DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách
Chương 184 “Đây là chuyện gì vậy?” 

Tôn Tuấn Phong vội vàng lau nước miếng, cười rồi nói: “Ở ngay bên ngoài kia, đi theo tôi.” 

Tôn Tuấn Phong đưa Giang Sách và Đinh Mộng Nghiên vào một chiếc xe hơi màu đen trước. 

“Hai vị, bây giờ vẫn còn sớm, tôi đưa hai người đi ăn cơm trưa trước. Nghỉ ngơi một lúc, buổi chiều lại đến bàn bạc với đối phương.” 

“Được.” 

Đúng là Đinh Mộng Nghiên đã thấy đói bụng, vì thế không từ chối. 

Xe chở ba người đến khách sạn lớn nhất khu vực Nham Thái - cửa khách sạn Thẩm Nguyên. 

Một hàng ba người trước sau bước vào khách sạn, ngồi vào vị trí đã đặt sẵn. 

Tôn Tuấn Phong lấy thực đơn, để Đinh Mộng Nghiên gọi vài món, anh ta mời khách. 

Suốt cả đoạn đường anh ta đều thể hiện dáng vẻ “Chính nhân quân tử, không có một chút hành vi quá giới hạn nào, khiến cho Đinh Mộng Nghiên có cảm giác không quen anh ta. 

"Có lẽ là vì hôm qua bị Giang Sách dạy dỗ một lúc, nên thành thật lại rồi?” Đinh Mộng Nghiên nghĩ thầm trong lòng, không nói ra miệng. 

Sau khi gọi một bàn đồ, ba người cầm đũa lên ăn. 

Vừa ăn, đã nhìn thấy một người chủ trì mặc tây trang, thắt cà vạt đi lên sân khấu ở chính giữa khách sạn, điều chỉnh microphone một chút, cười tủm tỉm nói: “Các quý ông, các quý bà, chúc mọi người một bữa trưa vui vẻ” 

Đinh Mộng Nghiên tò mò quay đầu lại nhìn. 

Phát hiện bên cạnh người chủ trì có một cái bàn, trên bàn có một cái hộp thủy tinh, được phủ bằng một lớp vải đỏ rực. 

Không biết bên trong là món đồ quý giá nào. 

Người chủ trì nói: “Đầu tiên cảm ơn mọi người trăm công nghìn việc đã bớt thời gian đến đây vào giờ này, tham gia buổi đấu giá ngày hôm nay, đứng ở đây, tôi xin thay mặt ban tổ chức chân thành cảm ơn mọi người.” 

Đinh Mộng Nghiên sửng sốt: “Hội đấu giá?” 

Cô nhìn về phía Tôn Tuấn Phong: “Đây là chuyện gì vậy?” 

Tôn Tuấn Phong xoa tay: “Tôi cũng không rõ lắm, chỉ đặt bàn ở chỗ này trước thôi, trùng hợp gặp phải hoạt động người ta tổ chức.” 

Nói là nói như vậy, nhưng không ai chú ý đến khóe môi Tôn Tuấn Phong đã hiện lên nụ cười gian xảo khó phát hiện. 

Tất cả những chuyện này, đều là anh ta sắp đặt trước. 

Người chủ trì tiếp tục nói: “Tôi tin rằng mọi người cũng đã nóng lòng muốn nhìn hàng đấu giá, được, tôi cũng không nói nhiều lời vô nghĩa nữa, vào vấn đề chính thôi!” 

Anh ta vươn tay kéo tấm vải đỏ phủ trên hộp thủy tinh xuống. 

Tức khắc, ánh sáng tỏa ra khắp nơi! 

Bên trong hộp thủy tinh đặt một sợi dây chuyền ngọc phỉ thúy trong suốt lấp lánh nhiều màu sắc, qua khúc xạ ánh sáng, nó tỏa ra ánh sáng lấp lánh lộng lẫy lóa hết cả mắt. 

Trong nháy mắt, những người phụ nữ ở đây đều không kìm được niềm vui sướng trong lòng, hét lên. 

Sợi dây chuyền xinh đẹp như vậy, thử hỏi có người phụ nữ nào mà không muốn có được? 

Cho dù là người phụ nữ không có yêu cầu đặc biệt về châu báu trang sức như Đinh Mộng Nghiên thì sau khi nhìn thấy dây chuyền phỉ thúy, hai mắt cũng ngập tràn mong chờ. 

Phụ nữ mà, trời sinh đều không có sức chống cự với châu báu. 

Tất cả những cái này đều bị Tôn Tuấn Phong nhìn thấy hết, sáng nay anh ta đã biết ở đây sẽ tiến hành bán đấu giá dây chuyền phỉ thúy, vì để lấy lòng Đinh Mộng Nghiên, anh ta đã đặt địa điểm ăn cơm ở đây. 

Chỉ cần có thể mua sợi dây chuyền tặng cho Đinh Mộng Nghiên, anh ta không tin cô còn có thể giữa được rụt rè. 

Chọc gậy bánh xe. 

Đọc truyện chữ Full