DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách
Chương 25 "Chuyện này không có khả năng!" 

 

Đinh Mộng Nghiên sững sờ. 

Thuận lợi như vậy sao? 

Cô còn chưa nói gì, phương án xây dựng cô vừa nghĩ tới một chữ cũng chưa được nhắc đến, vậy mà đối phương đã đặt sẵn bản hợp đồng phương án xây dựng lên bàn, còn cô chỉ cần gật đầu đồng ý ký. 

Mọi thứ cứ như một giấc mơ. 

Đinh Mộng Nghiên lật xem bản hợp đồng, không phát hiện ra vấn đề gì bất thường, cô cầm bút lên ký tên xuống. 

Hợp đồng có hai bản. 

"Tôi giữ một bản hợp đồng, bản còn lại để cố giữ." Quách Sướng đưa bản hợp đồng còn lại cho Đinh Mộng Nghiên. 

Đinh Mộng Nghiên ngây ngốc hỏi: "Phó cục trưởng, ông không hỏi về kế hoạch xây dựng và quy mô của công ty tôi sao?" 

"Không cần, đã có người đưa cho tôi bản kế hoạch từ lâu rồi. Nó rất hoàn hảo. Lần này tôi sẽ giao công trình xây dựng cho cô. Cô cứ yên tâm." 

Rốt cuộc là ai gửi nó tới? 

Là ai? 

Cái tên đầu tiên xuất hiện trong đầu Đinh Mộng Nghiên là: Giang Sách. 

"Vậy thì cảm ơn ông." 

Cô cầm bản hợp đồng bước ra khỏi văn phòng, cả người vẫn chưa hết bàng hoàng, mọi thứ quá dễ dàng và có chút viển vông. 

Đinh Phong Thành nhìn đồng hồ: "Ồ, tôi tính toán sai, phải mất ba mươi giây. Nhưng mà, không phải kết quả đều giống nhau sao?” 

Đinh Trọng nhìn vẻ mặt có chút ngây ngốc của Đinh Mộng Nghiên, nghĩ rằng cô đang không thể chấp nhận được sự thật, bị đuổi ra nên không chấp nhận được. 

"Hừ, dù sao phụ nữ cũng chỉ là phụ nữ, một chút đả kích đã không thể chịu được rồi." 

Ông ta nhìn Giang Sách: "Đây là kết quả mà anh muốn tôi xem sao? Xin hỏi, Đinh Mộng Nghiên đã đạt được gì vậy?" 

Giang Sách cười nhẹ, nhưng không trả lời. 

Một lát sau, Đinh Mộng Nghiên đi tới. 

Đinh Phong Thành mỉa mai nói: "Em gái ơi, sao nhìn em trông đần người ra vậy? Em gái bị Phó cục trưởng đuổi ra à? Ha ha, không sao cả, sau này đừng làm chuyện ngu ngốc như vậy nữa." 

Đinh Trọng cũng nói: "Tôi đã nói từ lâu rồi, tại sao cháu cứ phải đấu thầu cho cái công ty rách nát của mình? Thất bại là chuyện đương nhiên. Hãy trở về nhà với ông nội đi. Sau này cháu sẽ ít phải nghe những lời rác rưởi của tên phế vật kia hơn. Cậu ta chỉ làm cháu mất mặt hơn thôi." 

Cả hai người họ đứng dậy, chuẩn bị rời đi. 

Đinh Mộng Nghiên nói: "Ông nội, anh hai, em đã ký được hợp đồng rồi." 

"À, tôi biết rồi." 

"Hả?" 

"Cái gì?" 

Ban đầu Đinh Trọng không kịp phản ứng, nhưng bước được hai bước, đột nhiên ông ta quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào Đinh Mộng Nghiên, xác nhận lại lần nữa: "Cháu nói cho rõ, hợp đồng gì?" 

Đinh Mộng Nghiên đưa hợp đồng trong tay cô ra: "Cháu đã ký được hợp đồng dự án xây dựng." 

Đoàng! 

Trong đầu của Đinh Trọng như có sấm sét nổ vang, ông ta không thể tin được chuyện Đinh Mộng Nghiên thực sự làm được. 

"Chuyện này không có khả năng!" 

Đinh Phong Thành cũng ngạc nhiên nói: "Em gái ơi, đừng có nói dối" 

"Hợp đồng ở đây, hai người có thể tự xem." 

Đinh Trọng lập tức chộp lấy hợp đồng, lật từng trang, không sai, đúng vậy, đó là hợp đồng của dự án xây dựng, các điều khoản cũng đều là điều khoản của Cục xây dựng đô thị. 

Đinh Phong Thành nhắc nhở: "Ông nội, ông hãy xem kĩ vào, hợp đồng này có phải là hợp đồng giả không?" 

Giang Sách phì cười: "Mộng Nghiên đi vào với hai bàn tay trắng, sau đó trở lại trong vòng chưa đầy 30 giây. Làm sao bọn tôi có thể làm hợp đồng giả trong thời gian ngắn như vậy được?" 

Đinh Trọng nghiêm túc nhìn vào bản hợp đồng: "Đây không phải là đồ giả, đây là bản hợp đồng thật." 

Ông ta ngẩng đầu lên nhìn Đinh Mộng Nghiên: "Cháu nói thật với ông nội đi, cháu đã làm như thế nào? Tại sao khi nghe danh nhà họ Đinh, Quách sướng lại đuổi Phong Thành ra ngoài, nhưng lúc sau lại ký hợp đồng với cháu?" 

Đinh Mộng Nghiên lắc đầu: "Cháu không biết." 

Đọc truyện chữ Full