DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách
Chương 94 Người không có tiền cũng không có năng lực? 

"Cho nên mẹ muốn tìm một đầu bếp không riêng gì chỉ biết nấu ăn, còn phải biết thấu hiểu lòng người, có thể tùy cơ ứng biến, tốt nhất là có hiểu biết một chút về dược lý." 

Đinh Mộng Nghiên ngồi bên cạnh nghe xong cũng trợn trắng mắt: "Mẹ ơi, dựa theo những yêu cầu đó của mẹ đi tìm người thì nhất định không thể tìm được người phù hợp." 

"Anh có quen biết một vị đầu bếp, trình độ cũng không tồi, để anh đi hỏi một chút xem được không." 

Giang Sách gọi điện thoại cho Nhiếp Tranh, nói hết tất cả những yêu cầu và tình hình của bà ngoại cho ông ta biết. 

Nhiếp Tranh đang lo không có cơ hội để báo đáp Giang Sách, vừa nghe anh nói như vậy sau đó liền hiểu ý cười, tính toán sẵn trong lòng: "Chuyện này cứ giao hết cho tôi đi." 

Sau khi cúp điện thoại Giang Sách nói với Tô Cầm và Mộng Nghiên: "Về phần đầu bếp con đã tìm xong cho mọi người rồi." 

Tô Cầm hỏi: “Có thể tin cậy được không?” 

Giang Sách cười: “Những chuyện con đã làm từ trước đến nay có việc nào không đáng tin cậy không." 

Tô Cầm suy nghĩ một chút, đoạn thời gian gần nhất Giang Sách quả thật đã làm cho bà ta nhìn anh bằng ánh mắt khác, mặc dù vẫn không có tiền và có nổi một công việc ổn định nhưng mỗi lần gặp chuyện gì đều có thể giải quyết một cách ổn thỏa, lâu dần Tô Cầm cũng dần sinh ra chút cảm giác tín nhiệm đối với Giang Sách. 

"Vậy được rồi, Giang Sách, chuyện này mẹ giao cho con nhé." 

"Con hãy tìm đầu bếp nào đáng tin cậy, đừng làm cho mẹ mất mặt đấy." 

Giang Sách gật đầu, nói: "Mẹ cứ yên tâm, tuyệt đối sẽ không làm mẹ mất mặt." 

Tô Cầm đứng dậy đáp: "Mẹ về nhà nghỉ ngơi trước đây, hai con cũng nghỉ sớm một chút. Hai ngày tới lúc nào rảnh nhớ chuẩn bị một chút lễ vật, ngày kia nhớ mang tới lễ mừng thọ của bà ngoại đấy, không thể không có chút lễ nghĩa trên dưới đâu." 

"Con biết rồi, mẹ." 

Giang Sách và Đinh Mộng Nghiên trở về nhà. 

Đinh Mộng Nghiên một tay đẩy Giang Sách nằm xuống giường rồi nhìn anh chằm chằm. 

Giang Sách có chút hốt hoảng, hỏi: "Em... em định làm gì?" 

"Em đang nhìn xem anh có phải người ngoài hành tinh mặc bộ da người Giang Sách, cố ý ngụy trang thành Giang Sách tiếp cận em hay không." 

Giang Sách cười khúc khích, vui vẻ hỏi: "Vì sao lại nói như vậy?" 

"Bởi vì vận may của anh dạo gần đây thật sự quá tốt đi, anh ngẫm lại mà xem, từ chuyện đầu tư cho đến chuyện đứng đầu nhà họ Thường phải chủ động xin lỗi, rồi đến chuyện dùng 12 ức chuộc lại Văn phòng khoa học công nghệ Tẩm Mộng rồi trả hết nợ nần. Việc nào anh làm cũng vô cùng tốt, rất khó tưởng tượng người không có tiền cũng không có năng lực như anh thì làm như thế nào." 

Người không có tiền cũng không có năng lực? 

Ha ha, đúng là một sự đánh giá vô cùng “phù hợp”. 

Giang Sách phụng phịu hỏi: "Em đánh giá về người đàn ông của mình như vậy sao?" 

Đinh Mộng Nghiên cho là anh thực sự tức giận, chu mỏ một cái rồi lấy tay lắc lắc cánh tay của Giang Sách: "Được rồi được rồi, em nói sai, anh đừng tức giận nữa mà.” 

"Anh... Không tức giận!" 

Tiến lại gần Đinh Mộng Nghiên, Giang Sách đưa tay luồn xuống dưới nách. cô, một lực ôm lấy Đinh Mộng Nghiên ném xuống giường, sau đó xoay người đè lên người của Đinh Mộng Nghiên. 

Ngay khi hai người đang nói qua lại, tư thế nam trên nữ dưới này vô tình khiến cả hai cảm thấy vô cùng xấu hổ. 

"Ach..." 

Mặt Giang Sách đỏ lên, mặc dù là Tu La chiến thần nhưng ở trước mặt người con gái mình yêu thích thì chẳng khác nào “gà mờ”. 

Anh xoay người xuống giường nằm trên chiếc đệm ở dưới đất, tim không ngừng đập bịch bịch. 

Đọc truyện chữ Full