DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách
Chương 127 "Ăn cơm chứ làm gì?" 

 

Vừa về tới nhà, họ lập tức nhìn thấy Đinh Mộng Nghiên còn đang ngái ngủ bước ra khỏi phòng. 

"Làm cơm xong chưa? Đói quá." Đinh Mộng Nghiên xoa xoa mắt. 

Đinh Khải Sơn hừ lạnh một tiếng: "Đói gì mà đói? Thân là phụ nữ không biết sáng sớm dậy nấu cơm cho chồng sao? Con xem thử mấy giờ rồi? Mười một giờ tới nơi rồi! Chẳng ra gì 

cả!" 

Đinh Mộng Nghiên nghe mà thấy hoang mang. 

Bình thường Định Khải Sơn hận không thể bảo cô ngủ thêm một tí, việc nhà gì cũng bảo Giang Sách làm. Sao bây giờ lại chuyển biến nhiều như thế? 

Dưới yêu cầu lặp đi lặp lại của Đinh Khải Sơn, Đinh Mộng Nghiên hiếm khi đi nấu cơm trưa. 

Sau khi đồ ăn được bày lên bàn, Đinh Khải Sơn cũng lần đầu chủ động "mời" Giang Sách ngồi lên bàn ăn, một nhà bốn miệng chuẩn bị ăn cơm trong mỹ mãn. 

Tô Cầm và Đinh Mộng Nghiên vừa định giơ đũa lên gắp thức ăn thì Đinh Khải Sơn bỗng vỗ bàn một cái. 

"Làm gì vậy?" 

Tô Cầm và Đinh Mộng Nghiên liếc nhìn nhau trong hoang mang. 

"Ăn cơm chứ làm gì?" 

"Ăn cơm? Không biết trong nhà đàn ông là lớn nhất sao? Sách là trụ cột của nhà còn chưa động đũa, mẹ con hai người chăm chỉ vậy nhỉ? Có hiểu quy tắc không? Học tam tòng tứ đức của phụ nữ chưa?" 

Mẹ con hai người bị nói tới mức choáng váng, giơ đưa mà không dám động. 

Giang Sách lúng túng gãi đầu một cái: "Chuyện này, ba, ở nhà cũng không cần quy tắc gì cả, ăn cơm như bình thường là được rồi." 

Đinh Khải Sơn gật gật đầu: "Con rể ba thật sự rộng lượng, khéo hiểu lòng người. Nghe thấy chưa? Hai người có thể động đũa rồi." 

Đinh Mộng Nghiên cười khổ, âm thầm liếc Giang Sách rồi nói: "Xem ra lần này anh đã hoàn toàn "thu phục" ba em." 

Trong căn phòng nhỏ tối tăm, Mạnh Chỉ Định ngồi trước máy vi tính đang chăm chú chỉnh sửa một tấm ảnh. 

Đây là tấm hình một cô gái khỏa thân gợi cảm đang ngồi trong lòng đàn ông, bị người khác vuốt ve, hôn hít. 

Ở một giao diện khác chính là tấm hình Đinh Mộng Nghiên đang mỉm cười. 

Mạnh Chi Định cắt "đầu" của Đinh Mộng Nghiên ra, dán vào tấm hình cô gái khỏa thân, sau đó cắt ghép và làm mịn lại, tiến hành công việc "đổi đầu" cho tấm hình. 

Sau bốn năm tiếng thao tác liên tục, anh ta đã đại công cáo thành, tấm hình không hề có chút dấu vết đã qua chỉnh sửa. 

Thân là "nghệ thuật gia", Mạnh Chỉ Định cũng tương đối am hiểu phương diện này. 

Anh ta dựa lưng vào ghế, đưa tay lau mồ hôi. Anh ta tương đối hài lòng với tác phẩm của mình, sau đó mở word ra, bắt đầu sáng tác một câu chuyện bối cảnh của tấm hình này. 

Một ngày sau. 

Mạnh Chỉ Định in toàn bộ tấm hình đã được chỉnh sửa và câu chuyện bối cảnh ra, nhét chúng vào một túi phong bì. 

Sau đó, anh ta đi đến một công ty truyền thông mạng mang tên "Trùng Minh Hỗ Động", giao phong bì cho một biên tập viên rồi dặn dò bọn họ phải xem xét thật kỹ càng. 

Sau khi rời đi, Mạnh Chỉ Định thầm vui mừng trong lòng. 

"Đinh Mộng Nghiên, đồ để tiện nhà cô." 

"Cô dám từ chối tôi, lại còn tống ba tôi vào ngục." 

"Hôm nay tôi muốn cô phải thân bại danh liệt, từ đây không còn mặt mũi gặp người khác!" 

Lúc này Đinh Mộng Nghiên hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra. 

Cô lái xe hơi đưa Giang Sách đi ăn cơm trưa tại một nhà hàng kiểu Tây. Hai ngày nay, bọn họ đều không dám quay về nhà ăn cơm. 

Bởi vì ngày nào Đinh Khải Sơn cũng đều vô cùng ân cần với Giang Sách, lại đặt ra vô số loại khuôn sáo cho Đinh Mộng Nghiên, bắt cô phải tuân theo tam tòng tứ đức của phụ nữ thời cổ đại. 

Bất kể thuyết phục thế nào cũng vô dụng, Đinh Khải Sơn đã hoàn toàn bị Giang Sách thu phục. 

Cho nên bây giờ Đinh Mộng Nghiên cũng hơi "sợ" ba mình, cơm trưa cũng không dám ăn ở nhà mà phải lái xe ra ngoài ăn. 

Sau khi dừng xe, hai người tiến vào phòng ăn. 

Hai người ngồi đối diện nhau, tùy tiện gọi một chút đồ ăn và nước uống rồi ngồi trong sự buồn bực ngán ngẩm. 

Đinh Mộng Nghiên hỏi: "Giang Sách, rốt cuộc công việc gần đây anh tìm được là gì vậy? Em còn không biết nữa." 

Đọc truyện chữ Full