DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách
Chương 180 Sẽ là ai? 

Anh chỉ tay vào chiếc xe bên cạnh: "Đây là xe của tôi, BMW X6 bản cao cấp, 93 vạn! Cô Đinh, em ngồi xe của tôi về nhà không phải rất có mặt mũi sao? Trên đường ai nhìn thấy cũng phải giơ ngón tay cái." 

"Nhìn lại anh ta xem, cái gì cũng không có, em cùng anh ta bắt taxi trở về, chẳng phải sẽ trở thành trò cười à?" 

Đinh Mộng Nhiên tức giận: "Cảm ơn ý tốt của anh, tôi không cần!" 

Lúc này Giang Sách vươn tay ôm lấy Đinh Mộng Nhiên, ôn nhu nói: "Không cần lo, anh lái xe đưa em về, xe của anh tốt hơn nhiều so với của anh ta." 

"Ha... Tôi nghe được gì rồi? Xe của anh tốt hơn xe của tôi?" Tôn Tuấn Phong phụt cười, lắc đầu nói: "Giang Sách, tôi phát hiện con người anh đúng là không biết xấu hổ." 

Tôn Tuấn Phong nhìn Giang Sách nói: "À, tôi hiểu rồi, chắc anh không đưa cô Đinh đi tàu điện ngầm đâu nhỉ? Chuyện này ngược lại cũng đúng, một chuyến tàu điện ngầm mấy trăm vạn, đúng là đắt hơn BMW X6 của tôi rất nhiều, ha ha." 

"Chỉ là... lúc này là giờ cao điểm tan tầm, Giang Sách, anh lại để cho người vợ như hoa như ngọc của mình chen chúc cùng một chỗ với đám đàn ông hôi hám kia, trong lòng anh thật sự không để ý sao?" 

"Dù gì anh cũng là một người đàn ông khỏe mạnh lại không thể có chút tôn nghiêm đàn ông nào à?" 

Giang Sách mặt không đổi sắc, cũng không thèm nhìn Tôn Tuấn Phong, yên lặng móc chìa khóa xe ra. 

"Mộng Nhiên, chúng ta đi." 

"Vâng!" 

Giang Sách dắt tay Đinh Mộng Nhiên. 

Tôn Tuấn Phong ở phía sau hừ một tiếng: "Đồ rác rưởi đáng chết, còn dám giả vờ trước mặt tôi? Cũng không tự soi gương nhìn xem, anh thì tính là cái gi?" 

Anh ta lấy chìa khóa xe BMW, vừa mới đi tới mở cửa xe liền nghe thấy sau lưng có tiếng động cơ chói tai. 

"Hả?" 

Tôn Tuấn Phong vừa quay lại nhìn, phát hiện bên đường có một đám phụ nữ đang tụ tập lại, say mê nhìn một chiếc xe. 

"Chiếc xe kia là... Rolls-Royce phiên bản giới hạn?" 

Tôn Tuấn Phóng đối với xe rất có hiểu biết, vừa nhìn là có thể phân biệt được loại hình của chiếc xe kia. 

Có thể lái loại xe này, bốn chữ: không phú thì quý. 

Loại xe này không phải ai cũng có thể lái, dù có tiền cũng không nhất định có thể lái, Rolls-Royce, đó chính là biểu tượng của thân phận. 

Huống chi là bản limited? 

So với chiếc xe kia của người ta, chiếc BMW X6 của anh ta quả thật là không dám đem ra khoe mẽ, giống như là nhặt ra từ đống rác vậy. 

Lấy thân phận của anh ta, cả đời cũng đừng mơ lái được chiếc xe loại này. 

Tôn Tuấn Phong nhíu mày tự nhủ: "Nhà họ Đinh có người lái được xe như thế này sao?" 

Anh ta lắc đầu. 

Không thể nào, người nhà họ Đinh tuyệt đối không có thực lực này. 

Cho dù là gia chủ Đinh Trong cũng chỉ lái một chiếc Bentley, căn bản không có nổi Rolls-Royce bản limited. 

Sẽ là ai? 

Nhìn chiếc Rolls-Royce kia dừng lại bên đường đợi lan can ngăn cách nâng lên, Tôn Tuấn Phong vội vàng lấy ra một tấm danh thiếp từ trong túi áo rồi chạy đến. 

Kiểu người quyền quý bậc này không phải lúc nào cũng gặp được. 

Phải nắm lấy cơ hội làm quen một chút. 

Nói không chừng bởi vì đưa một tấm danh thiếp, liền có thể mang tới một cơ hội cực lớn, chuyện như vậy rất bình thường. 

Tôn Tuấn Phong chạy tới bên cạnh chiếc Rolls-Royce nhanh như một cơn gió, vô cùng cung kính gõ cửa xe. 

Cửa sổ xe hạ xuống. 

Tôn Tuấn Phong nhanh chóng cúi đầu, cúi đầu một cái thật sâu. 

"Chào ngài, tôi là Tôn Tuấn Phong, Chủ tịch hội đồng quản trị doanh nghiệp Vũ Quan, muốn làm quen với ngài một chút. Nếu như có quấy rầy đến ngài thì mong được thứ lỗi." 

Nói xong, anh ta ngẩng đầu lên đưa danh thiếp. 

Đọc truyện chữ Full