DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách
Chương 54: “Thời gian hai ngày là đủ rồi.” 

“Phản rồi, phản rồi! Đinh Mộng Nghiên, cô muốn làm phản đúng không?” 

Giang Sách đi lên trước che ở trước người cô, nhàn nhạt nói: “Ông nội, tôi có chuyện muốn hỏi ông.” 

“Ừ? Nói đi.” 

“Trước kia ông đã nhiều lần cùng nhà họ Thường hợp tác kinh doanh, đối với Thường Tại Xuân nhất định biết rất rõ anh ta là loại người gì. Vì sao anh ta lại muốn hẹn Mộng Nghiên tham dự bữa tiệc hôm nay, trong lòng ông chắc chắn rõ ràng nhất, tuyệt đối không phải đơn giản chỉ là hợp tác buôn bán mà thôi.” 

Đinh Trọng sắc mặt khẽ biến đổi. 

Ông ta đương nhiên biết Thường Tại Xuân là kẻ cực kỳ háo sắc, bữa tiệc hôm nay khẳng định chính là anh ta nhìn trúng vẻ đẹp của Đinh Mộng Nghiên, có ý đồ làm loạn với cô. 

Chẳng qua ông ta nghĩ muốn dùng Đinh Mộng Nghiên để lấy lòng Thường Tại Xuân, hòng giành được khoản đầu tư này mà thôi. 

Giang Sách vẫn tiếp tục nói: “Với tư cách là một người đứng đầu nhà họ Đinh, dưới tình huống biết rõ đối phương nhân phẩm cực kỳ kém, vô cùng háo sắc, ông vẫn muốn cháu gái mình đơn độc mạo hiểm đi đến bữa tiệc, an nguy của cô ấy cũng không màng đến, chỉ nghĩ đến lợi ích khi người nhà họ Đinh có được khoản đầu tư này. Xin hỏi, loại người như ông thế này có tư cách gì để làm một người đứng đầu gia tộc? Ông có tư cách gì để làm ông nội của cô ấy? Ông chính là một lão già xấu xa ngoan cố và bảo thủ!” 

“Làm càn!” 

Đinh Trọng vỗ cái bàn đứng lên: "Giang Sách, cậu chỉ là một đứa con rể tới cửa làm khách, lại dám dùng ngữ khí như vậy nói chuyện với tôi à?” 

Giang Sách ha hả cười: "Tôi chỉ trần thuật lại sự thật mà thôi.” 

Quay lại câu chuyện vừa rồi, anh tiếp tục nói: “Những thứ ân ân oán oán này trước cứ tạm gác sang một bên đi. Ông nội, hiện tại không phải ông sợ nhất hai việc sao? Thứ nhất, việc đầu tư không rơi vào tay nhà họ Đinh. Thứ hai, nhà họ Thường sẽ cố ý trả thù.” 

Đinh Trọng hừ lạnh một tiếng: "Không sai.” 

Giang sách nhàn nhạt nói: “Vậy nếu tôi đều giải quyết tốt hai việc này thì sao?” 

Tất cả mọi người bao gồm cả Đinh Mộng Nghiên đều ngây ngẩn cả người. Giang Sách có tài đức gì mà có thể thoải mái nói ra những lời như vậy? Hai việc này đều không phải là việc nhỏ, bất luận việc nào cũng không phải là việc mà một người bình thường có thể làm được, nói chi đến chuyện cùng lúc làm tốt hai việc. 

Đinh Trọng nói: “Cậu đừng ở chỗ này khoác lác nữa, tôi không rảnh cùng cậu nói vớ vẩn đâu.” 

Giang Sách truy vấn: “Tôi chỉ hỏi ông một câu thôi, nếu tôi lấy được việc đầu tư về, hơn nữa còn làm nhà họ Thường tới cửa xin lỗi, thì ông tính thế nào?” 

Đinh Trọng nhìn Giang Sách như một kẻ ngốc. 

Lấy được đầu tư đã là chuyện không thể rồi, vậy mà còn đòi nhà họ Thường tới cửa xin lỗi, quả thực chính là người si nói mộng. 

Con nhà người ta mới là người bị hại, chúng ta không đi xin lỗi thì thôi, còn muốn người ta đi xin lỗi? 

Nhà họ Thường bị điên rồi mới có thể làm như thế. 

Đinh Trọng khinh thường nói: “Nếu cậu có thể làm được này hai việc, tôi liền bưng trà nhận lỗi với cậu cùng Mộng Nghiên được chưa!” 

Giang Sách vừa lòng gật gật đầu: "Tốt, một lời đã định.” 

Bầu không khí tại hiện trường vô cùng xấu hổ, lần đầu tiên Đinh Trọng cá cược với người nhỏ tuổi hơn mình. 

Đinh Trọng hỏi: "Nếu như cậu không hoàn thành được thì sao?" 

Giang Sách tự tin nói: "Nếu tôi không hoàn thành được, thì sẽ lập tức ly hôn với Mộng Nghiên, từ nay sẽ không bước chân vào nhà họ Định nửa bước." 

"Được! Nhớ kỹ lời cậu nói." 

“Đương nhiên.” 

Đinh Trọng lại hỏi: “Vậy cậu định hoàn thành trong mấy ngày?” 

Đọc truyện chữ Full