ thanh kiếm lên, kiếm khí vô cùng sắc bén, lao thẳng về phía Tiêu Chính Văn!

 

Lúc này, không ít người đều khẽ nhắm mắt lại, lần này Tiêu Chính Văn chắc chắn sẽ chuốc lấy thất bại rồi!

 

Thật ra không chỉ có Judah nhìn ra Tiêu Chính Văn ban nãy có thể giết chết Tả Phượng Kiều, thế nhưng tới cuối cùng Tiêu Chính Văn vẫn nương tay.

Đọc truyện chữ Full