DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách
Chương 241 Thông tin liên lạc? 

 

Lần tụ họp này, những ưu thế mà cô ta vừa có được đã hoàn toàn biến mất chỉ vì một bức thư pháp nhái! 

Thậm chí, nhà họ Vương bọn họ còn bị sỉ nhục nặng nề. 

Thực sự là rất đáng hận. 

Định Khải Sơn cười khà khà, rót đầy ly rượu, nói với Vương Chí Vinh: “Ông Chí Vinh, nào, hai anh em chúng ta kính nhau một ly. Bây giờ tôi đã có thẻ hội viên, sau này nếu ông muốn đến công hội Diệp thị tham quan thì cứ nói với tôi bất cứ lúc nào, tôi sẽ dẫn ông đi.” 

Vương Chí Vinh tức đến xanh xám mặt mày, hừ lạnh một tiếng, cực kỳ không muốn cạn chén rượu này với Định Khải Sơn. 

Người nhà họ Vương ăn bữa cơm này chẳng thấy thoải mái chút nào hết, để lật ngược “cuộc chiến”, Từ Thông cố ý chuyển chủ đề, đừng cứ mãi nhắc đến món hàng nhái và thẻ hội viên kia nữa, như vậy bọn họ sẽ không bao giờ chiếm được ưu thế. 

Từ Thông bằng giọng, cười nói với mọi người: “À đúng rồi, gần đây có một bộ phim rất nổi tiếng là “Ba, xin chào”, không biết mọi người đã xem chưa?” 

Vừa nhắc đến bộ phim này, Đinh Khải Sơn liền có hứng thú. 

“Bác đã xem rồi, phim rất hay, người không thích xem TV như bác cũng xem không rời mắt được. Tổi nào cũng đúng giờ ngồi trước TV để xem tập mới nhất.” 

Đinh Mộng Nghiên lườm ông, thầm nghĩ: chuyện này có gì đáng để tự hào chứ? 

Từ Thông cười khà khà, lại hỏi: “Bác Đinh, không biết bác thích vai diễn nào trong bộ phim đó nhất?” 

Định Khải Sơn càng vui vẻ hơn, nói: “Còn phải nói sao? Đương nhiên là cô vợ quốc dân - Lăng Dao rồi! Aiya, bác nói cháu nghe này, cô gái đó vừa đáng yêu vừa hiền hậu, nếu bác trẻ lại ba mươi tuổi, bác chắc chắn sẽ theo đuổi cô ấy.” 

Đinh Mộng Nghiên càng nghe càng thấy nực cười, không kìm được mà véo ba mình một cái khiến ông đau đến mức kêu lên một tiếng. 

Từ Thông ở phía đối diện cười thầm trong bụng. 

Cá đã cắn câu! 

Từ Thông cố tình lấy trong túi ra một chiếc đĩa CD, cười nói: “Ba, bác Định, hai người nhìn xem đây là gì?” 

Ánh mắt của mọi người đổ dồn vào chiếc đĩa đó, đó là một chiếc đĩa có chữ 

ký. 

Tên người ký là Lăng Dao! 

Hai mắt Đinh Khải Sơn sáng rực lên, nôn nóng hỏi: “Cháu trai, đây là chữ ký thật của Lăng Dao ư?” 

“Đương nhiên rồi.” 

“Chậc chậc, sao cháu lại có được nó?” 

Từ Thông cười híp mắt lại, nói: “Cũng không có gì khó, mấy hôm trước Lăng Dao đến công ty chúng cháu làm hoạt động, với tư cách là khách mời đặc biệt cháu đã giao lưu với cô ấy, còn trao đổi thông tin liên lạc, tiện thể cháu cũng nhận được một chiếc CD có chữ ký của chính cô ấy.” 

Giao lưu? 

Thông tin liên lạc? 

Còn có cả đĩa CD có chữ ký! 

Từng câu từng chữ như in hằn vào tim Định Khải Sơn, khiến ông cảm khái không ngừng, thực sự rất ngưỡng mộ. 

Đĩa CD thì cũng bình thường thôi, quan trọng nhất là thông tin liên lạc của Lăng Dao. 

Có thể liên lạc với một ngôi sao lớn như Lăng Dao là ước mơ của bao nhiêu người chứ? Ngay cả một người lớn tuổi như Đinh Khải Sơn cũng rất muốn có. 

Từ Thông đưa chiếc đĩa cho Vương Chí Vinh, nói: “Ba, đây là món quà thứ hai con tặng ba. Ba yên tâm đi, đây chắc chắn là hàng thật giá thật, chữ ký này cũng thật sự do Lăng Dao tự tay ký lên, có rất nhiều người có thể làm chứng cho con.” 

Giang Sách cười thầm, hẳn là anh ta đã bị hai chữ “hàng nhái” dọa sợ rồi, thế nên bây giờ mới phải vội vàng giải thích như vậy. 

Vương Chí Vinh cười khà khà, nhận lấy chiếc đĩa CD có chữ ký đó. 

Thực ra ông ta không thích Lăng Dao lắm, cũng chưa xem bộ phim đó, nhưng ông ta rất hưởng thụ cảm giác có được món đồ mà Định Khải Sơn tha thiết muốn có này! 

Đọc truyện chữ Full