DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách
Chương 42 "Tôi biết tôi biết, chỉ là thật sự quá nhiều." 

Đúng lúc này một người phụ nữ ăn mặc xinh đẹp nhăn nhó đi vào: "Lão Trình, lại đây." 

Trình Hải nhìn người mới tiến vào liền nhanh chóng đứng dậy đi tới. 

"Chị Hoa, có chuyện gì vậy?" 

Chị Hoa này mới ngoài ba mươi tuổi, căn cứ vào tuổi tác cũng không thể là chị của Trình Hải nhưng mọi người trong vùng này đều gọi chị ta như vậy, cho nên Trình Hải cũng gọi chị ta một tiếng chị Hoa. 

Chị Hoa tuy tuổi tác hơi lớn một chút nhưng dáng người rất đẹp, chỗ nên gầy thì gầy, chỗ nên mập thì mập, đúng là dáng người nóng bỏng khiến đàn ông vừa nhìn liền chảy nước miếng. 

Ngoài ra quanh năm chị ta còn để ý chăm sóc da rất tốt, dù đã ngoài ba mươi nhưng trông chị ta vẫn trẻ trung như gái đôi mươi. 

Chị Hoa tùy ý di chuyển một cái ghế đẩu rồi ngồi xuống, lấy ra một tờ hóa đơn, vừa nhìn qua vừa nói: "Hình như là tháng này ông vẫn chưa trả tiền nhà cho tôi?" 

Trình Hải mặt mũi tràn đầy tươi cười: "Tiệm nhỏ của tôi mới vừa khai trương, đến tháng sau mới bắt đầu đóng tiền." 

Chị Hoa khẽ nhíu mày: "Tháng sau? Ha ha, vậy thì cửa tiệm này của ông cũng để tháng sau khai trương nhé, hiện tại tôi sẽ đóng cửa nó ngay bây giờ." 

"Đừng như vậy chứ, Chị Hoa có chuyện gì từ từ nói, cũng đừng đóng cửa hàng của tôi. Không phải chỉ là chuyện tiền bạc thôi sao? Tôi sẽ đưa. Chị muốn bao nhiêu?" 

Chị Hoa xem qua hóa đơn và nói: "Ban đầu tiên một tháng là sáu ngàn tệ nhưng tháng này ông cũng vừa mới mở cửa tiệm nên tôi sẽ giảm giá 20% cho ông, đưa tôi bốn ngàn tám trăm tệ đi." 

"Chị Hoa, tháng này cũng còn không đến năm ngày, có phải là đã lấy hơi nhiều quá rồi không?" 

"Làm sao, ông còn muốn mặc cả với tôi?" 

"Không, tôi nào dám." 

Trình Hải lập tức đi tới quầy lấy tiền đưa cho chị Hoa, không dám nhiều lời nói nhảm cùng chị ta, một màn này bị Giang Sách nhìn vào trong mắt. 

Giang Sách không nói gì, chẳng qua chỉ nhàn nhạt uống rượu, ăn rau trộn. 

Chị Hoa cất tiền đi, sau đó mở sổ sách ra nhìn nhìn, lại nói: "Còn một điều nữa muốn nói với ông. Cuộc sống mấy ngày nay không bình yên lắm, việc quản lý của chúng tôi cũng rất phiền phức. Giá nhân công tăng cao, nên chúng tôi phải tính thêm một ít phí quản lý. " 

"Chi phí quản lý được chia thành hai phần. Phần thứ nhất là chi phí cố định hàng tháng là ba ngàn hai trăm tệ, phần thứ hai là hàng tháng mỗi cửa hàng sẽ trích ra hai mươi phần trăm doanh thu của tiệm mình đem nộp lên." 

"Ông biết đấy, cửa hàng càng lớn thì việc quản lý càng rắc rối và những nơi cần phải để ý chăm sóc càng nhiều hơn, vì vậy việc tính thêm tiền là việc chúng tôi buộc phải làm." 

"Đây cũng là một loại đốc thúc phía sau đối với ông. Một khi ông cho đi càng nhiều thì chứng tỏ ông buôn bán kiếm được càng nhiều." 

Trình Hải sắc mặt tái nhợt. 

Đang nói đùa gì vậy? Hàng tháng tiền thuê nhà đã mất sáu ngàn tệ, lại thêm ba ngàn hai trăm tệ tiền chi phí, rồi lại phải trích ra hai mươi phần trăm doanh thu. Vậy cái tiệm cơm nhỏ bé này của ông hàng tháng còn kiếm được bao nhiêu đây? 

"Chị Hoa, cửa hàng của tôi mới mở, kinh doanh không tốt lắm, chị thu như vậy là quá cao rồi, chị xem có thể giảm xuống một chút được không?" 

Chị Hoa lạnh lùng nhìn ông: "Lão Trình, ông đừng mặt dày vô liêm sỉ như vậy. Ông có biết khi mở cửa hàng ở đây chúng tôi phải giúp ông gánh bao nhiêu chi phí quản lý không? Chúng tôi nuôi bao nhiêu người như vậy cũng không cần phải ăn uống gì à?" 

"Tôi biết tôi biết, chỉ là thật sự quá nhiều." 

Đọc truyện chữ Full